Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 123: Trù Tính Của Vạn Tộc

Tái Ba tinh hệ, Hải Thần tinh.
“Tại sao lại như vậy, Tiểu Tây và Tiểu Lạc đều chết rồi?”
“Chuyện này ta đã đoán được, khẳng định là ám sát tên kia thất bại, bị hắn phản giết ngược lại.”
“Haiz, chúng ta đã phải tiêu hao vài tỷ thần tinh mới có thể đưa bọn họ xuống đó… vậy mà chẳng thu hoạch được gì, xem như mất sạch rồi.”
Trong đại sảnh hội nghị tối cao của Hải Thần tộc, trên bàn hội nghị có sáu người tóc xanh cả nam lẫn nữ đang ngồi.
Bọn họ nhìn hồn ấn đã xám xịt trong hình chiếu trên bàn, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Một cô gái lên tiếng: “Nghe nói Siêu Thiên Đế Tộc và Siêu Diễm Đế Tộc của Địa Ngục Tinh bên kia đều đang tập hợp siêu văn nhân trong vũ trụ, muốn thông qua cánh cửa Địa Ngục để tiến vào Lam Tinh với quy mô lớn, chúng ta có cần phái mấy người qua đó lẫn vào Lam Tinh tùy thời hành động hay không?”
“Ta thấy cũng được, trước mắt Lam Tinh đang ở giai đoạn đầu giải trừ phong ấn, tòa thành trung tâm chúng ta không đi, nhưng đợi sau khi nó từ từ giải trừ phong ấn thì ở những thành phố hoặc sơn mạch khác hẳn là sẽ có không ít thần thụ.”
“Được, vậy cứ phái một nhóm qua đó, để sau khi bọn họ tiến vào Lam Tinh thì tạm thời ẩn mình chưa vội xuất hiện.”
“Được, ta cũng tán thành, sau khi không gian phong ấn của Lam Tinh giải trừ, không biết có bao nhiêu chỗ tốt đang chờ chúng ta.”
“Vậy cứ thế đi, để bọn họ cầm theo dược tề ngụy trang, sau khi tiến vào Lam Tinh thì lập tức sử dụng, ẩn mình trong số các Nhân Tộc, chỉ cần không tiến vào tòa thành trung tâm thì hẳn là không có vấn đề gì.”
Dược tề ngụy trang là một loại thuốc có thể ngụy trang thân phận của chủng tộc, nhưng có thể bị rất nhiều dụng cụ kiểm tra phát hiện ra.
Nhưng Lam Tinh bây giờ, ngoại trừ tòa thành trung tâm thì hoàn toàn không có thứ gì có thể phát hiện được thân phận của bọn họ.
Không chỉ có Hải Thần tộc, còn có rất nhiều chủng tộc đều có suy nghĩ tương tự.
Bọn họ đều chuẩn bị sau khi đi ra từ cánh cửa Địa Ngục sẽ tìm một chỗ không người rồi sử dụng dược tề, giả trang thành Nhân Tộc lẫn vào Lam Tinh.
. . .
Chủ thành trung tâm, trên con đường cách tòa nhà trung tâm không xa.
Tà Vu Yến đang dẫn theo Vu Linh và Tô Ấu Vi đi về đó thì bỗng…
Vút! Vút! Vút!
Lúc này, trên con đường phía trước đột nhiên xuất hiện ba người máy Đế Tinh Vệ.
Bọn chúng đều là người máy hình người, mặc trên người áo giáp Đế Tinh có chín siêu văn, cấp ba mươi mốt, áo giáp cấp Thánh.
Đây là những người máy yếu nhất của Đế Tinh Vệ.
Trên người chúng nó mặc áo giáp Đế Tinh, đế văn lưu chuyển, tinh thần lực quanh quẩn.
Ánh mắt chúng nó tràn ngập lạnh lẽo, yên lặng mà nhìn chằm chằm vào đám người Tà Vu Yến.
“Đáng chết, là Đế Tinh Vệ, Cố Trường Khanh đã thành công nhận chủ chủ thành trung tâm rồi.”
Khi Vu Tà Yến nhìn thấy thứ trước mặt mình thì kinh hãi hô lên, dẫn theo hai cô gái xoay người muốn chạy trốn.
Vút! Vút! Vút!
Thế nhưng bọn họ làm sao có thể chạy thoát được ba Đế Tinh Vệ, trong chớp mắt cả ba đã bị bao vây vào cùng một chỗ.
“Lão sư, làm sao bây giờ?”
Tô Ấu Vi lộ ra vẻ mặt khủng hoảng.
Từ trong miệng Lâm Thần, Cố Trường Khanh đã biết được cô ta có tham dự vào việc đối phó với hắn.
Cô ta không dám tưởng tượng, nếu như mình rơi vào tay Cố Trường Khanh thì kết cục sẽ thê thảm nhường nào.
“Xong đời rồi, không ngờ tốc độ của Cố Trường Khanh lại nhanh như vậy, hiện giờ chúng ta xem như tự chui đầu vào rọ.”
Vu Tà Yến ngã ngồi trên mặt đất, cay đắng nói: “Không nên đến nơi này, đáng lẽ không nên đến!”
“Ta vừa mới lấy lại được siêu văn, chẳng lẽ cứ như vậy mà chết ở đây sao?”
Gã thật sự không ngờ, nhanh như vậy mà Cố Trường Khanh đã thành công nhận chủ chủ thành trung tâm.
Nếu không, có cho gã một trăm lá gan thì gã cũng không dám tới đây.
. . .
Cố Trường Khanh thông qua màn hình hình chiếu nhìn thấy ba người tê liệt ngã ngồi trên mặt đất thì hết sức hài lòng với năng lực làm việc của Đế Tinh Vệ, có điều hiện giờ hắn không rảnh quan tâm đến bọn chúng, trước mắt cứ để ba người máy ở bên đó canh giữ trước.
Hắn cầm lấy không gian giới tử trên bàn, nhẹ nhàng đưa một luồng tinh thần lực vào xem xét.
Hửm?
“Còn có loại siêu văn cho gấu trúc?”
Trong cái không gian giới tử này, Cố Trường Khanh vậy mà nhìn thấy được chín cái siêu văn dành cho gấu trúc, điều này khiến hắn có hơi kinh ngạc.
Tiểu Thứ trả lời:
“Gấu trúc chính là thần thú trấn quốc của Đế Quốc, trong trận chiến năm xưa, quân đoàn gấu trúc đã giết cho các chủng tộc trong vũ trụ đều phải khiếp sợ! Gặp phải Tinh Không cự thú thì chúng nó vẫn có thể đánh một trận ra trò.”
“Chín cái đế văn Gấu Trúc trong không gian giới tử này đều là do chín thần thú trấn quốc mạnh nhất của Đế Quốc năm xưa để lại.”
“Siêu văn của quân đoàn Đế Quốc và siêu văn của thần thú trấn quốc đều đặt trong tháp truyền thừa.”
“Siêu văn cuối cùng trong không gian giới tử chính là đế văn Thần Uyên mạnh nhất của Đế Quốc.”
“Những thứ Đế Quốc để lại cho ngài, tất cả đều đang ở trong kho.”
Cố Trường Khanh nghe vậy thì mới thoải mái, bởi vì bên trong không gian giới tử này chỉ có một cái đế văn Thần Uyên và chín cái đế văn gấu trúc.
Ngoài ra thì không còn gì khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận