Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 174: Tà Quỷ Tôn

“Hầu Vương ngươi nói đúng, sau này nên thử tu luyện siêu văn tự thân của chúng ta, nếu như có thể lột xác giống như người thì thật tốt.”
Thao Thiết khá đồng ý với lời Hầu Vương nói, lại bổ sung thêm: “Ta hoài nghi, tu luyện siêu văn tới từ bên ngoài là một con đường sai lầm.”
Hầu Vương lột xác thật sự khiến cho bọn họ có cảm giác như vậy.
Siêu văn thức tỉnh từ hình xăm tuyệt đối không bình thường.
Hiện giờ bọn họ thay đổi phương thức tu luyện hẳn vẫn chưa muộn.
Trên mặt trăng máu thúc đẩy siêu văn thức tỉnh và khiến cho vạn vật tiến hóa kia, chắc chắn có ẩn giấu bí mật động trời nào đó.
Bởi vì một dị loại như Cố Trường Khanh xuất hiện, từ chỗ Đế Quốc cũ thu hoạch được rất nhiều đế văn cường đại, hơn nữa đều là đế văn cấp cao, bọn họ đều bị những lực lượng cường đại của những đế văn này mê hoặc mà từ bỏ tu luyện siêu văn của bản thân.
Không hề khoa trương chút nào, nếu như trong mấy năm qua bọn họ vẫn luôn tu luyện siêu văn của bản thân, không nói có thể mạnh như Hầu Vương, nhưng khẳng định sẽ không yếu hơn bao nhiêu.
Cố Trường Khanh cũng đi sai đường rồi.
Hắn cũng đồng thời bị lực lượng mạnh mẽ của đế văn làm cho say mê, mà đi lên một con đường tiến hóa sai lầm.
Chẳng qua, con đường mà hắn đi cũng không hoàn toàn là sai.
Bởi vì giáp Đế Uyên Long của hắn được thêm vào chính siêu văn Minh Hầu, Tu La, Kỳ Lân, Hắc Long, Khô Lâu, Na Tra, Tử Thần, Bạch Hổ. Đây đều là siêu văn tự thân của hắn, chỉ là có thêm sự tiến hóa, chứ không hề bị đồng hóa.
Vì thế, giáp Đế Uyên Long của hắn mới có tiềm lực phát triển cao như thế, đạt tới khoảng cấp năm mươi mới nghênh đón một lần lột xác rất đáng sợ.
Đến lúc đó, giáp Đế Uyên Long của hắn sẽ bị những siêu văn Tu La, Minh Thần, Kỳ Lân, Hắc Long, Khô Lâu, Na Tra, Tử Thần, Bạch Hổ lấy lại quyền chủ đạo.
Mà siêu văn Ma Tổ La Hầu của hắn, một cái có thể chống lại hơn tám cái.
Hiện tại Cố Trường Khanh có thể sử dụng cùng lúc ba mươi mốt cái ma văn.
Chỉ khi có thể sử dụng hoàn toàn lực lượng của chín mươi chín cái ma văn thì mới có thể kích hoạt được áo giáp Tổ Cấp Ma Thần trong Tổ văn.
Oanh!
Trong lúc mấy người bọn họ nói chuyện, dưới trụ chống trời chợt có một tiếng sấm nổ vang lên, sau đó cả trụ chống trời hoàn toàn nổ tung.
Chỉ thấy đá vụn bay tán loạn, cột trụ chống trời to lớn đang ầm ầm sụp đổ xuống đáy biển.
“Thật sự có đại hung xuất thế?”
Những siêu văn nhân ở đây thấy một màn này, ai cũng tiếp tục đào thoát cách thật xa chỗ đó, chỉ sợ bị dư chấn lan tới chỗ mình.
Cố Trường Khanh bình tĩnh nhìn, vô số hòn đá vụn cực lớn bay tán loạn đến chỗ hắn, nhưng còn cách hắn một khoảng thì đã bị lực lượng vô hình đánh nát.
Vù! Ầm!
Sau một lát, một làn sương xám dày đặc đến cực điểm mãnh liệt tuôn ra từ dưới đáy biển, trong chớp mắt đã có một thân ảnh cuồng bạo xuất hiện, ngạo nghễ đứng trên không trung.
“Đó là… một sinh linh?”
Những siêu văn nhân ở đằng xa nhìn thân ảnh tràn đầy sương xám xung quanh đang tỏa ra uy áp kinh người, ai cũng cảm thấy khiếp sợ.
Sau khi tất cả sương xám được thu liễm, lộ ra một người đàn ông mặc quần áo màu xám, mái tóc cũng màu xám dài đến vai, ngũ quan sắc bén như đao gọt, tuấn mỹ tuyệt luân.
Gã nhìn khắp xung quanh, thấy những siêu văn nhân đang ở phía xa thì khóe miệng cong lên một nụ cười tà ác, sau đó ánh mắt lại dừng trên người Cố Trường Khanh, nhếch môi hỏi: “Ngươi làm sao có thể khiến cho nó nhận chủ?”
Người khác nghe thì thấy khó hiểu, nhưng Cố Trường Khanh lại biết đối phương đang nhắc tới cái ấn ký quỷ dị trong lòng bàn tay mình, hắn hơi ngạc nhiên, “Ngươi biết lai lịch của nó sao?”
“Ha ha! Đâu chỉ biết, năm đó nếu không phải tộc ta bị nó dễ dàng làm trọng thương, thì làm sao có thể bị một chủng tộc nhỏ yếu trấn áp phong ấn, đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất của tộc ta từ trước tới nay!”
Nói tới cuối cùng, ánh mắt gã đã tràn ngập sát ý.
Năm đó, thứ ấn ký kia muốn đuổi tận giết tuyệt bọn họ nên đã truy sát đến phương vũ trụ này.
Sau đó bọn họ cũng không biết vì sao, sau khi tới vũ trụ này thì thứ đó đột nhiên lại rời đi.
Tà Quỷ Tôn thật sự không ngờ, nó vậy mà sẽ nhận một sinh linh làm chủ, quá không hợp lẽ thường.
Cố Trường Khanh bị gợi lên hứng thú không nhỏ, không hề gấp gáp ra tay, chỉ chậm rãi cất tiếng: “Có vẻ như ngươi biết lai lịch của nó.”
“Thẳng thắn mà nói, ta thật sự không biết lai lịch của thứ này, chỉ biết nó quỷ dị mà mạnh mẽ đến biến thái, ngươi làm sao có thể khống chế được nó?”
Tà Quỷ Tôn cũng không vội xuất thủ, gã rất muốn biết rốt cuộc là vì sao mà lại có thể khiến cho ấn ký thần bí quỷ dị này nhận chủ, chịu để cho một sinh linh khống chế.
Cố Trường Khanh nhướng mày, ra vẻ khiêu khích: “Khống chế nó, không phải rất dễ dàng sao?”
Hắn không nói dối, lúc đó quả thực là nó chủ động bay tới trước mặt hắn.
Cố Trường Khanh sợ hãi nên dùng tay cản lại, nhưng sau khi thiêu đốt một lát, nó lại hóa thành một ấn ký nho nhỏ màu xám ở trong lòng bàn tay hắn.
“Hai người này cứ nhắc về “nó”, rốt cuộc “nó” là cái gì?”
“Đúng thế, hình như chỉ có bọn họ mới biết.”
“Chẳng lẽ giữa bọn họ đã sớm có thù oán?”
Những siêu văn nhân ở đây lẫn người đang xem trực tiếp nghư được cuộc đối thoại của hai người, đều cảm thấy đầu óc tràn đầy mờ mịt.
Quỷ Tà Tôn cười lạnh, “Ngươi đúng là cuồng vọng, nhìn trạng thái của ngươi, có vẻ như ngay cả một phần một tỷ năng lượng của nó ngươi cũng không phát huy ra được.”
“Hôm nay nếu không giết chết ngươi tại đây, tương lai chắc chắn sẽ trở thành tai họa của tộc ta.”
Lời gã nói chính là sự thật, sự cường đại của cái ấn ký thần bí quỷ dị kia, gã đã tự mình trải nghiệm.
Dưới lực lượng ấy khiến cho cả chủng tộc của bọn họ đều cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng.
“Ngươi nghĩ mình có thể hủy diệt được ta?”
Cố Trường Khanh từ đầu đến cuối đều tự tin đến mức vân đạm phong khinh.
Ở trên tinh cầu này, mặc dù đối phương đã phá được phong ấn lao ra, những chẳng qua cũng chỉ ở khoảng cấp bốn mươi mà thôi.
Cố Trường Khanh hiện giờ có thể sử dụng ba mươi mốt cái La Hầu Ma văn, cho dù đối phương có đế giáp siêu văn một trăm tầng hay một trăm hai mươi tầng, hắn cũng không sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận