Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 133: Cường Giả Các Tộc Tụ Hợp Đông Đủ (1)

“Tiểu Thứ, Thiên Thần quả trong miệng bọn chúng là gì?” Cố Trường Khanh hỏi.
Tiểu Thứ trả lời: “Là một loại quả có thể dùng cho người có chỉ số tiềm năng dưới ba nghìn sao, dùng xong có thể tăng lên một nghìn ba trăm sao, vô cùng hiếm gặp.”
Trương Hổ kinh ngạc, “Còn có thứ lợi hại như này?”
Vù!
Đúng lúc này, quang não của Trương Hổ rung lên, truyền ra giọng nói của Tiểu Đoàn Đoàn.
“Trương ca, không lâu trước đây ta có đụng phải Bạch Tinh, không biết vì sao gã vẫn chưa chết, cũng may gã vẫn e sợ uy danh của lão bản nên mới buông tha không đuổi theo truy sát ta, bằng không ban nãy ta đi theo lão bản rồi, nhưng ngẫm lại thì nếu như chết rồi mà có thể gặp được lão bản, vậy thì cũng đáng mong chờ.”
Nghe thanh âm của Tiểu Đoàn Đoàn, Cố Trường Khanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lúc đó Bạch Tinh đã bị hắn đích thân chặt thành tám khúc, vậy mà vẫn có thể sống lại?
Trương Hổ vội truyền tin: “Ngươi đang ở đâu, ta qua đó tìm ngươi.”
“Đợi một chút, ta gửi định vị cho ngươi, ta sợ gã bám theo nên vẫn luôn ở đây không di chuyển.”
Quang não của Trương Hổ nhận được một tin nhắn định vị.
“Được, ở yên đó đừng nhúc nhích, đợi ta qua.”
Nói xong, Trương Hổ kết thúc cuộc đối thoại.
“Lão đại, ta đi đón cô ấy về đã, sau đó chúng ta tập hợp ở chỗ Thiên Thần thụ nhé?”
Trương Hổ cười một tiếng, nói: “Ta sẽ không tiết lộ tin tức ngươi tỉnh lại cho mọi người biết, đến lúc đó xem xem có trò gì hay không.”
Nói xong thì nhanh chóng đẩy cửa ra ngoài.
Tâm trạng bị kìm nén trầm trọng cả một tháng qua của Trương Hổ, vào lúc nhìn thấy Cố Trường Khanh khỏe mạnh đứng đó thì đã hoàn toàn biến mất.
Cố Trường Khanh mở miệng: “Tiểu Thứ, định vị Bạch Tinh!”
Hắn cũng muốn xem thử có phải đối phương thật sự chưa chết không.
. . .
Trương Hổ ra khỏi tòa thành, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Tây Mạc.
Đặc Lan Lạp Khắc nhìn thấy Trương Hổ vừa mới vào trong không bao lâu đã gấp gáp rời đi thì có chút nghi hoặc, nhưng cũng không chú ý nhiều.
Trước khi y còn chưa trở về thì đã có người nhận chủ tòa thành trung tâm rồi, rõ ràng vị chủ nhân mới đó không phải là y.
Trong phòng làm việc, Tiểu Thứ tìm kiếm sau vài phút cuối cùng cũng tìm được nơi Bạch Tinh đang ở, chiếu hình ảnh lên màn hình giả lập.
Chỉ thấy hai thân ảnh với tốc độ cực nhanh cùng chạy về một hướng giống với đám người Tô Ấu Vi.
“Tử Hiên, cường giả tranh đoạt Thiên Thần quả nhất định rất nhiều, ngươi khẳng định muốn cùng đi tranh sao?”
Bạch Tinh cảm thấy lần này không cần phải mạo hiểm, vì hai người bọn họ đều có tiềm lực trên ba nghìn sao.
Huyền Linh Tử Hiên liếc mắt nhìn gã, mở miệng châm chọc: “Ta phát hiện sau khi ngươi chết một lần thì lá gan càng lúc càng nhỏ rồi.”
“Cẩn trọng một chút không sai, huống hồ chúng ta cũng không cần dùng tới.”
“Nếu Cố Trường Khanh đã chết thì không bằng đi giết Tiểu Đoàn Đoàn, hiện tại ta chỉ muốn giết hết từng người bên cạnh Cố Trường Khanh, đưa chúng xuống gặp hắn.”
Sau khi bị Cố Trường Khanh chặt thành tám khúc, Bạch Tinh thật sự càng ngày càng trở nên cẩn thận hơn.
“Người lúc nào cũng có thể giết, chúng ta không dùng tới Thiên Thần quả nhưng cướp được thì có thể đem nó đổi lấy những vật chúng ta dùng được.”
Huyền Linh Tử Hiên chỉ hận rèn sắt không thành thép, nói: “Lấy tự tin trước đây của ngươi ra cho ta, hiện tại trên người ngươi có áo giáp Kiếm Thần Đế dung hợp hai mươi sáu tầng siêu văn, nhìn khắp không gian phong ấn này, người có thể đánh ngang tay với ngươi không quá một bàn tay, ngươi đang sợ cái gì?”
“Được rồi, vậy thì cướp!”
Bạch Tinh thấp giọng mắng: “Ngay cả ác mộng của ta cũng đã chết rồi, ta còn sợ cái gì.”
Cảnh tượng bị Cố Trường Khanh tàn nhẫn giết chết khi ấy quả thật đã biến thành một cơn ác mộng luôn cắn chặt lấy Bạch Tinh, thậm chí gã còn thường xuyên mơ thấy mỗi khi đặt lưng xuống gối.
Nhưng nay cơn ác mộng của gã được chứng thực là đã ngã xuống, Cố Trường Khanh đã chết, Huyền Tinh nói đúng, gã không cần phải sợ hãi dè dặt như trước nữa.
. . .
“Sống lại một lần còn không biết trân trọng, lại cứ muốn tìm chết.”
Ánh mắt Cố Trường Khanh âm trầm nhìn bọn họ nói chuyện: “Tiểu Thứ, chuyển hình ảnh tới vị trí của Thiên Thần thụ đi.”
Hắn vừa dứt lời, hình ảnh trên màn hình giả lập liền thay đổi, xuất hiện quang cảnh một thành phố đổ nát.
Ở trung tâm của thành phố có một gốc cây cực lớn cao đến nghìn trượng, che lấp mặt trời, ánh sáng thần thánh bao trùm toàn bộ chân trời.
Dưới cây đại thụ có hai con Bạo Liệt Cự Viên cấp ba mươi, một đực một cái đang nằm đó.
Cơ thể của chúng nó chỉ có khoảng trăm mét, trưởng thành đến một cấp bậc nhất định thì cơ thể của tất cả dị thú đều sẽ thu nhỏ lại dần, thậm chí là trở về nguyên dạng, dĩ nhiên, sau đó chúng có thể tùy ý biến lớn hóa nhỏ.
Bên ngoài thành phố đổ nát, từng tia sáng xẹt qua chân trời, đáp xuống những tòa nhà đổ nát tàn tạ, dừng chân xem xét.
Trên những tòa nhà đổ nát xung quanh Thiên Thần thụ có rất nhiều siêu văn nhân đang đứng quan sát.
Bọn họ tụm năm tụm ba, ánh mắt sáng quắc.
Ba người Vu Tà Yến, Tô Ấu Vi, Vu Linh cũng đang đợi trên một tòa nhà cao tầng ở khá xa.
Đại diện của thập cường chủng tộc trong vũ trụ đều đã có mặt.
Diễm Vô Kiệt của Siêu Diễm Đế Tộc và đại ca của gã là Diễm Vô Địch cùng mười siêu văn nhân của tộc đang tụ họp trên một tòa nhà lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận