Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 398: Ngươi Chính Là Cố Trường Khanh?

Chương 398: Ngươi Chính Là Cố Trường Khanh?
Đế Khâm Na Tịch thấy Tần Đế bị Ám Văn cuốn lấy, vội quay sang gọi con gái: “Tuyết Oánh!”
“Người đừng qua đây!”
Thần Vũ Tuyết Oánh sầm mặt, căm hận mà trừng mắt nhìn bà ta.
Giống như người phụ nữ trước mắt này không phải mẹ mình, mà chính là kẻ địch kết huyết hải thâm thù với cô ta.
“Đế Khâm Na Tịch, là người đã hại chết cha ta, là người không biết tự lượng sức mình, nơi nơi trêu chọc thị phi, mất hết mặt mũi của Thần Vũ cổ tộc chúng ta, người còn có tư cách gì làm mẹ ta, người không xứng!”
Thần Vũ Tuyết Oánh đau đớn hét lên.
Đế Khâm Na Tịch nghe xong, ngay sau đó đã khôi phục vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo: “Cho dù ngươi không nhận ta cũng không sao, nhưng phản bội Thần Vũ cổ tộc không phải ta, mà là ngươi!”
Thần Vũ Tuyết Oanh bị bức cho liên tục lùi về sau, hai chân đã run lên.
Đế Khâm Na Tịch lại cười lạnh, từng bước ép sát.
“Năm đó ta muốn ngươi giết chết Tần Đế, sau đó lại dụ giết Cố Trường Khanh, nói không chừng thù của Thần Vũ cổ tộc đã được báo rồi, là ngươi thả Tần Đế đi, khiến ta phải trơ mắt nhìn Lam Tinh Nhân Tộc càng ngày càng mạnh…”
Thần Vũ Tuyết Oánh dừng bước, rơi lệ đầy mặt.
Cô ta cay đắng cười, lên án nói: “Vũ trụ nhiều cổ tộc như vậy, sống yên ổn với Lam Tinh có vô số, Thần Vũ cổ tộc xuống dốc không phải đều do người cuồng vọng khiêu chiến bọn họ nên mới gây ra sao?”
Đế Khâm Na Tịch cười lạnh một tiếng quay mặt đi chỗ khác, bà ta vì bản thân có một đứa con gái như vậy mà cảm thấy vô lực!
Thấy Ám Văn bị Tần Đế đánh đến không thể đánh trả, bà ta biết không thể tiếp tục trì hoãn nữa.
Phía dưới Khang Nạp còn không biết tình huống thế nào, nếu Cố Trường Khanh đắc thủ trước, vậy thì chuyến này của bà ta sẽ uổng phí!
Đế Khâm Na Tịch híp hai mắt, nhẫn nại tính tình nói: “Tuyết Oánh, ngươi đi theo ta, rời khỏi Tần Đế, đàn ông trong toàn vũ trụ ngươi chọn ai cũng được, chỉ duy nhất ông ta là không thể!”
Nói xong bà ta liền xông tới muốn kéo lấy cánh tay của con gái.
“Người đừng hòng, ai ta cũng không muốn, ngay cả người ta cũng không cần, ta chỉ cần một mình Tần Đế!”
Thần Vũ Tuyết Oánh phẫn hận nói xong thì lôi kéo Từ Thi Tình, vội vàng chạy về phía nam nhân kia.
Oanh!
Chiến hạm chấn động kịch liệt.
Ánh mắt Tần Đế lạnh lẽo, đế giáp 108 tầng hiện lên, khí tức khủng bố mạnh mẽ bắn thẳng lên trời cao.
Ám Văn phun ra một ngụm máu tươi, lúc hốt hoảng chạy trốn thì té ngã, tiến vào bên dưới khoang thuyền.
“Ám Văn!”
Đế Khâm Na Tịch thấy thế thì kinh hãi hét lên một tiếng, bổ nhào xuống nhảy theo vào trong.
...
Đế Khâm Na Tịch xuất hiện ở chỗ này, bí cảnh bị bại lộ là chuyện sớm muộn.
Dưới tình thế cấp bách Tần Đế làm như vậy, đã không còn quan trọng nữa.
Bởi vì thần thức của ông ta dao động ngày càng mạnh, giống như đang vội vã tìm kiếm thứ gì đó.
Lúc này ông ta đã đợi không kịp, muốn tiến vào bên dưới khoang tàu.
Nhưng nhìn thấy Thần Vũ Tuyết Oánh thần sắc bi thương, Tần Đế vẫn dừng bước chân, quan tâm hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Ngay sau đó, Thần Vũ Tuyết Oánh đã gục trong ngực ông ta, òa ra khóc lớn.
Tần Đế xoa đầu cô ta nói: “Được rồi, có ta ở đây, một mình Tinh Đế bệ hạ tới khoang tàu trước, chúng ta phải đuổi qua đó mới được.”
Thần Vũ Tuyết Oánh biết mình không có thời gian bi thương, vội vàng gật đầu.
...
Hạ tầng của chiến hạm, Khang Nạp còn chưa đi được mấy bước, đang nghĩ đợi ngày nào đó mang Đế Khâm Na Tịch về cung điện ngầm, sau đó tận tình nếm thử mùi vị của người phụ nữ này.
Sau lưng đột nhiên xuất hiện chấn động khí tức kịch liệt, hắn ta nhanh chóng xoay người, nghênh diện chính là một phân thân toàn thân nhiễm máu đập tới.
Sinh cơ của phân thân hoàn toàn không còn, còn mang theo một mũi nhọn thôn phệ đáng sợ.
“Là ai?”
Trước đó Khang Nạp cảm ứng được muội muội bị chết cực kỳ thống khổ, thấy khí tức của kẻ giết chết muội muội đang gần ngay trước mắt, hắn ta vô thức muốn né tránh, không dám cứng đối cứng.
Sau đó toàn lực thúc giục thần văn, nháy mắt Cự Tích thánh giáp phụ thể, uy lực của thánh giáp thoáng chốc bạo phát.
Rống!
Cả chiến hạm phát ra tiếng vang vọng cực lớn, ông ông lan xa ra từng tầng.
Khang Nạp ổn định tâm thần, rõ ràng phát hiện, người đàn ông xuất hiện trước mắt này có dáng người cao lớn, mặc một thân quân trang của Đế Quốc Lam Tinh.
Đôi mắt dưới mái tóc đen thâm thúy u ám, giống như chỉ cần liếc mắt nhìn cũng sẽ bị hút vào trong đó.
Còn có cả hắc khí lạnh lẽo sắc bén quanh thân hắn, cùng với mũi nhọn ám diệu lúc sáng lúc tối, càng thêm khiếp người.
Khang Nạp gần như có thể xác định, người này chính là Lam Tinh đế chủ, Cự Tích thánh giáp nháy mắt nhiều thêm một tầng phòng ngự, hắn ta nghiến răng nghiến lợi quát: “Ngươi chính là Cố Trường Khanh?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận