Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 122: Bước Vào Trụ Sở Chính, Tiến Hành Nhận Chủ, Chính Thức Trở Thành Chủ Nhân Mới Của Tòa Thành Trung Tâm (3)

Rất nhanh, Cố Trường Khanh lại nghe thấy Đế Quốc Chi Chủ tiếp tục nói:
“Năm đó một mình ta chiến đấu với mười vị cổ tổ mạnh nhất vũ trụ, trận chiến đó kéo dài đằng đẵng ba năm, ta liều mạng tử chiến với chúng, mặc kệ vô vàn vết thương mà chém chết bảy người…”
“Cuối cùng, có lẽ là do tinh thần lực bị tiêu hao quá nhiều, lại cộng thêm thương thế không kịp thời chữa trị của bản thân, ta đã bị Hư Không cổ tổ không tiếc tự thiêu đốt siêu văn, hiến tế chín phần tộc nhân hóa thành Hư Không Nguyền Rủa nhập thể.”
“Đây là một lời nguyền chuyên dùng để diệt tộc, từ trước tới nay, bất cứ người kế thừa vận khí của một chủng tộc nào nhiễm phải thì đều không có ngoại lệ, kết cục cuối cùng đều bị hủy diệt.”
“Nếu ngươi sinh ra tại thời đại của ta, có lẽ chúng ta có thể kề vai chiến đấu, tung hoành khắp vũ trụ tinh không.”
“Đương nhiên, cũng có thể chúng ta sẽ tự tàn sát lẫn nhau, dù sao một núi không thể chứa hai hổ.”
“Được rồi, tiếp theo ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện rất quan trọng.”
“Ta biết ngươi rất hứng thú với bộ áo giáp Thần Uyên Đế mạnh nhất Đế Quốc, thế nhưng đáng tiếc, trước khi ta chết đã dùng lực lượng của cả Đế Quốc để dung hợp được bốn mươi hai siêu văn cho nó, với chỉ số tiềm năng sáu nghìn sao của ngươi, e là không thể dung hợp.”
“Nhưng tiềm lực của ngươi vô cùng lớn, đợi sau khi tu luyện tới tám nghìn sao mới dung hợp nó thì không thành vấn đề, trước tiên cứ dùng áo giáp Hạo Thiên Đế trong tay ngươi đi.”
“Áo giáp Thần Uyên Đế dung hợp bốn mươi hai siêu văn được đặt trong không gian giới tử ở trên bàn, trước khi chưa đến tám nghìn sao thì tuyệt đối không được thử dung hợp nó, nếu không chính là tự tìm cái chết.”
“Tiểu tử, mặc dù ta không biết tên của ngươi, nhưng ta tin ngươi nhất định có thể dẫn dắt Nhân Tộc quật khởi một lần nữa.”
“Ta vẫn còn rất nhiều, rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết nên nói từ đâu.”
“Tương lai nếu ngươi có thể gặp được một người phụ nữ tên là Đế Khâm, vậy thì hãy chuyển lại cho cô ấy một câu: Xin lỗi, ta đã phụ lòng ngươi rồi.”
Nói tới đây, ông trầm mặc một lát, giống như đang suy nghĩ xem còn phải nói thêm gì với Cố Trường Khanh.
Một lát sau, trên mặt ông lộ ra vẻ không cam lòng, tiếc hận nói: “Chưa thể thống nhất toàn vũ trụ, ta thật sự không muốn chết nhanh như thế!”
Ánh mắt người đàn ông sáng quắc nhìn chằm chằm Cố Trường Khanh:
“Tiểu tử, hãy thay ta, thay nhân loại của Đế Quốc cũ hoàn thành tâm nguyện này, thế nào?”
“Bất luận ngươi có đồng ý hay không, ta đều phải dặn dò ngươi, đối xử với các chủng tộc ngoài vũ trụ… đừng nhân từ, nếu không đó chính là tàn nhẫn với bản thân mình.”
“Được rồi, ta đã không còn lời nào để nói, đợi sau khi ngươi nhận chủ quang não chủ, trong tòa thành trung tâm này có thứ gì ngươi chỉ cần nhìn một cái là biết.”
“Vĩnh biệt.”
Câu nói vừa chấm dứt, hình chiếu dần dần hóa thành một luồng sáng rồi biến mất.
“Yên tâm, đối xử với súc sinh, ta tuyệt đối sẽ không nhân từ!”
Cố Trường Khanh thấp giọng lẩm bẩm, tựa như đang trả lời đối phương.
Hắn lấy điếu thuốc ra rồi châm lửa, nhìn thấy một thế hệ kiêu hùng kết thúc, tâm tình của Cố Trường Khanh có chút phức tạp.
Vào một ngày nào đó trong tương lai, liệu có phải hắn cũng sẽ có kết cục giống như vậy?
Hút xong một điếu thuốc, Cố Trường Khanh đặt tay lên quang não ở trên bàn.
Vù!
Tay phải vừa mới chạm vào, nó đã tỏa ra ánh sáng rực rỡ lóa mắt.
“Xác nhận thân phận hoàn tất, hoan nghênh chủ nhân sử dụng Tiểu Thứ! Nếu ngài có điều gì không hiểu thì đều có thể hỏi ta!”
Đợi đến khi ánh sáng biến mất, bên tai hắn chợt vang lên một âm thanh tới từ hư không.
Cố Trường Khanh tạm thời không quan tâm tới nó, ánh mắt dừng lại trên không gian giới tử bên cạnh quang não.
Đế Quốc Chi Chủ vừa nói, siêu văn Thần Uyên Đế đã dung hợp bốn mươi hai siêu văn, ít nhất phải có tiềm lực tám nghìn sao mới có thể dung hợp.
Mà hắn có chỉ số một vạn một nghìn sao, dung hợp với nó không phải là chuyện vô cùng đơn giản à?
“Chủ nhân, kiểm tra cho thấy có hai sinh linh của Siêu Vu Tộc đang xâm nhập vào chủ thành, hiện đang tiến gần tới tòa nhà trung tâm, có muốn điều động đội bảo vệ Đế Tinh loại bỏ hay không?”
Nghe được thanh âm của quang não chủ Tiểu Thứ, chuyện tốt của Cố Trường Khanh bị quấy rầy khiến ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, “Chiếu hình qua đây, để ta xem xem là ai.”
Vù!
Thanh âm vừa dứt, quang não chủ đã chiếu ra một màn hình giả lập.
Khi nhìn thấy những người này, Cố Trường Khanh nhịn không được bật cười thành tiếng.
Kẻ đang xông vào chính là ba người Tô Ấu Vi, Vu Linh và Vu Tà Yến.
“Chủ nhân, có muốn điều động đội bảo vệ Đế Tinh thanh trừ hay không?” Tiểu Thứ hỏi lại.
Ánh mắt Cố Trường Khanh lộ ra vẻ tàn nhẫn, thản nhiên nói: “Trước tiên bao vây bọn chúng lại, đợi ta dung hợp áo giáp Thần Uyên Đế xong sẽ đích thân đi giẫm chết ba con kiến đó.”
Hắn thật sự không ngờ tới, tiện nhân Tô Ấu Vi này vậy mà còn tự đưa mình tới cửa.
“Tuân mệnh!”
Tiểu Thứ cung kính trả lời một tiếng, hạ lệnh cho cho đội bảo vệ Đế Tinh đi xuống bao vây bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận