Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 138: Chấn Nhiếp Toàn Trường, Sâu Kiến Vọng Tưởng Lay Động Cự Long? (2)

“Dm, U Minh Thánh Tử này định vỗ mông ngựa nhưng lại vỗ phải vó ngựa luôn rồi?”
“Vị này thật tàn nhẫn, nói giết là giết, không cho U Minh Đế Tộc chút mặt mũi nào sao?”
“Thế lực có thể bồi dưỡng ra một người như vậy, ngươi cho rằng họ sẽ sợ U Minh Đế Tộc chắc?”
“Nói đúng lắm, thật sự rất tò mò về thân phận của hắn! Nền tảng Siêu Thần vẫn chưa ra mặt nói một câu sao?”
“Mạnh như U Minh Thánh Tử, vậy mà không chịu nổi một kích?”
“Vị này rốt cuộc kinh khủng cỡ nào?”
Khán giả trong phòng livestream của nền tảng Siêu Thần nhìn cảnh tượng U Minh Thánh Tử bị bóp nát đầu, ai ai cũng kinh sợ đến trợn mắt há hốc mồm.
. . .
Hiện trường, sự yên tĩnh chết chóc lan ra.
Rất nhiều siêu văn nhân đã sợ hãi muốn quay đầu đào thoát khỏi chỗ này, nhưng lại phát hiện hai chân của mình đã mềm nhũn, không hề có chút sức lực nào.
“Còn ai muốn ra mặt bàn điều kiện với ta nữa?”
Ánh mắt sâu thẳm khát máu của Cố Trường Khanh quét qua từng người từng người ở đây.
Ánh mắt hắn đi tới đâu, ở đó không có ai dám đối diện với tầm mắt hắn.
Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại tại nơi bốn người của U Minh Đế Tộc.
Bộp!
Ánh mắt đáng sợ của hắn quét tới, bốn người của U Minh Đế Tộc cũng không thể chịu nổi áp lực sợ hãi trong lòng, hai chân như nhũn ra, tê liệt mà ngã trên mặt đất.
Agrhhh…
Song long sau lưng Cố Trường Khanh rít gào, khí thế hung ác ngập trời, chúng đột nhiên lao thẳng tới với tốc độ nhanh không gì sánh kịp, trong chớp mắt đã cắn nuốt luôn cả bốn cái đầu của bốn người mặc áo giáp siêu văn cấp mười bảy đến cấp hai mươi của U Minh Đế Tộc.
Shhhh….
Mọi người ở đây thấy một màn như vậy, ai ai cũng kinh hãi hít một ngụm khí lạnh.
Người này tàn bạo đến mức nào?
Hiện trường không thấy một ai dám phát ra tiếng.
Ngay cả hít thở cũng vô thức muốn che chắn.
Chỉ sợ tạo ra một chút âm thanh thôi thì sẽ bị vị này để mắt tới mà giết chết.
Cảm giác áp bách ùn ùn ập đến, giống như đè nặng lên sinh mệnh của bọn họ.
Ngay cả Tinh Thần Vô Cực vốn cực kỳ kiêu ngạo, bây giờ ánh mắt nhìn thân ảnh kia cũng đang trốn tránh.
Giống như một đứa trẻ nhìn thấy một thứ vô cùng kinh khủng, sợ hãi đến nỗi khiến chúng nó muốn tiểu ra quần.
Mà ngay sau đó, một màn tiếp theo lại dọa cho vô số người tiểu ra quần thật.
Trương Hổ đã tán đi mũ giáp, cười ha hả mà đi về phía Cố Trường Khanh, lớn tiếng nói: “Lão đại, ngươi đến thật đúng lúc mà, những tên khốn kiếp này còn muốn giết Ma Minh của chúng ta trước sau đó mới lấy Thiên Thần quả, cười chết ta rồi!”
Oanh!
Trương Hổ vừa dứt lời, bất kể là người ở hiện trường hay là khán giả đang xem livestream, giờ phút này đều cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng.
“Cái gì… hắn… hắn… hắn chính là Cố Trường Khanh?”
“Cái đệt, xong đời rồi, nếu như người đó thật sự là Cố Trường Khanh, vậy thì những người ở khu vực phong ấn chắc chắn đều phải chết!”
“Không phải nói hắn chết rồi sao? Làm sao lại xuất hiện đáng sợ như vậy?”
“Lừa đảo, đều là lừa đảo! Cũng may ta không xuống đó, hiện tại Lam Tinh đều bị Cố Trường Khanh phong tỏa rồi, thiên tài các tộc gì chứ, đều sẽ táng thân ở Lam Tinh cả thôi.”
“Tâm cơ thật sâu, cố ý khiến cho siêu văn nhân của các chủng tộc ồ ạt xuống dưới, sau đó một mẻ bắt gọn, người này thật tàn nhẫn!”
“Mẹ nó, cũng may ta không có dũng khí tự giảm cấp siêu văn để xuống đó, bằng không…”
“Nền tảng Siêu Thần, các ngươi vẫn không chịu đưa ra số liệu của hắn sao?”
Vù!
Đúng lúc này, một tiếng ting vang lên, một hàng chữ lớn sáng chói hiện lên trên đầu màn hình của phòng livestream:
(Nhân Tộc: Cố Trường Khanh, chỉ số tiềm năng hơn một vạn ba nghìn sao, siêu văn dung hợp bảy mươi hai tầng, cấp hai mươi ba, áo giáp tiến hóa cấp Thần!)
“???????”
“Dung hợp bảy mươi hai cái?”
“Chắc chắn?”
“Nói nhảm cũng phải nghe logic một chút chứ?”
“Vớ vẩn!”
“Đây là muốn nghịch thiên sao?”
“Không thể nào, khắp vũ trụ tuyệt đối không có chủng tộc nào có kỹ thuật hay thiết bị có thể dung hợp được bảy mươi hai tầng siêu văn!”
“Nói nhảm! Không tin!”
“Đúng thế, ta cũng không tin!”
“Chỉ số tiềm năng một vạn ba nghìn sao, trước đó ta nhớ hắn chỉ có một vạn sao thôi mà?”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, làm sao lại xuất hiện siêu văn dung hợp bảy mươi hai tầng nghịch thiên như vậy?”
“Không thể xuống Lam Tinh nữa, ai đi người đó chết!”
Số liệu mà nền tảng Siêu Thần đưa ra khiến khán giả trong phòng livestream đều chấn động không thôi.
Tam quan của bọn họ lúc này đều được đổi mới.
. . .
“Chạy!”
Bấy giờ, Tinh Đạo Cực của Siêu Tinh học cung không nói thêm gì, điên cuồng xoay người dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
“Chạy mau!”
Ba vị thiên tài của Siêu Diễm Đế Tộc, Siêu Thiên Đế Tộc và nền tảng Siêu Thần cũng nhanh chóng dẫn theo người của mình chạy trốn tứ phía.
Lúc này, những sinh linh ngoài hành tinh khác ở hiện trường cũng như châu chấu tản đi.
Cố Trường Khanh không đuổi theo bọn họ, cả không gian phong ấn này đều không thể ra ngoài được, trước tiên cứ để bọn họ trải qua tuyệt vọng vô tận rồi mới giết chết, hiệu quả sẽ càng tốt hơn.
“Đi!”
Bạch Tinh khiếp sợ, gọi Huyền Linh Tử Hiên cũng đang muốn chạy.
Oanh!
Nhưng chỉ vừa mới xoay người, một khí thế cực kỳ đáng sợ đã vọt tới từ phía sau khiến gã tê liệt ngã xuống đất.
“Đừng… đừng… ta biết sai rồi.”
Bạch Tinh mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất, cả người run rẩy cực kỳ lợi hại, ánh mắt tràn ngập sợ hãi, nhìn về phía Cố Trường Khanh đang cao cao tại thượng cúi người nhìn mình, hai chân không ngừng đạp lên mặt đất lùi về phía sau.
Huyền Linh Tử Hiên cũng kinh hồn táng đảm, trong lòng tràn ngập khủng hoảng, bởi vì người đàn ông kia nhìn bọn họ bằng ánh mắt giống như đang nhìn người chết.
“Là ngươi cứu sống gã?”
Ánh mắt khiếp người của Cố Trường Khanh dừng trên người Huyền Linh Tử Hiên, giọng nói từ tính và uy nghiêm truyền ra từ bên dưới mũ giáp của hắn.
“Xin lỗi, xin lỗi đại lão, ta sai rồi, ta không nên cứu gã. Toàn bộ đều là lỗi của ta, cầu xin ngài hãy cho ta một cơ hội sửa sai!”
Huyền Linh Tử Hiên quỳ trước mặt hắn, khiếp đảm cầu xin.
“Ồ, các ngươi cũng muốn chạy?”
Lúc này, Cố Trường Khanh phát hiện ở chỗ xa, ba người Vu Tà Yến cũng đã xoay người bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận