Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 127: Cố Trường Khanh Vừa Ngã Xuống, Vạn Tộc Đã Vội Vã Giáng Lâm (3)

Ngày thứ hai, sáng sớm, vòng xoáy trên bầu trời thành Huyền Linh đã có từng nhóm, từng nhóm siêu văn nhân đáp xuống.
Chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi mà đã có không biết bao nhiêu sinh linh ngoài vũ trụ tới đây.
Những sinh linh ngoài vũ trụ này đều rất căm ghét Nhân Tộc, nhưng trước khi bọn họ xác thực được thông tin Cố Trường Khanh đã ngã xuống là thật hay không thì không ai vội vã ra tay tàn sát với quy mô lớn.
Bên phía tòa thành trung tâm, cửa thành vẫn đang mở.
Nhưng mà lại không có một sinh linh ngoài hành tinh nào dám đi vào.
. . .
Chủ thành trung tâm, trụ sở chính ở tầng sáu trăm.
Các thành viên nòng cốt của Ma Minh là Trương Hổ, Ngô Duệ, Triệu Phong, Thao Thiết, Chu Tước, Vương Dung, Tiểu Đoàn Đoàn, Si Mị Võng Lượng đều đang ở đây.
Mấy ngày nay, Vương Dung khóc nhiều đến nỗi nước mắt cũng đã cạn.
Cố Trường Khanh là do một tay bà chăm sóc từ nhỏ đến lớn, nay lại đột nhiên bỏ bà mà đi, cảm giác người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh thật sự quá đau đớn, khiến tâm can bà đau như đứt từng khúc ruột, nói không thành lời.
Trước mắt chỉ có bọn họ biết tin tức Cố Trường Khanh đã thật sự ngã xuống mà thôi.
Ngoài ra thì không còn ai biết rõ.
“Ngô Duệ, gần nhất có rất nhiều sinh linh ngoài hành tinh tới đây, bọn chúng có tàn sát nhân loại quy mô lớn không? Nếu như có thì ghi lại thành một danh sách cho ta, ta sẽ đích thân đi xử lý bọn họ.”
Trên bàn họp phòng hội nghị tối cao, nét mặt Trương Hổ tràn ngập sự ngoan tuyệt, đã không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ như trước đây nữa, y nghiêm túc nói.
Lần đau đớn mất đi lão đại này khiến mấy ngày nay y đã trưởng thành lên nhanh chóng.
Ngô Duệ thấp giọng nói: “Trước mắt vẫn chưa xuất hiện tình huống này, bọn họ đều không biết lão bản chết thật hay giả, thế nên vẫn tương đối an phận, thậm chí còn biết quy đổi Tinh tệ, xuống đây mua sắm hàng hóa đều trả tiền đàng hoàng.”
Trương Hổ gật đầu, vẻ mặt âm trầm nói: “Không có là tốt, ngươi nhớ cho người chú ý nhiều một chút, nếu như thật sự xảy ra việc sinh linh ngoài hành tinh tàn sát nhân loại quy mô lớn, vậy thì nhất định phải nói cho ta và Chu Tước trước tiên.”
Ngô Duệ thấp giọng hỏi: “Chúng ta… lúc nào thì nên hạ táng lão bản? Cứ để ngài ấy như vậy cũng không tốt lắm.”
“Không thể hạ táng!”
Si Mị Võng Lượng vẫn còn ôm hy vọng, kiên quyết phản đối: “Chỉ cần thi thể lão bản không bị thối rữa, ta tuyệt đối không cho phép các ngươi hạ táng.”
“Ta cũng không cho phép các ngươi hạ táng lão bản!”
Tiểu Đoàn Đoàn và Chu Tước cũng đồng thanh lên tiếng.
Các nàng vẫn ôm suy nghĩ, biết đâu chỉ một giây sau, Cố Trường Khanh sẽ đột ngột mở mắt, ha hả cười lớn nói với bọn họ “Các ngươi bị ta lừa rồi” thì sao?
“Được, vậy cứ để thêm một thời gian nữa đã, khi nào thi thể của lão đại bắt đầu thối rữa thì mới hạ táng, ta cũng hy vọng có một ngày lão đại đột nhiên tỉnh lại.”
Trương Hổ hít một hơi thật sâu, đoạn nói: “Khoảng thời gian này các ngươi nhất định phải nhanh chóng tu luyện chỉ số tiềm năng của bản thân tăng lên, có rất nhiều siêu văn mạnh mẽ đang chờ các ngươi dung hợp.”
“Nhân loại… phải dựa vào mấy người chúng ta rồi!”
. . .
Thời gian vội vàng trôi, đảo mắt đã qua một tháng.
Trong thời gian này, vô số sinh linh ngoài hành tinh đã xuống đây.
Trải qua sàng lọc kỹ càng và kiểm tra chỉ số tiềm năng, thành viên của Ma Minh cũng từ hơn một trăm người tăng lên hơn một vạn.
Người có chỉ số tiềm năng ít hơn một nghìn sao thì không nhận, sau khi bọn họ gia nhập Ma Minh, dưới sự bồi dưỡng của tài nguyên và bí pháp tu luyện chỉ số tiềm năng của Đế Quốc, một vạn thành viên của Ma Minh đều có chỉ số tiềm năng vào khoảng hai nghìn sao.
Thành viên Ma Minh có chỉ số tiềm năng hai nghìn sao đều dung hợp siêu văn Đế Thí kết hợp bởi chín siêu văn của Đế Quốc, thực lực chỉnh thể vô cùng lợi hại.
Năm đó, Đế Quốc để lại rất nhiều thần vật có thể tăng chỉ số tiềm năng, cùng với bí pháp tu luyện đỉnh cấp nhất.
Thao Thiết, Si Mị Võng Lượng hiện tại đã tu luyện tới chỉ số tiềm năng ba nghìn tám trăm sao, lần lượt dung hợp siêu văn hàng đầu của Đế Quốc có cùng cấp bậc với Bạch Đế và Huyền Nữ, đó là áo giáp Xích Tiêu Đế và Thiên Ảnh Đế.
Mà Ngô Duệ, Triệu Phong đều tu luyện tới chỉ số tiềm năng ba nghìn ba trăm sao, dung hợp với siêu văn Thiên Hà và siêu văn Thần Phong yếu hơn một bậc.
Vương Dung và Tiểu Đoàn Đoàn đều chỉ có hai nghìn chín trăm sao, chỉ có thể dung hợp siêu văn Thanh Phượng và Loan Phượng được kết hợp từ mười hai cái siêu văn của Đế Quốc.
Chỉ số tiềm năng của Chu Tước và Trương Hổ đã tu luyện tới bốn nghìn chín trăm sao, vài ngày trước hai người đều sử dụng thiết bị khiên dẫn của Đế Quốc, di dời siêu văn Huyền Nữ và Bạch Đế từ cơ thể ra ngoài.
Sau đó dung hợp với siêu văn Thần Côn Đế và Thần Hoàng Đế do Chiến Đế mười hai sao của Đế Quốc để lại.
Hiện tại hai người bọn họ chính là hai vị cường giả mạnh nhất Ma Minh.
À không, bọn họ cũng chưa được xem là mạnh nhất.
Hiện tại Manh Lan mới là cường giả trấn đội lợi hại nhất, nó trải qua cửu tử nhất sinh, thành công dung hợp một trong chín siêu văn của thần thú trấn quốc, siêu văn Bạo Thiên Đế dung hợp bởi ba mươi tầng siêu văn.
Chẳng qua gần đây nó vẫn luôn ỉu xìu buồn bã, có lẽ là do không gặp được Cố Trường Khanh.
Thậm chí ngay cả cửa cũng không buồn ra, cả ngày chỉ ngồi yên ăn tinh thạch tu luyện.
Trong một tháng này, chín chiến khu của tòa thành trung tâm đều bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Tất cả nhân viên ngành nghiên cứu khoa học của Long Quốc hiện tại đều tụ tập trong viện nghiên cứu, tìm hiểu sâu thêm về các kỹ thuật của Đế Quốc.
Đám người Hiên Viên Vương Thụy phụ trách di dời từng nhóm từng nhóm người của Long Quốc tiến vào tòa thành trung tâm.
Trong thời gian một tháng qua, bọn họ đã di dời được hơn hai trăm triệu người tới đây.
Vì thế hiện giờ trong tòa thành trung tâm không còn tràn đầy tử khí âm u như trước.
Chín chiến khu đều vô cùng náo nhiệt, trên đường phố người người qua lại không ngừng, rất nhiều cửa hàng, khách sạn, quán ăn đều mở cửa ở đây.
Ngoài ra, M Quốc cũng dẫn theo người còn sống sót tới, bọn họ ở tại chiến khu thứ tư, cũng mang tất cả tài nguyên di dời vào.
Những quốc gia khác cũng cố gắng đàm phán xin phép được dẫn người vào tòa thành trung tâm, nhưng đều bị Ngô Duệ tạm thời gạt sang một bên, đặc biệt là E Quốc, Anh Đào Quốc, Bổng Tử Quốc, thậm chí tới việc gặp mặt cao tầng những nước này ông cũng không buồn gặp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận