Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 95: Cánh Cửa Hiện Thế, Hấp Dẫn Vô Số Cường Giả Tìm Tới

Nghe người áo choàng đen nói đến đây, trong lòng Vu Linh bất giác sôi trào cảm xúc, nhưng cũng tự mình hiểu lấy tình hình thực tế, nàng do dự nói: “Dựa vào thực lực của chúng ta thì có thể đánh vào trong không?”
Người áo choàng đen ý vị thâm trường đáp: “Chỉ ba người chúng ta thì chắc chắn là không được, nhưng lại có người rất có khả năng thành công tiến vào.”
“Nếu hắn thật sự có thể giết vào, chắc chắn bản thân sẽ bị trọng thương, đến lúc đó, chúng ta sẽ ra tay xử lý hắn.”
“Ta vừa bói một quẻ, xác suất người kia có thể đánh vào trong lên tới sáu phần.”
Vu Linh kinh ngạc, “Đế Quốc đã bị hủy diệt rồi, vậy mà nhân loại vẫn còn người mạnh như thế?”
Người áo choàng đen thoáng trầm ngâm, “Đừng xem thường nhân loại mới, chuyện Tổ Tinh giải trừ phong ấn rất kỳ lạ, tất cả những nhân loại mới có khắc hình xăm trên người, chỉ trong một đêm đều thức tỉnh trở thành siêu văn.”
“Hơn nữa tất cả các động thực vật xảy ra dị biến tuyệt đối không phải là biến cố do Tổ Tinh giải trừ phong ấn mang lại, mà là có một lực lượng thần bí từ bên ngoài đã khiến mọi chuyện vượt tầm kiểm soát của chúng ta.”
“Lực lượng này ngay cả ta cũng không thể bói ra được, vô cùng quỷ dị.”
“Sự quật khởi của nhân loại mới thật sự rất bí ẩn, thế nhưng đây đã là tình hình chung trên toàn cầu, có muốn ngăn cũng không ngăn cản nổi.”
“Nhất là một vị cường giả ở Long Quốc, tên là Cố Trường Khanh kia, nếu cho hắn thêm một khoảng thời gian nữa, vậy Đế Quốc Tổ Tinh sẽ lại xuất hiện một người có thể uy hiếp cả tinh hà.”
Nhiều năm trước, Đế Quốc Tổ Tinh huy hoàng cỡ nào, gần như trở thành sự ngưỡng mộ của vạn tộc trong vũ trụ.
Đáng tiếc, nhân loại của Đế Quốc quá mức tàn bạo bất nhân, nhìn vạn tộc trong vũ trụ bằng ánh mắt nhìn con sâu cái kiến, cao cao tại thượng mà giết người, ức hiếp, diệt tộc.
Dẫn đến bị các tộc vây công.
Tuy rằng lấy thực lực của bản thân đã giết chết vô số tộc mạnh đối địch.
Nhưng Đế Quốc cũng phải nhận lấy thiệt hại nặng nề không thể phai mờ, tự phong ấn mình lại.
Vu Tộc bọn họ vốn cũng ra đời ở Tổ Tinh, nhưng bởi vì họ không phải nhân loại nên đã bị Đế Quốc giết chết hơn một nửa, non nửa còn lại bị lưu đày đến phía hoang vu của vũ trụ.
Năm đó Đế Quốc Tổ Tinh mạnh không ai bì nổi, chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung.
Mạnh vô địch!
Tuy bị vạn tộc đột kích nhưng bọn họ cũng đã giết cho vạn tộc tan vỡ rối loạn, khiến bọn họ đánh mất can đảm công kích mà phải bỏ chạy tứ toán.
Người áo choàng đen thật không ngờ, Đế Quốc Tổ Tinh lại bị hủy diệt bởi Hư Không Nguyền Rủa.
Nhưng mà người áo choàng đen lại nhìn thấy được hình ảnh của một Đế Quốc vô địch sẽ quật khởi trên người Cố Trường Khanh.
Nhớ lại chuyện cũ, người áo choàng đen thấp giọng nói:
“Với tính cách của người đàn ông kia, nếu để cho hắn sáng tạo nên một Đế Quốc mới, vậy chỉ sợ lại là một hồi tai ương đối với vạn tộc của ngân hà.”
Vu Linh lại lắc đầu, không cho là đúng, nàng phản bác: “Tổ Tinh đã thức tỉnh, hiện tại trong vũ trụ không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào nó, hắn không có cơ hội để quật khởi đâu.”
Người áo choàng đen không nói gì, ngay cả gã cũng không thể tính ra được số mệnh của người đàn ông đó, cho nên gã mới khao khát có được siêu văn trên người hắn như thế, thậm chí không tiếc trả giá đại giới.
. . .
Trời rất nhanh đã sáng hẳn, thế nhưng dưới làn sương sớm bao phủ dày đặc, không cách nào nhìn thấy mặt trời mọc lên.
Thái Bình Dương, nơi thiên thạch rơi xuống.
Xung quanh thiên thạch màu xanh lam đậm vẫn đang có hải thú nườm nượp vây quanh, chúng đang điên cuồng hấp thu năng lượng do tinh hạch tỏa ra.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Đúng lúc này, bên trong thiên thạch bỗng nhiên truyền ra thanh âm thình thịch liên hồi, hệt như tiếng tim đập.
Những hải thú đông đảo đang tụ tập nghe được tiếng đều mở to mắt, trong mắt lộ rõ vẻ nghi ngờ, nhìn chằm chằm vào nó.
Răng rắc, răng rắc!
Một lát sau, bên ngoài vỏ thiên thạch bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Giống như có thứ gì đó đang muốn chui ra từ bên trong.
Những con hải thú thấy cảnh tượng như vậy thì đều kinh hãi quay đầu bỏ chạy, mãi khi thấy khoảng cách đủ xa thì bọn chúng mới dám dừng lại quan sát.
Tiếng thùng thùng kia phát ra càng lúc càng dồn dập, những vết nứt trên thiên thạch cũng càng lúc càng lớn, thậm chí bắt đầu từ từ vỡ ra, dường như thật sự có thứ gì đó muốn phá vỏ chui ra ngoài.
Không biết qua bao lâu, trời đã hoàn toàn sáng rõ, nhưng viên thiên thạch lớn ba trăm mét vuông này mới chỉ vỡ ra được mấy chục mét vuông.
Cả đám hải thú vẫn đang hồi hộp quan sát.
Oanh!
Bất chợt, một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên, toàn bộ thiên thạch đã bị vỡ hết.
Cả thiên thạch nổ tung, một luồng năng lượng màu lam cực kỳ kinh khủng thổi quét ra xung quanh.
Những hải thú ở khoảng cách gần đều bị luồng lực lượng này nổ tung thành từng mảng huyết vụ.
Khi cảnh tượng bạo loạn tiêu tán, nơi vốn dĩ có thiên thạch đã hiện lên hai thân ảnh, còn chưa thấy rõ đó là cái gì thì bọn họ đã hóa thành hai tia sáng vọt ra khỏi biển sâu, bay thẳng tới khu vực tam giác Bermuda.
Tốc độ cực nhanh, không bao lâu sau, cả hai đã đáp xuống khu vực bí ẩn bậc nhất Bắc Đại Tây Dương.
. . .
Tam giác Bermuda, thành phố trung tâm của Đế Quốc.
Oanh!
Vào lúc này, đột nhiên có một tiếng nổ lớn truyền ra.
Vù!
Sau đó, cả thành phố trung tâm bắt đầu bành trướng, những bộ phận khác của nó cũng từ dưới mặt đất trồi lên, thanh thế cực lớn.
“Chuyện gì vậy?”
“Chạy mau!”
Vô số siêu văn nhân ở đây bị cảnh tượng đột nhiên xảy ra này dọa sợ, nhìn thấy thành phố trước mắt cùng với những bộ phận khác đang trồi lên từ dưới mặt đất, tất cả đều kinh hãi quay đầu tháo chạy.
Ầm ầm!
Mặt đất nứt ra, toàn bộ thành phố trung tâm của Đế Quốc đã xuất hiện.
May mà những siêu văn nhân ở đây chạy nhanh, nếu không thì thật không biết sẽ phải chết bao nhiêu người.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà cả khu vực tam giác Bermuda, thậm chí là cả khu vực xung quanh cũng bị những bộ phận còn lại trồi từ mặt đất lên bao trùm.
Nó chiếm cứ diện tích ít nhất phải tới ba mươi bốn mươi vạn km vuông, không thể nhìn thấy được cảnh tượng ở bên trong, tường thành khoa học viễn tưởng cao vút trong mây không thể nhìn thấy điểm cuối.
Cho dù thông qua vệ tinh cũng chỉ có thể thấy được một mảnh sương mù trắng xóa, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng khó mà quan sát được cảnh tượng bên trong.
Một cánh cửa thành duy nhất, mặt ngoài hướng về phía đông.
Tất cả các hải thú và siêu văn nhân ở đây thấy thế thì đều tràn về bên đó.
Không bao lâu sau, bao gồm cả hải thú, có tổng cộng hơn trăm vạn sinh linh đang tụ tập ở chỗ này.
Phóng mắt nhìn lại là từng mảng từng mảng đen nhánh.
“Trời ạ, đây là chuyện gì?”
“Thành phố khoa học viễn tưởng này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Hết thảy siêu văn nhân và dị thú nơi đây đều cực kỳ rung động.
Kình Sa cửu giai rục rịch nói: “Đại ca, có muốn thử xông vào không?”
Đằng sau hắn là Hải Tộc nửa người nửa thú dày đặc kín mít, ít nhất cũng phải mấy chục vạn con.
Ánh mắt người đàn ông mặc áo giáp Lôi Viêm lóe lên, thấp giọng can: “Không vội, trước tiên cứ để cho nhân loại vào trong thăm dò trước đã!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận