Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 256: “Con Trai Ngoan”

Thành khu số chín.
Cố Trường Khanh tới nơi ở của Lâm Nguyệt Dao.
Nàng dường như đã sớm biết hắn bình thường sẽ về vào giờ này.
“Ta đã làm xong cơm, đang đợi ngươi về.”
Quần áo ở nhà đơn giản cũng không thể che hết được dáng người hoàn mỹ no đủ của nàng.
“Ta đến xem các ngươi, lần này có lẽ phải ra ngoài rất lâu.”
Cố Trường Khanh bình thường mạnh mẽ bá đạo, sát phạt quyết đoán, chỉ khi ở nơi này hắn mới có thể tĩnh tâm được một chút.
“Ta hiểu được, bọn ta sẽ đợi ngươi quay lại.”
Lâm Nguyệt Dao không nói những lời lo lắng dư thừa, bởi vì nàng hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của Cố Trường Khanh.
Nàng tin tưởng bất kể đối mặt với nguy hiểm gì, người đàn ông này đều có thể ung dung đối mặt, giống như trước đây.
Hết thảy đều có thể quét sạch!
Sự dịu dàng không cần quá nhiều ngôn ngữ.
Chỉ là những món ăn gia đình bình thường, lại khiến Cố Trường Khanh ăn đến vô cùng ngon miệng.
“Nghiên Nghiên hẳn là sắp tỉnh lại, nếu đến lúc đó ta vẫn chưa trở về thì sẽ để Tần Đế chỉ đạo Nghiên Nghiên một thời gian, ngươi nhớ bảo Nghiên Nghiên phải nghe lời ngài ấy.”
Ăn cơm xong, Cố Trường Khanh ngồi trên sô pha, châm cho mình một điếu thuốc.
“Ừm.”
Lâm Nguyệt Dao lộ ra nụ cười hạnh phúc, nhưng nghĩ đến Cố Trường Khanh sắp rời đi, trong lòng lại có chút không nỡ.
“Chẳng qua hiện tại vẫn còn một chút thời gian.”
Cố Trường Khanh ôm lấy Lâm Nguyệt Dao từ phía sau, hai người ôm hôn quấn quýt, sau đó là những hình ảnh không phù hợp để con nít xem.
...
Côn Luân.
“Chao ôi, sao các ngươi lại tới Côn Luân thế này? Là muốn làm chuyện xấu gì sao?”
Tần Đế đang ở nơi này chỉ điểm dạy dỗ Thần Vũ Tuyết Oánh, lúc này lại có một âm thanh truyền đến khiến ông ta nổi gân xanh.
Ông ta vốn đang có tâm tình rất tốt, thật vất vả mới tìm được một cô gái về dạy dỗ để thay đổi tâm tình.
Mấy lời nói chanh chua của Từ Thi Tình sẽ luôn khiến ông ta nhớ lại chuyện cũ, mình đi nơi nào cô ta theo đến đó, đặc biệt là cô ta vĩnh viễn dùng một đôi mắt đen ngòm mà nhìn ngươi.
“Ngươi câm miệng cho ta, nếu không phải ngươi có ích với Tinh Đế bệ hạ, ta đã giết ngươi ngay lập tức rồi!”
“Ngươi thật sự không khác gì Đường Tăng!”
Tần Đế không nói lại được, phẫn nộ nhìn đối phương.
“Ngươi giết ta cũng được, chẳng qua ta vẫn muốn biết, năm đó ngươi xum xoe vây quanh bà mẹ, hiện tại ngươi lại dạy dỗ con gái bà ta, ngươi thật sự không có đam mê đặc biệt gì chứ?”
Từ Thi Tình vô cùng nghiêm túc hỏi, là một bộ dáng tràn ngập sự hiếu học.
“Ta giết ngươi!”
Tần Đế cảm thấy đầu mình hoàn toàn nổ tung.
Người phụ nữ này, từ khi Cố Trường Khanh đi thì không ngừng nói mình và Thần Vũ Tuyết Oánh có một chân với nhau.
Mình đường đường là Tần Đế, từng là Lam Tinh chi chủ, lại sẽ có tư tình với con gái của kẻ mà mình hận nhất, quả thực là chuyện cười cho thiên hạ.
Ông ta trực tiếp ra tay, cự chưởng cao bằng nửa ngọn núi từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng về phía Từ Thi Tình, muốn đập chết cô ta trên mặt đất, trốn cũng trốn không được.
“Đế quân cứu ta!”
Từ Thi Tình miệng hô cầu cứu, nhưng trên mặt lại không hoảng hốt chút nào.
“Ngươi có phải đã tính chuẩn ta sẽ quay lại?”
Cố Trường Khanh dùng mấy tiếng đồng hồ xong chuyện với Lâm Nguyệt Dao ở bên kia, đột nhiên hiện thân trên Côn Luân, ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Dưới ánh mắt của hắn, cự chưởng đuổi theo Từ Thi Tình ầm ầm tan biến, trên bầu trời chỉ còn lại mây đen bị đảo loạn.
Cố Trường Khanh cười nhạt nói: “Chẳng qua ta cũng thấy cô ta nói có lý, ta cũng muốn xem xem ngươi bắt được con gái của Đế Khâm Na Tịch, kỹ nữ kia liệu có tức hộc máu không.”
“Tinh đế bệ hạ, ngài đừng đùa chuyện này với ta.”
Nói đùa gì vậy, nếu mình thật sự có một chân với Thần Vũ Tuyết Oánh, bỏ qua thù mới hận cũ, vậy thì Tần Đế sẽ luôn thấp hơn một đầu ở trước mặt Đế Khâm Na Tịch.
Đến lúc đó không phải Đế Khâm Na Tịch có thể gọi ông ta một tiếng “con trai ngoan” sao?
Tần Đế không hề nguyện ý chút nào.
Nghĩ vậy, ông ta lại không được tự nhiên, nói:
“Tinh đế bệ hạ, ngươi đang chuẩn bị tới Vũ Trụ chi thành sao?”
Tần Đế đã đoán được ý của Cố Trường Khanh khi đến đây.
Cố Trường Khanh gật đầu: “Không sai, sau khi ta đi, Lam Tinh giao lại cho ngươi, còn có cả Hồng Lăng và Hồng Tiêu, bản thể của chúng là Tinh Không cự thú, nếu gặp được kẻ địch không địch lại được thì Hồng Lăng sẽ trợ giúp ngươi.”
Nói xong, hắn thả ra hai con Tinh Không cự thú lớn bằng cánh tay, giống như hai con cá màu vàng kim đang vui vẻ lượn vòng quanh người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận