Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 358: Nếu Dám Lừa Ta, Ngươi Sẽ Chết Rất Thảm

Vũ trụ rộng lớn vô ngần, sinh diệt luân phiên, chưa bao giờ dừng lại.
Sự biến mất của Thương Vương cổ tinh không nhấc lên được bất cứ gợn sóng gì trong lòng Cố Trường Khanh.
Hắn phất tay áo, quyết đoán rời đi.
Lúc này, ranh giới giữa Nam và Tây vũ trụ, hai thân ảnh chật vật đột nhiên xuất hiện từ hư không, còn không quên quay đầu nhìn xung quanh, giống như sợ có người đuổi theo.
Hai kẻ này đúng là Đế Khâm Na Tịch và Ám Văn.
Sau khi bọn họ chạy thoát khỏi Lam Tinh, một chút cũng không dám dừng lại, ngựa không dừng vó mà xuyên qua không gian.
Thật vất vả mới chạy tới nơi này, gần như đã hao hết toàn bộ lực lượng.
Đế Khâm Na Tịch bị thương, vì chạy trốn mà không tiếc sử dụng bí thuật.
Thần kinh thoáng thả lỏng, cả người đã suy yếu mà trôi nổi trong không trung.
Ám Văn hòa hoãn một lát, bỗng nhiên bùng nổ, bóp lấy cần cổ trắng nón của bà ta, lửa giận ngập trời.
Gã chậm rãi kề sát vào mặt Đế Khâm Na Tịch, cho đến khi chóp mũi hai người đối nhau, lúc này mới run rẩy hai vai, mở miệng nói.
“Ngươi nói đến Lam Tinh báo thù, kết quả thì sao, lại là để ta đi chịu chết?”
Đế Khâm Na Tịch bị hơi thở lạnh băng của gã phả vào thì đã thanh tỉnh vài phần, chậm rãi rũ mắt nói: “Ám Văn, đã lâu như vậy rồi, có lúc nào ta hại ngươi chưa, không ngờ ngay cả ngươi cũng nghi ngờ ta như vậy!”
Ngón tay của Ám Văn căng ra, khuôn mặt bà ta nhất thời bị hàn băng lực đông lạnh đến tím bầm lên, hô hấp cũng có chút khó khăn.
“Ha ha, nghi ngờ ngươi?” Ám Văn ngửa mặt lên trời cười to, sau đó lại hung ác như lang nói: “Nhân Tộc của Lam Tinh cường đại như vậy, mấy kẻ chỉ là thủ hạ của Cố Trường Khanh đã suýt nữa lấy mạng của ta, cái này còn chưa xem là hại ta?”
Đế Khâm Na Tịch gian nan biện giải: “Ai biết Ngục Ma sẽ đột nhiên đánh lén, ai lại biết phế vật Ngu Hạo kia vô dụng như vậy, Ám Văn, ngươi buông ta ra!”
Ám Văn tùy tiện buông lỏng tay, một tay khác thì lại thuận theo mặt bà ta lần mò xuống dưới.
Ả đàn bà này, tâm địa thì không tốt chút nào, nhưng dáng người lại vô cùng hoàn mỹ.
Ngón tay gã di chuyển xuống, xẹt qua xương quai xanh xinh đẹp tinh xảo, hai tay nâng lên đã xé quần áo trên người bà ta thành mảnh nhỏ.
Đế Khâm Na Tịch còn chưa phản ứng lại, đã bị Ám Văn đè ngã ra bầu trời.
Bà ta hiện tại ngay cả sức lực giẫm chết một con kiến cũng không có, chỉ có thể thuận theo để gã phát tiết.
Ám Văn đang điên cuồng phát tiết không chú ý tới, đáy mắt Đế Khâm Na Tịch lộ ra mũi nhọn lạnh lẽo âm ngoan.
Một lúc lâu sau, Đế Khâm Na Tịch ngủ một giấc, thương thế đã có chuyển biến tốt đẹp.
Ám Văn cũng không thương hương tiếc ngọc, thấy bà ta mở mắt ra thì trực tiếp dẫn theo bà ta, tiếp tục xuyên qua giữa các vì sao.
Lúc đi ngang qua một tinh cầu bừng bừng sinh cơ, Ám Văn đột nhiên trở nên giống một con hung thú khát máu, hung tợn nhìn chằm chằm vào tinh cầu kia.
Sau đó gã cười dữ tợn, dùng hàn băng lực xâm lấn.
Nhiệt độ không khí trên cả tinh cầu đột nhiên hạ xuống, hàn băng từ vùng cực địa chậm rãi lan tràn ra cả tinh cầu.
Khặc khặc khặc…
Những sinh linh trên tinh cầu kinh hoàng mà nhìn, chạy trốn về bốn phương tám hướng, tuyệt vọng quỳ xuống nhìn lên trời cao.
Ám Văn cảm thấy mỹ mãn mà cười quái dị.
Sau khi một vùng đại dương mênh mông cuối cùng trên tinh cầu kết băng, cả tinh cầu hoàn toàn biến thành quả cầu băng.
Ám Văn phất tay, một quyền đánh nát cả tinh cầu.
Nhìn những mảnh thi thể chia năm xẻ bảy bị cuốn vào vực sâu vũ trụ, gân xanh trên người gã gồ lên, tiếng cười như sấm.
Một đường đi qua, Ám Văn liên tục hủy diệt văn minh của vài tinh cầu, Đế Khâm Na Tịch rốt cuộc cũng không nhịn được hỏi.
“Năng lực của ngươi tuyệt đối không kém, lần này thất thủ với Lam Tinh chỉ là ngoài ý muốn, chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù Lam Tinh, diệt sạch những Nhân Tộc đó ư?”
Ám Văn tóm bà ta về phía mình, hai tay lạnh lẽo vuốt ve trên người bà ta.
Trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng: “Muốn, đương nhiên là muốn!”
Sau đó Ám Văn bỗng nhiên nâng cằm Đế Khâm Na Tịch lên, nhìn chằm chằm bà ta, chuyển chủ đề nói: “Nhưng ta cũng không muốn tìm chết!”
Đế Khâm Na Tịch không lùi lại, ngược lại còn dựa gần vào gã hơn vài phần, giọng nũng nịu nói: “Nhớ năm đó khi ta còn là người đứng đầu của nền tảng livestream Siêu Thần, từng biết được một bí mật.”
Ám Văn không buồn nhìn đến ánh mắt quyến rũ của bà ta, chỉ lạnh lùng hỏi: “Bí mật gì?”
Đế Khâm Na Tịch muốn vùng ra khỏi tay của Ám Văn, nhưng lại nhịn xuống.
“Ở một nơi tại Bắc vũ trụ có một cấm địa bị phong ấn, nơi đó cất giấu một thứ có thể trong nháy mắt hủy diệt một phương vũ trụ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận