Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 74: Cường Giả Hợp Tác, Tàn Nhẫn Xuống Tay Với Ma Minh (1)

Kinh đô, khách sạn Hoàng Thiên.
Hai giờ mười lăm phút chiều, Lâm Thần ngồi xe tới.
Xuống xe đi vào khách sạn, đi thẳng tới phòng 508.
Vừa rồi Bạch Tinh gửi tin nhắn tới nói hai người bọn họ tới nơi thì cứ lên thẳng phòng mà gã đã đặt trước.
Lâm Thần tiến vào thang máy ấn nút chọn tầng năm, đi thẳng đến phòng 508 rồi đẩy cửa vào.
Sau khi tiến vào thì thấy Bạch Tinh đang nói chuyện phiếm với Phổ Cách Đản Tư.
“Các ngươi đến sớm quá nhỉ.”
Lâm Thần mỉm cười ngồi xuống một vị trí còn trống.
Bạch Tinh mỉm cười nói: “Ta và Phổ Cách Đản Tư trùng hợp gặp nhau ngoài cửa, đây có lẽ chính là duyên phận.”
Mục đích của gã quả thực không đơn thuần.
Chờ đến khi bọn họ giúp gã tiêu diệt Cố Trường Khanh xong, Bạch Tinh sẽ xử lý từng kẻ một.
Gã không biết Phổ Cách Đản Tư cũng có suy nghĩ tương tự.
Trong ba người này, chỉ có Lâm Thần vẫn còn trẻ tuổi, mục đích rất đơn thuần chính là giết Cố Trường Khanh.
Phổ Cách Đản Tư lên tiếng: “Nói vào chủ đề chính đi, các ngươi có kế hoạch gì để dẫn dụ Cố Trường Khanh ra ngoài không?”
Bạch Tinh trả lời: “Ta đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, phái ra một tiểu đội đến chỗ của đội ngũ của đại đội trưởng Triệu Phong, đến nơi thì giết chết vài tên, sau đó lại thả một hai kẻ quay về báo tin, ta không tin Cố Trường Khanh bỏ mặc không đến.”
Lâm Thần hào hứng, “Kế hoạch hay, bọn họ mới lên đường đúng không? Với tốc độ của chúng ta, từ từ ăn một bữa cơm xong rồi qua đó cũng chưa muộn.”
“Ta cũng nghĩ như vậy, đợi xử lý xong Cố Trường Khanh thì chúng ta lại quay về chúc mừng một phen, lúc đó không say không về.”
Bạch Tinh rút ra hai điếu thuốc, lần lượt đưa cho Lâm Thần và Phổ Cách Đản Tư.
“Ta chỉ hút cái này.” Phổ Cách Đản Tư lấy trong túi ra một điếu xì gà.
“Có phẩm vị!”
Bạch Tinh cười cười, đưa thuốc qua cho Lâm Thần.
Lâm Thần nhận lấy đưa lên bên môi, vừa châm lửa vừa hít một hơi thật sâu rồi nói: “Thực lực của Cố Trường Khanh không thể khinh thường, đến lúc đó các ngươi không được bất cẩn, cứ trực tiếp sử dụng đòn sát thủ, có thể một kích giết chết Cố Trường Khanh là tốt nhất.”
Bạch Tinh tán đồng gật đầu, “Đúng, đều không cần giữ lại gì hết, trực tiếp thi triển chiêu mạnh nhất, không thể để cho hắn có cơ hội trở mình.”
Vừa lúc có thể mượn lần này để xem xem sát chiêu mạnh nhất của Lâm Thần và Phổ Cách Kinh Tư có uy lực thế nào.
Trong lòng Phổ Cách Đản Tư cũng có suy nghĩ giống như Bạch Tinh, gật đầu tán thành rồi hít một hơi xì gà.
Chỉ có Lâm Thần là đơn thuần nhất, cũng còn trẻ nhất, hoàn toàn không mảy may nghi ngờ ý đồ gì trong lời nói của đối phương.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, nhân viên phục vụ đã bắt đầu lên món.
Khoảng một tiếng sau, cả ba đã cơm no rượu say.
Bạch Tinh lại lấy một điếu thuốc khác đưa cho Lâm Thần, nhìn thời gian một chút rồi nói: “Hút điếu thuốc rồi xuất phát thôi.”
“Ta có chút hưng phấn!” Lâm Thần châm thuốc, kích động nói: “Sau này ba chúng ta liên thủ, khắp toàn thế giới còn ai có thể địch lại?”
Bạch Tinh ý vị thâm trường đáp, “Lời này không sai, giết được Cố Trường Khanh xong thì cả tinh cầu này chính là do chúng ta làm chủ.”
Phổ Cách Đản Tư chỉ lẳng lặng hút một hơi xì gà, không nói gì.
Không qua bao lâu sau, bọn họ đã hút thuốc xong, bấy giờ Bạch Tinh liền đứng dậy bảo: “Đi, thời gian săn giết đến rồi. ”
Ba người sửa soạn lại một chút rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.
Ra khỏi khách sạn Hoàng Thiên, cả ba đồng loạt kích hoạt áo giáp phủ kín thân thể, trước ánh mắt ngơ ngác của người xung quanh, “vù” một tiếng bay lên không trung, trong chớp mắt đã lao ra khỏi siêu lưới bảo vệ, biến mất ở phía chân trời.
Ba người này, trước mắt chính là nhóm người mạnh nhất toàn trái đất.
Cho dù là dị thú cửu giai thì dưới sự liên thủ của bọn, chỉ e cũng không có đường nào sống sót.
...
Tỉnh Tây Thành, thành phố ven biển, thành phố Giang Vân.
Thành phố này vốn dĩ là thành phố phồn hoa nhất ở Tây Thành.
Nhưng hiện tại, dưới sự tàn phá bừa bãi của hải thú lại trở nên vô cùng hoang tàn, rách nát.
Ầm ầm!
Tại nơi có một gốc cây cao hơn tám trăm mét, cành cây dài đến vài dặm.
Cảnh tượng ở nơi đây vô cùng kinh khủng, những cành cây to lớn chắc khỏe của cây đại thụ giống như những cái roi dài bằng sắt thép quét ngang không gian.
Vút! Vút! Vút!
Mười thân ảnh đang xuyên qua những kẽ hở giữa những cành cây của đại thụ, điên cuồng phát động công kích nó.
Hàng chục hàng trăm cành cây càn quét xung quanh, những tiếng xé gió như tiếng sấm sét nổ vang trời, tựa như những tia chớp đan vào nhau, chỉ cần nó chạm đến mặt đất thì cũng có thể đập ra một khe nứt vừa dài vừa sâu hoắm.
Những tòa nhà ở khu vực phụ cận đều bị cành cây đại thụ quét cho sụp xuống.
Mười thân ảnh đang vây công nó, có chín người mặc áo giáp Ác Ma, tay cầm Ác Ma Chiến Nhận, vừa nhanh chóng né tránh vừa ngăn cản đòn tấn công, xông về phía bản thể của cái cây.
Sau khi trải qua hơn nửa giờ công kích, chín vị siêu văn nhân của Ma Minh mới có thể tiến đến gần bản thể của cây đại thụ này năm trăm mét.
Trong khi đó, có một thân ảnh cực kỳ mạnh mẽ, đó là Triệu Phong, trên người mặc áo giáp Diêm La dữ tợn và tà ác, cầm trong tay Diêm La Trấn Hồn Thương, tốc độ nhanh đến biến thái, trong lúc né tránh đã giết tới nơi chỉ cách bản thể của đại thụ khoảng chục mét đổ lại.
Đừng cho rằng Triệu Phong ít xuất hiện mà xem thường thực lực của anh ta, đây chính là người khiêm tốn nhất, ngoại trừ mỗi tháng đều ra ngoài vài ngày để làm nhiệm vụ ra, cơ bản thời gian còn lại anh ta đều ở lì trong căn cứ tập trung tu luyện.
Vốn dĩ anh ta không hay xuất đầu lộ diện, nhưng sau khi đột phá thất giai hậu kỳ, siêu văn Diêm Ma của anh ta tiến hóa thành siêu văn Diêm La, thực lực tăng trưởng đáng sợ, còn có thể liều mạng đấu một trận ra trò với Chu Tước mà không rơi vào thế hạ phong.
Cây đại thụ này là bát giai trung kỳ, các chiến sĩ Ác Ma chỉ có thể tiến lại gần nó ở khoảng cách năm trăm mét để giúp đỡ đội trưởng của bọn họ kìm chế mấy cành cây ở vòng ngoài, chứ không thể tiến vào sâu hơn được, mà dù có tiến sâu hơn nữa thì với thực lực hiện tại của bọn họ cũng không thể làm tổn thương được những cành cây hung mãnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận