Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 228: Chủ Nhân Của Đế Quốc Lam Tinh!

Cố Trường Khanh không thèm để ý tới Ngu Thành.
Hắn rất bận, đợi thu phục xong Tinh Không cự thú quay về còn phải tiếp tục tìm kiếm nơi ở của Thần Vũ Cổ Tộc.
Phải hoàn toàn giải quyết ả kỹ nữ Đế Khâm Na Tịch.
Giống như cảm nhận được Cố Trường Khanh thật sự muốn cứu con của mình, Tinh không cự thú ngừng giãy dụa, chủ động phóng ra ý niệm thiện ý với Cố Trường Khanh.
“Chỉ cần ngươi nguyện ý thần phục ta, con gái của ngươi ai cũng không mang đi được!”
Cố Trường Khanh nói, hai song lòng phía sau thả lỏng cái miệng khổng lồ, buông ra trói buộc với Tinh Không cự thú, chậm rãi thu nhỏ lại, cuối cùng trở lại sau lưng Cố Trường Khanh.
Rống!
Tinh Không cự thú thoát khỏi giam cầm liền điên cuồng rống giận về phía Ngu Thành, trong tiếng gầm mang theo phẫn hận.
“Súc sinh!”
Ngu Thành còn không biết sống chết mà mắng to.
Ngay sau đó, cậu ta nhìn thấy song long phía sau Cố Trường Khanh lại lần nữa lộ ra thân mình, phóng thẳng về phía Tinh Không cự thú con đang bị giam cầm trong trùng động.
“Ngu Thành ca ca, hắn muốn làm gì? Đây là muốn cướp đoạt sao? Ngu Thành ca ca, nhanh, nhanh đóng trùng động!”
Thiên Giác thấy thế thì lập tức lo lắng nhắc nhở, nhưng mà vẫn chậm một bước.
Ngay tại lúc Ngu Thành luống cuống tay chân muốn đóng trùng động, hai cự long một đen một xám đã vọt thẳng vào trong.
Sức mạnh to lớn cực kỳ cường hãn dễ dàng mở ra cánh cửa trùng động sắp đóng lại, trong tiếng rồng ngâm, xiềng xích trên người Tinh Không cự thú con phát ra tiếng đứt đoạn.
Tinh Không cự thú con khôi phục tự do thì nhanh chóng lao ra khỏi trùng động, phóng thẳng về phía mẹ nó.
“Đáng chết!”
Thiên Giác thấy Tinh Không cự thú con đã chạy ra khỏi trùng động, vẻ mặt cô ả lập tức đen xì.
Không nghĩ tới, Tinh Không cự thú trăm cay nghìn đắng mới bắt được, chỉnh cô ả còn chưa cẩn thận dạy dỗ một phen mà đã bị người thả đi rồi.
Lại còn bị người mạnh mẽ thả đi trước mặt vô số thần văn giả.
Đây đã không đơn giản chỉ là chuyện thả đi đồ vật yêu thích của cô ta nữa, mà đây chính là đang vả vào mặt cô ta.
Không chỉ có Thiên Giác, ngay cả Ngu Thành lúc này cũng có vẻ mặt vô cùng khó coi.
“Tác Nhĩ, giết hắn cho ta, ta muốn bằm thây vạn đoạn hắn!”
Ngu Thành rít gào, hai mắt phun lửa.
...
Cựu Nhật tinh hà.
“Lão bản, tra được rồi!”
Y Toa Bối Nhĩ mở mắt.
Người đàn ông lập tức nâng cao tinh thần hỏi: “Hắn là ai?”
Y Toa Bối Nhĩ gãi gãi đầu, nói tất cả các tin tức mà mình thu thập được từ đầu đến cuối cho người đàn ông.
Người đàn ông tên Mã Khắc Thụy Lâm, là người đứng đầu của nền tảng livestream Hồ Á lớn nhất Tây vũ trụ.
“Cố Trường Khanh, là người Lam Tinh ở Nam vũ trụ, là Lam Tinh Đế Quốc chi chủ, thần bảo hộ của Nhân Tộc.”
“Chờ một chút, ngươi nói gì? Lam Tinh? Nhân Tộc?”
Mã Khắc Thụy Lâm không tự giác mà trợn mắt lên, lập tức nhớ tới những lời đồn trong vũ trụ.
Lam Tinh, Tần Đế, giết chóc vô tận.
Những từ mấu chốt này lần lượt hiện lên.
Rất nhanh đã tổ hợp thành một bức tranh nhiễm đầy máu, kéo Mã Khắc Thụy Lâm tiến vào.
Chủ nhân của Đế Quốc Lam Tinh!
Mấy chữ này có trọng lượng quá lớn!
Những thần văn giả biết đến đoạn lịch sử kia hiển nhiên đều biết ý nghĩa của điều này.
Thế nhưng Tần Đế trong truyền thuyết đã chết từ lâu, Lam Tinh đã sụp đổ.
Nhưng hiện tại lại có một Đế Quốc chi chủ của Lam Tinh xuất hiện trong hình chiếu quang não của mình.
Chẳng lẽ lịch sử lại sắp tái diễn sao?
Nghĩ tới vấn đề này, Mã Khắc Thụy Lâm tiếp tục tra kỹ hơn tư liệu về Cố Trường Khanh.
Bấy giờm quang não đã phát thông tin của Cố Trường Khanh cho toàn bộ Tây vũ trụ biết.
“Đế Quốc chi chủ đến từ Nam vũ trụ? Trời ạ, chiến tích mạnh như vậy!”
“Nhân Tộc của Lam Tinh? Không phải đã mai danh ẩn tích trong dòng sông lịch sử rồi sao? Lẽ nào bọn họ lại muốn ngóc đầu trở lại?”
“Bao năm hòa bình có được không dễ dàng, vì sao người của Nam vũ trụ lại muốn tới chỗ này của chúng ta, phá hoại hòa bình của chúng ta!”
“Mọi người không tò mò một nam một nữ kia là ai sao? Phải biết rằng có thể để cho Tác Nhĩ đi theo thì tuyệt đối không phải người thường.”
Ngay tại lúc tất cả mọi người đang suy đoán và phân tích, nền tảng Hồ Á đã đưa ra đáp án.
Ngu Thành, thiếu chủ Thương Vương cổ tộc.
Thiên Giác, con gái của Hạo Huyết Thương Lam: cung chủ của Hạo Huyết học cung.
Còn về Tác Nhĩ, Vĩnh Dạ Viêm Ma, thần văn giả cấp chín mươi chín, năm mươi bảy tầng.
Là một kẻ hung danh hiển hách ở Tây vũ trụ.
Cuối cùng vì chọc phải nhiều người phẫn nộ, bị nhiều thần văn giả vây giết, cuối cùng tung tích không rõ.
Thật không ngờ giờ ông ta lại xuất hiện, cũng đã trở thành người của Thương Vương Cổ Tộc.
“Chẳng trách lại kiêu ngạo như vậy, thì ra là xuất thân từ cổ tộc!”
“Nhưng mà lần này kiêu ngạo với sai người rồi, Cố Tinh chủ không phải là người chịu thiệt đâu!”
“Nghe nói ở Nam vũ trụ, Cố Tinh chủ giết sạch gần hết một cổ tộc, Thương Vương cổ tộc thì là cái thá gì?”
“Hy vọng cuối cùng đồ đao đừng rơi xuống người chúng ta…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận