Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 400: Đồng Tộc Tương Tàn, Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 400: Đồng Tộc Tương Tàn, Quần Chúng Ăn Dưa
Khang Nạp dữ tợn nói: “Huyết mạch của Cự Tích nhất tộc ta sao có thể hỗn tạp, Lai Sắt Ti Tháp làm trái tổ huấn, lại còn muốn cướp vị trí đại thủ lĩnh của ta, cô ta đáng chết!”
Cố Trường Khanh nhướng mày: “Thừa nhận rồi à, kỳ thực ta chỉ đoán thôi.”
Khang Nạp sửng sốt, phát ra tiếng rít gào: “Cố Trường Khanh, ngươi muốn chết! Chỉ cần ngươi chết thì sẽ không có ai biết nữa!”
Hắn ta hét to, thúc giục thần văn, hơi thở xung quanh chiến hạm trở nên tán loạn, mảnh tinh vực nơi đây giống như sóng thần mênh mông bùng nổ, vô số phân thân to lên tới mấy trăm trượng.
Toàn thân Khang Nạp bay lên, sử dụng toàn lực đánh thẳng đến trước mặt Cố Trường Khanh.
“Muộn rồi, vừa rồi ngươi tự thừa nhận tội ác đã được quang não ghi lại, toàn bộ vũ trụ đều đã biết, Đấu La cổ tộc phải lưu lạc đến bước cấu kết với Đế Khâm Na Tịch làm việc xấu, là bởi vì các ngươi tự tàn sát lẫn nhau, đáng đời!”
Ánh mắt Cố Trường Khanh u ám, một câu đã kích phát tất cả phẫn nộ của Khang Nạp tràn ra ngoài.
Lúc này Khang Nạp đâu còn lý trí, hắn ta hận không thể tế ra thế lực của toàn tộc, giết chết tên khiến người khác vừa hâm mộ vừa đố kỵ trước mắt này.
“Ngươi, chết cho ta!”
“Người giết muội muội ngươi, rõ ràng là ngươi.”
Cố Trường Khanh châm chọc xong thì cố ý thả ra một sơ hở, thân thể bay lên, nâng bước đạp khoảng không bay về phía một khoang tàu khác ở phần đuôi của chiến hạm.
Vào lúc Khang Nạp ở đối diện phát ra sát khí ngập trời với hắn, Cố Trường Khanh hất cổ tay lên, hét: “Tiểu Hắc, mượn lực của hắn ta, đập nát cái lốc xoáy không gian kia!”
Oanh!
Oanh! Ầm! Ầm! Ầm!
Cả chiến hạm nháy mắt mất đi cân bằng, phần đuôi cấp tốc rơi xuống.
. . .
Đúng vào lúc này, Y Toa Bối Nhĩ nhận được tin tức của Cố Trường Khanh.
Cô trực tiếp phát sóng câu nói kia của Khang Nạp, ngay cả rất nhiều bí mật của Đấu La cổ tộc cũng đồng thời truyền ra ngoài.
Tử trạng của công chúa Đấu La cổ tộc Lai Sắt Ti Tháp, ký ức của vạn giới sinh linh vẫn còn mới mẻ.
Nghe được ngôn luận máu lạnh như vậy của đại thủ lĩnh Khang Nạp, họ đều khiếp sợ đến trợn mắt há mồm.
“Đấu La cổ tộc thật sự là máu lạnh!”
“Đại thủ lĩnh tự tay giết muội muội?”
“Như vậy mà còn muốn thay thế Nhân Tộc Lam Tinh? Bọn họ chỉ sợ không biết Nhân Tộc dựa vào cái gì mới có thể sinh sôi nảy nở đến hiện tại đâu!”
“Quá buồn cười, ràng buộc tỷ năm của Đấu La cổ tộc chính là một chuyện cười!”
Thế giới dưới lòng đất ở Bắc vũ trụ.
Người của Cự Tích tộc đều lộ nụ cười lạnh, khinh thường nói: “Đại thủ lĩnh cũng là suy nghĩ cho huyết thống thuần khiết của chủng tộc, tạp chủng được lai giống ra, thần văn còn mới hơn đầu óc, có thể dùng làm gì!”
Cự Ngoan Tộc cùng Ngạc Tích tộc giận không thể át, ra tay tàn nhẫn với Cự Tích tộc.
Trong miệng còn kêu la: “Thần văn của chúng ta yếu ư, được thôi, vậy thì thử xem!”
Bắc vũ trụ đúng là sóng trước chưa xong, sóng sau đã tới.
Người xem trực tiếp thích nhất xem tiết mục đồng tộc tương tàn, ai còn quan tâm bí mật mà Cố Trường Khanh và Tần Đế muốn tìm kiếm.
Cứ như vậy, chiến hạm bí cảnh lại bị mọi người quăng ra sau đầu.
Y Toa Bối Nhĩ cảm khái: “Cơ trí của Tinh Đế bệ hạ thật sự là không ai theo kịp, hắn thân ở trong phiền toái mà có thể nghĩ ra được việc đánh trả lại thế này, ta không thể nghĩ ra được!”
A Nhĩ Nặc Hàn đang muốn nói chuyện, quang não đột nhiên truyền đến tiếng dao động kịch liệt long trời lở đất.
Khí tầng phong ấn bí cảnh hoàn toản vỡ vụn!
Toàn cảnh của cả chiến hạm xuất hiện rõ ràng trong màn hình quang não ở tòa nhà trung tâm.
A Nhĩ Nặc Hàn khiếp sợ hồi lâu mới phân phó cấp dưới mau chóng quét hình phân tích.
...
Tần Đế mang theo Từ Thi Tinh và Thần Vũ Tuyết Oánh, vừa tiến vào dưới khoang thuyền thì một tiếng nổ vang lên, dưới chân ba người nhẹ bẫng, toàn bộ không còn vật gì.
Hắc Long đột nhiên phun ra long tức mạnh mẽ, lẫn vào thần văn Cự Tích cấp chiến đế của Khang Nạp đồng thời phát ra, chiến hạm dưới sự trùng kích này, đầu đuôi đảo lộn, khí thế sắc bén bắn thẳng lên trời cao.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Phía sau Cố Trường Khanh, Tử Thần vung lên Phá Không Chi Liêm cắt qua trời cao, lốc xoáy có lực lượng vô cùng mạnh mẽ kia bị chém ra một khe nứt quỷ dị.
Tần Đế thúc giục lượng lượng của Hắc Ngục đế giáp, ổn định thân hình của Từ Thi Tình và Thần Vũ Tuyết Oánh, tìm kiếm nơi có thể đặt chân.
Lúc này, Cố Trường Khanh truyền âm tới: Tần Đế, dẫn bọn họ đi vào.
Đế Khâm Na Tịch vẫn luôn ở chỗ tối, âm ngoan mà nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Cố Trường Khanh.
Nhìn thấy quang mang tuôn ra từ khe nứt trên lốc xoáy, vừa lúc là bà ta trước đó tra xét ra được bí mật ở trong đó, bà ta cười đắc ý, bắt lấy Ám Văn rồi cùng nhau chuồn vào trong.
Ba người Tần Đế vừa mới tiến vào thì đã bị cảnh tượng bên trong làm cho sợ ngây người.
Cố Trường Khanh thu Hắc Long vào trong tay áo, lắc mình biến mất ngay tại chỗ, lốc xoáy cũng theo hắn mà ẩn vào hư không.
Khang Nạp ngây ra như phỗng, giống như một con kỳ đà viễn cổ ngu ngốc, lộ ra vẻ mặt mờ mịt, khi tra xét hơi thở của Đế Khâm Na Tịch và Ám Văn mới phát hiện hai người đã sớm bỏ lại hắn ta, chạy vào trong rồi!
“Tiện nữ!”
“Kỹ nữ thối đáng chết, lại dám lợi dụng ta!”
“Đều đi chết, đi chết, đi chết hết đi!”
Lửa giận của Khang Nạp như muốn phá xác mà ra, hắn ta thúc giục thần văn Cự Tích, chưởng phong hóa thành sát khí ngập trời, đánh cho những phần chiến hạm lộ ra thành nát bét.
Nhìn từng đống rác rưởi bị phân liệt rồi tan rã, cùng với hai tầng trạng thái khí và rắn đã dung hợp thành một thể, Khang Nạp dẫn ra sấm sét, tia chớp màu xanh sẫm bổ xuống từ trên cao ngàn dặm, cả Bắc vũ trụ đều chấn động mấy lần.
“A a a a….”
Hậu tri hậu giác, lúc này hắn ta mới ý thức được mình bị hai kẻ kia đùa giỡn.
Ả đàn bà thối tha Đế Khâm Na Tịch trước tiên lợi dụng việc hắn ta ngấp nghé với Lam Tinh, thuyết phục hắn ta lấy ra những tộc nhân trên mặt đất làm vật hy sinh, trì hoãn mấy người Cố Trường Khanh và Tần Đế.
Sau đó dọc đường đi nói hết lời hay, để mình mở đường cho bà ta.
Thấy sắp tiến vào nơi cuối cùng của bí cảnh, Cố Trường Khanh và Tần Đế cũng đuổi tới đây.
Vốn định giải quyết Cố Trường Khanh sau đó cùng Đế Khâm Na Tịch phân chia cái bí mật kia, không ngờ tới Cự Tích Chí Tôn có thần văn lực cường đại của mình lại trở thành công cụ để loại trừ Cố Trường Khanh ở tầng cuối cùng của bí cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận