Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 423: Gurgon Đột Kích (6)

Chương 423: Gurgon Đột Kích (6)
Đế Khâm Na Tịch lãnh đạm nhìn vài lần, thầm nghĩ Tần Đế này cuối cùng cũng xem như tìm về chút tôn nghiêm cho Lam Tinh.
Như vậy cũng tốt, hiện tại Gurgon ở ngay tại Bắc vũ trụ, nói không chừng Tần Đế làm xong việc này còn có thể cùng Hoàng Đế kề vai tác chiến.
Coi như là hạng mục hai đại đế chủ cũ của Lam Tinh hợp tác.
Tần Đế dùng thần văn lực vô hình xuyên thấu qua xương quai xanh máu tươi đầm đìa, đính chặt bà ta lên cây.
Roi gió từng nhát từng nhát quất lên cơ thể bà ta, Đế Khâm Na Tịch thống khổ rên rỉ gào khóc, lê hoa đái vũ, nhìn qua lại điềm đạm đáng yêu!
Tần Đế không nương tay chút nào, một quyền đánh vào bụng bà ta, chất vấn nói: “Kỹ nữ nhà ngươi, cảm thấy sướng không?”
Khóe miệng Đế Khâm Na Tịch chảy ra máu tươi, “ưm” một tiếng: “Tần Đế, tên liếm cẩu nhà ngươi, ha ha ha, cho tới bây giờ cũng chưa từng có được ta, rất nuối tiếc đi?”
Tần Đế cầm cốt đao, khoét ở phần bụng dưới của bà ta một miếng thịt, nhét vào miệng bà ta.
Bỡn cợt nói: “Có gì phải tiếc, giờ không phải là có rồi sai? Muốn chơi thế nào thì chơi như thế!”
Thần Vũ Tuyết Oánh quay lưng đi, căn bản không dám nhìn bộ dáng hiện tại của Đế Khâm Na Tịch.
Toàn vũ trụ đều hận Đế Khâm Na Tịch thấu xương, bất kể rơi vào tay ai, bà ta cũng sẽ không có kết cục tốt, phương pháp xử lý như vậy của Tần Đế cũng xem như là nhân từ rồi!
Hàn băng lực của Đế Khâm Na Tịch đã phế đi, phần bụng của bà ta bị đòn nghiêm trọng, tất cả thần văn lực đều nhanh chóng tán loạn.
Máu cũng giống như đã điên cuồng, bồi dưỡng cho Hắc Ngục đế giáp của người đàn ông nhưng hung thần trước mặt.
“Tần Đế, ngươi hận ta như vậy, ta rất vui vẻ!”
Ý thức Đế Khâm Na Tịch mơ hồ, bắt đầu nói nhảm.
Nhưng Tần Đế sẽ không mắc mưu, cốt đao trong tay bỗng nhiên nâng lên, bị một luồng hắc khí bao quanh, nhanh chóng xẹt qua trước mắt Đế Khâm Na Tịch.
Ngay sau đó, bà ta hoảng sợ trừng lớn hai mắt, phát ra tiếng kêu gào tê tâm liệt phế: “Không! Không!”
Cốt đao liên tục hạ xuống, gọt qua da thịt của bà ta, từng tấc da thịt bị cắt qua nhưng lại không rơi khỏi cơ thể, giống như vẩy cả mà treo trên cơ thể bà ta.
Sự tàn bạo của Tần Đế cuối cùng được kích phát toàn bộ.
Người xem trực tiếp choáng váng!
“Vị đế chủ này của Lam Tinh thì ra một chút cũng không hèn nhát!”
Khi Ngục Ma tháo xuống một cánh tay của Khang Nạp, Tần Đế cũng đã chơi đủ, bàn tay ông ta bao phủ khuôn mặt của Đế Khâm Na Tịch, giam cầm thần hồn của bà ta rồi kéo ra.
Sau đó xoay ngươi ôm lấy eo nhỏ của Thần Vũ Tuyết Oánh, không quay đầu lại mà rời khỏi tinh vực của Bắc vũ trụ.
Thần thể Đế Khâm Na Tịch ở trong gió lay động một lát, sau đó “bịch” một tiếng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, phần đầu nháy mắt biến thành xương khô.
“Tần Đế được lắm!”
Khi Hoàng Đế tới không gian Gurgon xuất hiện, từ trong trực tiếp nhìn thấy một màn này, khó có được mà cho một tiếng tán thưởng.
“Người trước kia không phải ta!”
Tần Đế lắc mình tới phía sau Hoàng Đế, mặt âm trầm nói.
Mấy người Trương Hổ đã nhìn ông ta với cặp mắt khác xưa, đang muốn trào phúng Đế Khâm Na Tịch vài câu, nhưng nhìn thấy khuôn mặt không có cảm xúc gì của Thần Vũ Tuyết Oánh, vẫn là nuốt lời sắp nói về.
. . .
Cơ thể của Gurgon khổng lồ, uốn lượn bên rìa Bắc vũ trụ.
Ở giữa ba ngón chân của nó là một hành tinh đang chấn động, một lát sau, hành tinh đột nhiên gia tốc bay về phía dưới bụng nó.
Mắt thấy hành tinh muốn chạy trốn, móng vuốt của Gurgon ngoắc một cái, hành tinh kia giống như khí cầu bị kim đâm rách, nham thạch nóng cháy như núi lửa bắn tung tóe.
Trong đó có một chút phun lên ngón chân của Gurgon, nó chỉ là nâng chân lên, đã nghiền nát hành tinh thành bột phấn.
Tinh hệ ở phụ cận chịu sự xung kích cực lớn này, giống như bị xé rách mà cấp tốc khuếch tan ra bên ngoài, mọi người trợn trừng mắt nhìn vài hành tinh va chạm vào nhau, nhưng lại không thể làm gì.
“Vãi! Thứ này mới động đậy đầu ngón chân, vũ trụ cũng đã run rẩy rồi, chúng ta áp chế nó thế nào?”
Trương Hổ nhìn đến ngây người, vẻ mặt mờ mịt mà nhìn xung quanh hỏi.
Chu Tước ngửa đầu nhìn bầu trời, cô phát hiện ở góc nhìn này, ngay cả chân trái của Gurgon cũng không thấy hết, mất tự nhiên mà nuốt nước miếng nói: “Ở trong mắt nó, chúng ta còn không lớn bằng con kiến!”
Khuôn mặt Thao Thiết giật giật: “Chúng ta dù có thúc giục thần văn lực mới thì nhiều nhất cũng chỉ có hiệu quả như muỗi chích mà thôi!”
Ngô Duệ lắc đầu: “Nhìn một thân vảy kia của nó, mấy người chúng ta cộng vào chỉ sợ muốn đánh nát một mảnh cũng cực kỳ khó khăn!”
Triệu Phong nhún vai, nhíu mày nói: “Ý các ngươi là cứ thế trở về chờ chết?”
Những cổ tộc khác cũng đồng loạt nghị luận.
Đều cảm thấy thừa dịp Gurgon không phát hiện thì vẫn nên trở về Nam vũ trụ, tìm vài tinh hệ hẻo lánh, trước tiên sắp xếp ổn thỏa rồi mới tính toán tiếp.
Hoàng Đế lướt qua đầu vai của Tần Đế, nhìn về đại quân các tộc không ngừng tập kết mà tới ở phía sau, hai mắt hơi nheo lại.
“Tần Đế, ngươi thấy thế nào?”
Tần Đế mới vừa phát tiết ở chỗ Đế Khâm Na Tịch xong, tìm về được chút tự tôn, thấy mọi người đều nhìn qua, ông ta nhẹ nhàng nói.
“Gurgon có khổng lồ hơn nữa thì cũng là dựa vào năng lượng chống đỡ, chúng ta chỉ cần vây khốn nó, áp chế nó, cho dù không thể giết chết nó thì cũng có thể ngăn nó tiếp tục phá hủy vũ trụ.”
Hoàng Đế có chút do dự muốn nói.
Nhưng nghĩ đến lúc đó ở trước mặt Cố Trường Khanh đã nói quá tự tin, không xuất chiêu mà đã quay về thì cũng không được.
Hơn nữa phía sau còn có nhiều cổ tộc nhìn chằm chằm như vậy, Hoàng Đế cũng không tiện nói thêm gì.
Ngay sau đó ông vội phân phó mọi người bày trận, Bắc vũ trụ phong vân cuồn cuộn, lực lượng vô cùng mạnh mẽ phá vỡ cả tinh thế, đánh thẳng vào phần bụng yếu ớt nhất trên thú giáp của Gurgon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận