Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 143: Đỉnh Điểm Của Lực Lượng Siêu Văn, Không Muốn Đối Đầu Với Nhân Tộc (2)

“Thế nào? Ngươi vẫn cho rằng ta đang cuồng vọng?”
Đôi mắt như biển máu lại như vực sâu của Cố Trường Khanh lẳng lặng quan sát Tinh Thần Vô Cực.
“Giết!”
Cả thế xác và tâm hồn Tinh Thần Vô Cực đều đang run rẩy, thế nhưng hắn vẫn bất chất hét lớn một tiếng để xua tan nỗi sợ hãi trong lòng, thần kiếm cực lớn trong tay bạo phát ra quang mang vô hạn, cố gắng lấy dũng khí xông về phía Cố Trường Khanh.
Phanh!
Oanh! Ầm! Ầm!
Nhưng mà ngay sau đó, hắn bỗng nhiên lại chịu phải một kích cực nặng, áo giáp bao phủ cơ thể bị đập nát, cả người giống như thiên thạch rơi xuống những dãy núi bên dưới, ầm ầm đập xuống đất tạo ra một vết lõm vô cùng chói mắt.
Thân hình của Cố Trường Khanh đã xuất hiện ngay tại chỗ vừa nãy Tinh Thần Vô Cực đứng, những người ở hiện trường không ai nhìn rõ được quỹ đạo di chuyển của hắn, chỉ nhìn thấy sau khi Tinh Thần Vô Cực chịu một kích của hắn bị đánh rơi xuống dưới, lúc này mới thấy hắn xuất hiện ở nơi đó.
Vù!
Cố Trường Khanh cách khoảng không ngoắc tay, cả người Tinh Thần Vô Cực đầy máu đang hấp hối đã bị giam cầm đưa đến trước mặt hắn.
“Đừng nói ngươi mới chỉ có sáu mươi bảy tầng siêu văn, dù là tám mươi tầng thì cũng không phải là đối thủ của ta.”
Cố Trường Khanh dứt lời thì siết chặt bàn tay lại, chỉ thấy thân thể Tinh Thần Vô Cực phát ra âm thanh bóp nát rợn người, thoáng cái đã bị bóp nát thành huyết vụ.
“Tiếp theo, đến lượt các ngươi rồi.”
Bóp nát Tinh Thần Vô Cực xong, Cố Trường Khanh rũ mắt, giống như một bạo quân, vị chúa tể của vạn vật sinh linh, cao cao tại thượng mà nhìn xuống gần hai trăm vạn sinh linh ngoại vực dưới mặt đất, giọng nói như từ xa xôi vọng lại:
“Trước khi chết có thể nhìn thấy đỉnh điểm của lực lượng siêu văn, đó là vinh hạnh của các ngươi!”
“Luyện Ngục Thâm Uyên!”
Ầm! Ầm! Ầm!
Thanh âm uy nghiêm tàn bạo của Cố Trường Khanh vừa dứt, mảnh đất dưới chân liền nứt toác, ánh sáng đen kịt vô biên vô hạn dũng mãnh tuôn ra, hóa thành một cái vực sâu được xen kẽ bởi máu tanh và sấm chớp, vực sâu mở ra thật lớn, một ngụm cắn nuốt toàn bộ sinh linh ở đây.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, gần hai trăm vạn sinh linh ngoài hành tinh đều đã rơi vào trong vực sâu đen ngòm ấy.
Phòng livestream của nền tảng Siêu Thần, màn hình cùng lúc đó cũng trở nên đen kịt.
“Không thể xuống Lam Tinh nữa, về sau kẻ nào rủ ta đến đó, ta đánh chết kẻ ấy!”
“Tên này thật kinh khủng, quá kinh khủng mà! Ông đây tuyệt đối không đối đầu với Nhân Tộc của Lam Tinh, các ngươi thích làm gì thì làm!”
“Đúng thế, ta mặc kệ chính phủ tuyên truyền, ta chỉ biết mình và người nhà tuyệt đối không có tư cách làm kẻ địch của Cố Trường Khanh. Nếu như có thể gặp Nhân Tộc trong vũ trụ, ta sẽ trực tiếp gọi hắn là đại ca!”
“Giải tán giải tán, ai cũng đừng nghĩ chấm mút gì được tài nguyên trong không gian phong ấn của Lam Tinh.”
Sau khi màn ảnh livestream biến thành màu đen, từng khán giả đều để lại một dòng bình luận vĩnh viễn không chọc tới Nhân Tộc ở Lam Tinh, sau đó thì nhao nhao rời đi.
Không một ai không bị thực lực của Cố Trường Khanh dọa cho sợ mất mật.
Tuy rằng mới chỉ có cấp hai mươi ba, nhưng với tiềm lực của hắn và tài nguyên của Lam Tinh, muốn duy trì cho hắn tu luyện đến hơn cấp tám mươi thì tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Những sinh linh hiện tại vẫn còn đang ở Lam Tinh, sau khi phát hiện không thể rời đi, bọn họ đều tuyệt vọng đến mức xây xẩm mặt mày.
Cố Trường Khanh không hề biết, thực lực hắn vừa thi triển ra đã dọa cho vô số sinh linh ngoài hành tinh kinh hồn táng đảm. Hắn nhẹ nhàng ngoắc tay, gần hai trăm vạn cái không gian giới tử như sao băng vọt lên từ dưới vực sâu do hắn tạo ra.
. . .
Sau khi Cố Trường Khanh xử lý sạch sẽ không gian phong ấn đầu tiên, hắn liền dẫn theo đám người Trương Hổ quay trở về.
Sinh linh ngoài hành tinh, bắt đầu từ ngày hôm nay đều không còn thấy một ai dám xuống Lam Tinh nữa.
Những sinh linh ngoài hành tinh trước mắt vẫn còn đang ở Lam Tinh, qua sự tính toán của Tiểu Thứ, còn lại khoảng một tỷ.
Số lượng này quả thực rất đáng sợ.
Không gian phong ấn đầu tiên sở dĩ chỉ có chưa đến hai trăm vạn sinh linh là bởi vì bên trong nguy hiểm trùng trùng, gần như đều là dị thú cấp mười bảy trở lên.
Mà những sinh linh ngoài hành tinh xuống đây phần lớn là cấp mười lăm mười sáu, là sinh linh cấp thấp nhất trong vũ trụ.
Bọn họ xuống Lam Tinh là bởi vì không cạnh tranh được trong vũ trụ, muốn xuống đây xưng vương xưng bá mà thôi.
Nếu như không phải có Ma Minh chấn nhiếp, bọn họ sẽ không thành thật ẩn mình như vậy.
Mà kể từ ngày hôm đó, nền tảng Siêu Thần cũng dừng việc ghi hình ở Lam Tinh.
Nơi đây đã có Cố Trường Khanh tọa trấn, ai cũng không thể chấm mút được tài nguyên gì trong không gian phong ấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận