Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 203: Siêu Thần Cổ Tinh Đối Đầu Đế Quốc Lam Tinh (3)

Lúc này, vô số ánh mắt của các sinh linh ở phía Nam vũ trụ đều đang tập trung trên hai người Hoàng Đế và Thần Vũ Trường Không.
Thần Vũ Trường Không nhìn cự chưởng đang ầm ầm lao tới, đôi mắt lộ vẻ ngưng trọng, cảm thấy có chút áp lực, nhưng ông ta vẫn không tin nói:
“Quả nhiên là người mạnh nhất Lam Tinh, chẳng qua chỉ cần giết chết lão bất tử ngươi, cả Lam Tinh sẽ không ai có thể ngăn cản được ta nữa.”
Dứt lời, ông ta cũng dùng lực lượng toàn thân, đôi cánh khổng lồ phía sau đế giáp khép lại, biến thành một cái lồng phòng hộ, bao bọc cả Thần Vũ Trường Không ở bên trong.
“Ta vừa dung hợp xong tinh hạch tiềm năng, chỉ là một lão điên trước đây, làm sao có thể là đối thủ của ta!”
Thần Vũ Trường Không tin tưởng lực phòng ngự của mình nhất định có thể đỡ được một chưởng này của Hoàng Đế, nhưng mà rất nhanh một màn đã khiến cho ông ta khiếp sợ.
Cự chưởng vững vàng đập vào trên đôi cánh của ông ta, khoảnh khắc phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, sóng xung kích khổng lồ thổi quét không biết bao nhiêu dặm trên bầu trời, ngay cả ngân hà cũng như đang run rẩy.
Vạn linh trong vũ trụ nhìn thấy một màn này đều rung động, giống như cách màn hình cũng có thể cảm giác được lực trùng kích khủng bố kia.
Thiên Vũ đế giáp khiến Thần Vũ Trường Không vô cùng tự tin, sau khi chịu một kích này thì bắt đầu rung động kịch liệt, đôi cánh khổng lồ dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà tan vỡ, rất nhanh đã biến thành những mảnh nhỏ.
Dưới đôi cánh bị vỡ thành mảnh nhỏ lộ ra Thần Vũ Trường Không đang có vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
“Thiên Vũ đế giáp của ta… vậy mà bị đánh nát?”
Giờ khắc này, trong lòng ông ta dâng lên cảm giác thất bại cực lớn, nhưng mà cự chưởng to lớn của Hoàng Đế vẫn còn chưa kết thúc, nó thoải mái đánh vỡ phòng ngự của Thần Vũ Trường Không.
Sau đó tốc độ tăng vọt, đánh về phía cơ thể của Thần Vũ Trường Không.
Vạn linh trong vũ trụ thấy một màn này đều nghẹn họng nhìn trân trối.
“Đệt! Không hổ là Lam Tinh chi chủ trước đây, cho dù có qua trăm triệu năm thì thực lực vẫn đứng trên đỉnh vũ trụ, Đế Khâm Na Tịch tùy tiện gây hấn chỉ sợ là quá không đặt Nhân Tộc vào mắt rồi, Đế Quốc Lam Tinh nào có chuyện chỉ chạm một cái là vỡ như bọn họ nghĩ.”
“Đúng vậy, lực công kích này thật sự quá kinh khủng, cùng là chiến đế cấp chín mươi chín nhưng Thần Vũ Trường Không lại hoàn toàn bị nghiền áp, chỉ có một chiêu đã bại rồi, thật là cười chết mất.”
“Các ngươi đừng có tâng bốc Đế Quốc Lam Tinh quá, đừng quên Đế Quốc Lam Tinh hiện tại chỉ có ông lão điên này là có thực lực, mà nền tảng Siêu Thần chắc chắn vẫn còn con bài khác chưa lật.
“Đúng vậy, Đế Quốc Lam Tinh chỉ có một lão điên này thôi, nền tảng Siêu Thần chỉ cần tập trung tất cả lực lượng, giết được ông ta là thắng, đến lúc đó trực tiếp tuyên bố kết thúc chiến tranh, Lam Tinh còn có quân bài nào sao?”
“Nói hay lắm, chẳng lẽ các ngươi cảm thấy Cố Trường Khanh có thể ra mặt? Một phế vật cấp bốn mươi bốn, đánh thắng được chiến đế cấp chín mươi chín có Thiên Vũ đế giáp chắc?”
...
Nhiều nhân vật lớn khác, giờ phút này cũng nghĩ như thế.
Hoàng Đế ra tay vô cùng đẹp mắt, như vấn đề là ông ta có thể dùng thực lực của bản thân để bảo vệ Lam Tinh bình an sao? Nếu như không thể, cuối cùng vẫn khó tránh khỏi bị hủy diệt.
Chẳng qua, Hoàng Đế có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực lên nhiều như thế, chỉ thoáng chốc đã đánh bại Thần Vũ Trường Không, vẫn khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.
Trên Siêu Thần Cổ Tinh, Đế Khâm Na Tịch cũng đang quan sát chiến trường trừng lớn hai mắt.
“Làm nhiều chuẩn bị như vậy, kết quả vậy mà ngay cả lão điên cũng đánh không lại?” Trong lòng bà ta nhất thời vô cùng thất vọng với Thần Vũ Trường Không.
Chỉ có vậy mà còn muốn một mình đánh cả Đế Quốc Lam Tinh?
Đồng thời cũng có thể nhìn ra được, thực lực của Đế Quốc Lam Tinh vô cùng thâm hậu, chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể bồi dưỡng ra một cường giả như thế, Đế Khâm Na Tịch càng thêm kiên định phải diệt trừ Nhân Tộc, đoạt lấy tài nguyên.
Ngục Hoàng ở bên cạnh, lạnh nhạt nói:
“Chồng của ngươi có vẻ sắp không xong rồi, ông ta hoàn toàn thua tại chiến giáp, Thiên Vũ đế giáp kia thực lực quá yếu, không thể là đối thủ của Nghê Thần đế giáp.”
Đế Khâm Na Tịch hừ lạnh một tiếng: “Lần này quả thực đã khinh địch, không ngờ trận chiến đầu tiên lại thất bại thảm hại.”
Chẳng qua Đế Khâm Na Tịch không hề thất vọng, người vẫn phải cứu trở về, bà ta vội vàng dùng ý niệm nói với Thần Vũ Trường Không.
“Nhanh chóng quay về, Siêu Thần Cổ Tinh có Hộ Tinh đại trận, lão điên kia tuyệt đối không thể xông vào được, hiện tại ta sẽ mở cửa truyền tống cho ngươi, phải nhanh lên!”
Giờ phút này Thần Vũ Trường Không đang cọ xát với cự chưởng của Hoàng Đế, ông ta bị một chưởng này đánh lùi mấy vạn mét, thân thể bị đánh xuyên qua vô số thiên thạch, những thiên thạch kia cũng bị lực lượng này làm cho nổ tung.
Cả thân thể đều bị một sức mạnh to lớn xuyên qua, khó có thể giãy dụa, Thần Vũ Trường Không cảm nhận được, nếu như không phải trước đó ông ta dùng đôi cánh đỡ lấy phần lớn công kích, vậy thì hiện tại ông ta đã bị nổ thành tro.
Thiên Vũ đế khải trên người đã hoàn toàn vỡ vụn, toàn thân cũng đau đớn như thịt nát xương tan, nhưng giờ phút này sự thống khổ trên tinh thần của ông ta còn lớn hơn cả sự đau đớn trên cơ thể.
Lúc đến thì vô cùng hung hăng, muốn lấy thực lực của bản thân tiêu diệt cả Đế Quốc Lam Tinh, hiện tại lại bị mạnh mẽ vả mặt, thì ra ngay cả một chiêu của người ta cũng chịu không nổi.
“Lam Tinh chết tiệt… lão tử nếu có thể trở lại, nhất định cho các ngươi nợ máu phải trả bằng máu!”
Lúc đang vô cùng tuyệt vọng, đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói của Đế Khâm Na Tịch khiến cho hai mắt Thần Vũ Trường Không bỗng chốc sáng ngời.
“Mẹ nó, lần sau trở lại lão tử nhất định diệt các ngươi!”
Nói xong ông ta vội vàng vận dụng tất cả lực lượng còn lại trong cơ thể, thoát khỏi một kích kinh thiên này của Hoàng Đế, chui thẳng vào cửa truyền tống.
Sau đó, biến mất không thấy.
Ngay sau đó ông ta hổn hển đáp xuống bên cạnh tế đàn trong cấm địa Siêu Thần Cổ Tinh, ôm ngực thở hồng hộc:
“Mẹ nó, khinh địch rồi, lão súc sinh kia vậy mà có thể lấy ra một bộ Nghê Thần đế giáp chín mươi mốt tầng, nếu không phải ngươi ra tay cứu ta đúng lúc, thiếu chút nữa ta đã chết rồi.”
Thần Vũ Trường Không ngẩng đầu, lúc này ông ta thấy được bên cạnh Đế Khâm Na Tịch còn có một người đàn ông mặc tây trang đang đứng, nhất thời hơi ngây ra:
“Ngục Hoàng? Sao ngươi lại tới?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận