Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 7: Vạn Sự Sẵn Sàng, Chỉ Đợi Dị Biến Đến (1)

Thời gian trôi nhanh, đảo mắt đã đến ngày 28 tháng 5.
Vùng ngoại ô phía tây thành phố Long Giang.
Chỗ tránh nạn mở rộng gấp bội, chiếm diện tích hơn năm mươi vạn mét vuông, tựa như một toà thành trì nhỏ tọa lạc ở chỗ này, gây ấn tượng thị giác rất lớn cho những người hiếu kỳ kéo đến xem.
Tường thành đồ sộ cao hơn sáu trăm mét, dày hơn hai mươi mét, được rèn đúc bằng cốt thép hỗn hợp với bùn đất. Tầng trong tầng ngoài đều có một lớp thép dày chừng bốn mươi centimet, cách một đoạn lại có một cối xay gió phát điện đứng sừng sững.
Trên không trung có lưới điện bao trùm, phòng ngừa chim muông hung ác tập kích, trên tường thành cố định trưng bày rất nhiều tấm pin năng lượng mặt trời.
Không chỉ tường vây quanh thành sử dụng cốt thép trộn bùn đất, mặt đất bên trong chỗ tránh nạn cũng hệt như thế, thậm chí tầng dưới chót hay mặt ngoài đều được bao trùm bởi tấm thép dày nặng.
Sắp tới khi thiên địa đại biến, trừ những người không có hình xăm thì vạn vật đều sẽ tiến hóa, đến con chuột con kiến cũng có thể gây nguy hại cực lớn.
Bên trong tường vây, phóng tầm mắt có thể trông thấy những dãy nhà lầu san sát, chí ít có thể cung cấp chỗ sinh tồn cho mấy vạn người.
“Kinh thật! Rốt cuộc quy mô nơi này khổng lồ tới cỡ nào?”
“Vị đại gia kia muốn kiến thiết một chỗ tránh nạn như thế này là muốn làm gì?”
“Nghe nói hắn thậm chí đã bán hết cả tập đoàn Hằng Vũ, chẳng lẽ. . . tận thế thường thấy trong tiểu thuyết phim ảnh thật sự sắp ập đến sao?”
“Tận thế? Ha ha, làm sao có thể, chẳng qua là hắn dư tiền không có chỗ xài mà thôi, chuyện bán đi tập đoàn Hằng Vũ có lẽ là bởi vì nguyên nhân khác.”
“Đúng, tư duy của đám tư bản không phải thứ chúng ta có thể hiểu được, có lẽ chỉ là vì thấy vui, hoặc là vì muốn đầu tư vào lĩnh vực nào đó khác.”
Bên ngoài khu tránh nạn có rất nhiều streamer vây xem cùng với vô số người không tiếc ngàn dặm xa xôi kéo đến xem náo nhiệt.
Nhìn tòa nhà khổng lồ như pháo đài trước mắt này, ai nấy đều không tránh khỏi rung động tâm can.
. . .
“Tô tiểu thư, lấy quan hệ của ngươi và Cố Trường Khanh, chẳng lẽ ngươi không biết chút nào về lý do hắn muốn kiến tạo khu tránh nạn này sao?”
Trong chiếc xe thương vụ xa hoa, ngồi ở ghế phía sau là một vị nữ tử xinh đẹp, lời nói cử chỉ hiển thị rõ nét quý khí, ánh mắt nàng thu hồi khỏi tòa nhà khổng lồ đằng xa, quay sang nhìn về phía Tô Ấu Vi đang ngồi kế bên.
Vị này chính là người đứng sau thu mua tập đoàn Hằng Vũ, thiên kim tiểu thư Lâm Thủy Dao của Lâm gia, một trong năm đại gia tộc ở thủ đô.
Vóc người đối phương rất hút mắt, đường cong thướt tha, khí chất cao nhã tôn quý, gương mặt xinh đẹp động lòng người không có chút tỳ vết nào.
Tô Ấu Vi đắng chát lắc đầu: “Lão bản, Cố tổng thực sự không nói gì với ta hết, nếu như ngươi có hiểu biết về hắn thì hẳn cũng rõ Cố tổng là dạng người gì. Hắn tuyệt đối không có khả năng tiết lộ kế hoạch hay suy nghĩ trong lòng cho cấp dưới biết.”
“Dĩ nhiên ta hiểu Cố Trường Khanh là người thế nào, ta và hắn đâu phải chỉ quan hệ gặp mặt một lần, hắn đúng là kẻ khiến cho người ta khó mà nhìn thấu.”
Lâm Thủy Dao trầm tư nói: “Theo ta được biết, mấy hôm trước có tin tức bên ngoài vận chuyển vào không ít vật tư, chỉ cần bảo quản thỏa đáng thì chí ít số vật tư ấy có thể giúp cho vạn người sinh tồn ba năm trở lên, vì sao hắn lại muốn làm vậy?”
Đâu chỉ mình nàng ta nghi hoặc, mà hiện tại có vô số cao tầng của nhiều tập đoàn khác đều cảm thấy khó hiểu trước hành vi của Cố Trường Khanh.
Nhưng chẳng một ai nghĩ đến chuyện tận thế.
Bất quá, cho dù bọn họ có biết thì cũng chẳng kịp làm gì.
Đúng lúc này, trên mặt đất phương xa bốc lên vô số khói bụi, hơn trăm chiếc xe Jeep quân dụng tiền hô hậu ủng đi theo một chiếc xe thương vụ xa hoa có rèm che tiến về phía bên này.
Mỗi một chiếc xe Jeep quân dụng đều có bốn người, tính cả lái xe.
Bọn họ ăn mặc một thân tây trang màu đen, đeo kính râm, thân thể cường tráng, thần sắc ai nấy đều vô cùng lãnh khốc.
“Tới rồi, mời quý vị khán giả chú ý đón xem, đây là đội xe của người giàu nhất thành phố Long Giang, Cố Trường Khanh.”
Nhóm streamer nhao nhao đưa thiết bị ghi hình nhắm ngay vào đội xe đang trùng trùng điệp điệp lái tới.
Nếu nói về streamer nổi tiếng nhất ở đây thì không ai qua được người tên Tiểu Đoàn Đoàn, trong thời gian mà đối phương livestream có thể thu hút tới mười mấy vạn người vào xem.
Đội xe không chú ý tới đám streamer hay đám người vây xem xung quanh, họ lặng lẽ dừng lại bên ngoài cánh cổng sắt dày nặng to lớn.
Lúc này, cửa sắt nặng nề từ từ mở ra, một người đàn ông trung niên mặc đồ vest bước nhanh ra ngoài, tiến vào chiếc xe thương vụ xa hoa cỡ lớn.
Sau đó, đội xe lại tiếp tục tiến lên, lái vào khu vực phong kín kia.
Bên trong xe.
“Chủ tịch, không phụ sự kỳ vọng của ngài, Ngô Duệ dám lấy tính mệnh đảm bảo khu nhà tránh nạn này tuyệt đối không để lại nửa điểm tai họa ngầm.” Ngô Duệ ngồi xuống đối diện Cố Trường Khanh, vỗ ngực cam đoan, đoạn hỏi: “Thứ lỗi cho ta nhiều lời, nhưng ta vẫn rất muốn biết vì sao ngài lại muốn kiến tạo nơi này?”
Trương Hổ rót cho ông ta nửa ly rượu vang, nhếch môi đáp: “Đương nhiên là vì tận thế sắp xảy ra, chính là vào ngày mùng 1 tháng 6, ngày Quốc tế thiếu nhi sắp tới đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận