Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 413: Giết Đi! Chiêu Hàng Vô Dụng!

Chương 413: Giết Đi! Chiêu Hàng Vô Dụng!
Ngày đầu tiên Nam vũ trụ co lại, thời không hỗn loạn.
Ngoại trừ số liệu trong quang não, thời gian ở Nam vũ trụ đã không còn tồn tại.
Sinh linh vũ trụ nhìn từng tinh hệ nổ tung rồi tiêu vong trong màn hình, không ai không run rẩy, bắt đầu lên án kẻ khởi xướng.
“Đế Khâm Na Tịch, sớm muộn gì cũng khiến cho tất cả vũ trụ chôn cùng!”
“Còn có Đấu La cổ tộc, bọn chúng mơ ước chỉ là Lam Tinh sao, bọn chúng là muốn thay thế Nhân Tộc có được lịch sử lâu đời nhất, thống trị ngũ phương vũ trụ!”
“Các ngươi rốt cuộc cũng nghĩ thông rồi, kỹ nữ thối tha này vì trả thù mà chuyện gì cũng làm được, ngay hôm nay của Nam vũ trụ có thể chính là ngày mau của chúng ta!”
“Hừ, các ngươi đang nói cái gì, cơ hội tốt như vậy đưa đến cửa, chúng ta hẳn nên giết chết tất cả sinh linh Nam vũ trụ chạy ra ngoài, như vậy chúng ta mới có cơ hội xưng bá!”
“Đế Khâm Na Tịch không làm sai, kẻ mạnh làm vua, Nhân Tộc Lam Tinh lúc đó chẳng phải cũng như vậy sao?”
“Nói cho cùng, chẳng qua tiện nữ này thủ đoạn có hơi nham hiểm, chúng ta đã chuẩn bị đuổi giết những Nhân Tộc chạy trốn!”
Lam Tinh, tòa nhà trung tâm.
Vẻ mặt tất cả mọi người ngưng trọng, bọn họ không rảnh quan tâm đến trào phúng và thương hại của người ngoài, hết sức chăm chú duy trì hiện trạng của Lam Tinh!
...
Bên ngoài Nam vũ trụ, biển ngân hà bị lôi đình bổ ra một khe nứt, khí thế vô cùng khủng bố.
Thần văn giả hắc ám xông tới không kịp trốn tránh, trong chớp mắt đã hóa thành tro tàn.
Cảm xúc của Triệu Phong và Ngô Duệ đã phẫn nộ đến cực điểm.
Bởi vì thực lực của bọn họ mạnh mẽ như thế, nhưng lại không cách nào từ bên ngoài đánh nát Thần Phù kia.
Đàn tang thi tinh tế này tới vừa đúng lúc!
Trên người Triệu Phong hiện lên Bất Diệt Thần Hoàng đế giáp, mảnh không gian này nhất thời bị ánh sáng đỏ sậm chiếu sáng.
Anh ta thúc giục Thiên Khung thần văn, đôi cánh ánh sáng cực lớn đột nhiên lớn lên mấy trăm lần, giống như một con phượng hoàng thần kỳ kêu lanh lảnh, xuyên qua đám thần văn giả hắc ám, nơi đi qua, xác chết đầy trời!
Rống!
Thân hình Ngô Duệ chấn động, Long Thần đế giáp phụ thể, Giao Long phía sau uy vũ khí phách phát ra một tiếng rồng ngâm thật lớn.
Rầm Rầm!
Khí xoáy đảo ngược, đinh tai nhức óc!
Đàn tang thi kia giống như bị cố định lại, không thể nào thoát khỏi xiềng xích lực lượng của thần văn Tốn Phong.
Hầu Tử Đấu Chiến Ma Thần đế giáp phụ thể, Tử Kim Quan phát sáng rực rỡ.
Nó há miệng điên cuồng gào thét phát tiết phẫn nộ một phen, cách ly đội ngũ thần văn giả hắc ám ra, khí thế toàn thân hoa thành khí thế thần hồn diệt thế, đánh cho bọn chúng thần hồn câu diệt.
Thao Thiết, Thích Ngọc Na, Chu Tước cũng giết đến điên cuồng!
Bọn họ ở trong bảo hộp thời gian dung hợp lâu như vậy, đã là tồn tại có thể hủy diệt cả một tinh hệ.
Chỉ là, một cái Ám Dạ Thần Phù này giống như bao trùm toàn bộ Nam vũ trụ, tất cả sát khí của bọn họ đánh vào nó đều bị Thần Phù hấp thu mà không hề sứt mẻ.
“Lão đại, ngươi cố chống đỡ!”
Ma Thần Chi Chùy của Trương Hổ lại đánh ra.
Oanh!
Răng rắc!
Khắp tinh vực kịch liệt chấn động, thần văn giả hắc ám bị đánh trúng trong nháy mắt ngã xuống.
Những cổ tộc khác của Nam vũ trụ cũng không cam chịu yếu thế, bọn họ toàn lực ứng phó, các loại thần văn cổ tộc bộc phát ra uy thế cường đại, thảo phạt những thần văn giả hắc ám này.
Nhưng vào lúc này, bốn phương tám hướng đột nhiên có khí tức cường đại tụ tập lại.
Không tốt!
Mấy người kinh hãi!
Thích Ngọc Na dùng ý niệm truyền âm: “Là quân đoàn thần văn giả của những phương vũ trụ khác, mọi người hãy tập trung nâng cao tinh thần!”
Hư không phía sau Ngô Duệ và Triệu Phong, một rồng một phương vòng ra một khu vực, thần văn giả hắc ám gần như toàn bộ chết thảm.
Nhưng cảm nhận được hơi thở có lai lịch không rõ, hai người đều ngẩn ra.
Nghe được Thích Ngọc Na nhắc nhở, phi thân tới bên ngoài nơi những cổ tộc khác đang tụ tập.
Cửu Dương đế giáp của Chu Tước phát ra ánh sáng chói mắt, cô cao giọng hét: “Là liên quân của Bắc vũ trụ và Tây vũ trụ.”
Thao Thiết xoay Chiến Thần Phủ, thần văn lực mạnh mẽ bùng nổ, phẫn nộ quát: “Mẹ nó! Lại dám lợi dụng lúc người khác khó khăn, Giết!”
Nhưng mà, một màn quỷ dị xảy ra!
Những thần văn giả hắc ám đã chết kia, phần thi thể bị tách rời đang điên cuồng rung động, chớp mắt đã cùng nhau bay về một hướng.
“DM*, đây là cái gì!”
Trương Hổ nhìn cơ thể bị long tức nóng rực đốt trụi đã bay ra khỏi uy áp lôi đình bạo kích của chùy, trong lòng không khỏi kinh hãi!
Khặc khặc khặc!
Một thanh âm quỷ dị vang lên, thủ lĩnh của Cực Quy tộc xuất hiện trong hư không, cao giọng cười to: “Nhân Tộc sắp tiêu đời rồi! Các ngươi còn cố giãy giụa cái rắm gì chứ?”
Một thủ lĩnh của Cực Ngoan tộc cũng đứng ra, liếc mắt nhìn mấy người Trương Hổ, cười quái dị nói: “Mấy người các ngươi thực lực phi phàm, đến đâu cũng sẽ tỏa sáng, đi theo chúng ta thì thế nào?”
Ngạc Tích tộc cũng đứng ra mượn sức chiêu hàng: “Tương lai Nam vũ trụ hủy diệt, Bắc vũ trụ chính là bá chủ mạnh nhất, Nhân Tộc các ngươi cũng còn có cơ hội quật khởi.”
Trương Hổ gọi quân đoàn của Nam vũ trụ ra phía sau, châm chọc cười lớn: “Các ngươi biết Nhân Tộc nhất định sẽ bị diệt? Cho dù Nhân Tộc có diệt, Nam vũ trụ vẫn còn nhiều cổ tộc cường đại như vậy, làm sao đến phiên một lũ sâu bọ dưới lòng đất như các ngươi lên làm lão đại?”
Mọi người cười vang.
Nhưng sắc mặt Trương Hổ đột ngột biến đổi, y lạnh lẽo quát to: “Giết bọn chúng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận