Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 435: Truyền Thuyết Về Chủ Nhân Của Một Thời Đại Lịch Sử (Đại Kết Cục)

Tỷ năm sau.
Vũ trụ đã khôi phục sinh cơ, địa vị bá chủ của Lam Tinh vẫn không ai có thể lay chuyển.
Một ngày này, Cố Trường Khanh bế quan một thời gian đã bị Tiểu Thứ gọi tỉnh.
“Chủ nhân, Vũ Trụ chi thành giáng lâm!”
Cố Trường Khanh lúc này đã tu luyện Thần Lâm chi cảnh đến đỉnh phong.
Cả vũ trụ đều ở trong đầu hắn.
Nói là làm, hắn chỉ cần nghĩ, nếu như muốn cứu vớt bất cứ hành tinh nào, chẳng qua chỉ là chuyện tùy tiện vung tay là có thể làm.
Cho dù Gurgon lại lần nữa dùng toàn cơ thể buông xuống, đối với Cố Trường Khanh mà nói cũng chẳng qua là giết một con súc sinh mà thôi.
Vù!
Cố Trường Khanh xuất hiện dưới trăng tròn.
Tần Đế dẫn theo mấy người Trương Hổ trước tiên tới cung nghênh hắn xuất quan.
Mấy cái miệng đồng thời hô lên: “Lão đại!”
Cố Trường Khanh thản nhiên nói: “Chư vị, Vũ Trụ chi thành sắp giáng lâm, chuẩn bị tốt chưa?”
“Chuẩn bị tốt rồi!”
Thích Ngọc Na có phong phạm ngự tỷ mười phần, một thân hắc y giống như một mẫu dạ xoa không dễ chọc.
Chu Tước một đầu tóc đỏ, dưới ánh trăng bay múa trong gió.
Trương Hổ trải qua tỷ năm mài giũa, tính tình đã trầm ổn hơn rất nhiều, nhưng vẻ bất cần đời trên mặt lại càng ngày trông càng thiếu đánh.
Biến hóa của Triệu Phong và Ngô Duệ không lớn, Thao Thiết vẫn là hình tượng cao lớn vạm vỡ như thế.
Hầu Vương vẫn duy trì dáng vẻ như cũ.
Cố Trường Khanh nhìn bọn họ, gật đầu.
Tất cả mọi người đều ở đây, tất cả đều tốt đẹp!
Trong cấm địa đồ đằng Côn Luân, cột đá đồ đằng đứng sừng sững ở trước nhất bỗng nhiên bắn ra ánh sáng chói mắt.
Tần Đế ở phía trước thấy vậy, khóe miệng lộ ra nụ cười thán phục.
“Đế quân, tính toán của ngươi cho Nhân Tộc Lam Tinh quả nhiên còn sâu hơn so với ta!”
Tần Đế nhất thời có chút hổ thẹn.
Năm đó chính mình dẫn dắt tộc nhân quét ngang vũ trụ, đã cảm thấy là vô địch.
Lại nhìn Cố Trường Khanh, bốc cục quá lớn rồi!
Thần Vũ Tuyết Oánh dựa vào bên cạnh ông ta, giống như một con chim nhỏ ngon ngoãn.
...
Giờ khắc này, ánh trăng so với bất cứ lúc nào cũng sáng hơn.
Mặt đất bắt đầu mơ hồ chấn động.
Lam Tinh trong kết giới giống như một ngôi sao băng, xuyên qua biến giới của vũ trụ, trực tiếp đi tới phía trên Vũ Trụ chi thành.
Nhân Tộc Lam Tinh còn đang trong giấc mộng, đã hoàn thành một lần di chuyển trước nay chưa từng thấy!
Cố Trường Khanh tùy tay mở ra phong ấn Vũ Trụ chi thành, trong thành lập tức bộc phát ra tiếng hét điên cuồng của Tinh Không hung thú và thiên ma ngoại vực.
Rống!
Sau khi Y Toa Bối Nhĩ quét hình thì truyền âm cho Cố Trường Khanh: “Đế quân, số lượng chúng nó rất nhiều, có cần điều động quân đội xử lý hay không?”
“Không cần.”
Cố Trường Khanh ổn định Lam Tinh, thân hình như một vị thần, như quỷ mị, như gió cũng như điện, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, xẹt qua phí trên Vũ Trụ chi thành.
Uy áp chấn hồn nhiếp phách nặng nề bao phủ xung quanh mười hai chủ thành của Vũ Trụ chi thành.
“Phá!”
Hắn đang lơ lửng trong hư không, chỉ là phun ra một tia khí tức như có như không, những Tinh Không hung thú và Thiên ma ngoại vực tàn bạo kia đã nổ tan xác mà chết.
Lam Tinh dưới thần lực của Cố Trường Khanh dẫn dắt, vòng quanh trên bầu trời của mười một tòa thành, cuối cùng dừng ở trung tâm chân chính của Vũ Trụ chi thành.
Nơi đó, là một trong mười hai tòa chủ thành của Vũ Trụ chi thành, Thành Trường An.
Trong thành Trường An, có một không gian hình tròn cực lớn.
Mà cái động hình tròn này, tựa như cùng Lam Tinh…
Nền tảng Alpha, vô số sinh linh vũ trụ đang xem trực tiếp, nhìn thấy một màn trước mắt thì đều khiếp sợ.
“Nói như vậy, nơi đó mới là quê hương của Lam Tinh?”
“Thì ra vũ trụ chi thành còn cất giấu một bí mật như vậy!”
“Thật thần kỳ, khó trách Lam Tinh được xưng là gốc rễ của vũ trụ, như vậy đã có thể giải thích rõ rồi!”
Oanh!
Cố Trường Khanh mở ra kết giới của Lam Tinh, truyền tống tất cả mọi người ở Lam Tinh tới trong mười hai tòa chủ thành.
Trong ánh mắt sáng rực nín nhờ chờ đợi của tất cả mọi người, Lam Tinh mang theo hơi thở vô tận chậm rãi rơi vào trong cái động hình tròn thật lớn kia.
Oanh! Ầm! Ầm!
Vũ Trụ chi thành phát ra tiếng chấn động như sấm.
Giây tiếp theo, mười hai tòa chủ thành tỏa hào quang lóng lánh.
Lấy Lam Tinh làm trung tâm năng lượng, hình thành một đại trận Chu Thiên Tinh Đấu khí thế mạnh mẽ.
Cho tới tận giờ khắc này, bí mật cuối cùng của Vũ Trụ chi thành mới xem như được kéo lên màn che thần bí, lấy tư thái kiêu ngạo xuất hiện trước mặt vũ trụ vạn linh.
“Trận pháp này chỉ có Lam Tinh rơi xuống mới có thể mở ra!”
“Đúng vậy, thì ra trang cuối cùng của bản thiên thư kia muốn nói chính là cái này!”
“Vũ trụ mà chúng ta ở vốn là nên có dáng vẻ như vậy, điên cuồng bành trướng lung tung đều là biểu hiện giả dối!”
“Phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, đây cũng là thiên đạo, ai có thể biết về sau sẽ xảy ra chuyện gì?”
“Chuyện sau này đúng là không biết, nhưng hiện tại và trước đây chúng ta đều rõ ràng, vào lúc ngươi tranh ta đoạt, vẫn nên nghĩ tới nguyên nhân mà Nhân Tộc cường đại đi!”
“Tài nguyên là hữu hạn, tranh đoạt cũng là vì để tộc mình sống càng tốt hơn!”
Trong phòng trực tiếp của nền tảng Alpha, mùi thuốc súng ngày càng đậm.
Bởi vì các cổ tộc lớn trải qua cuộc sống tỷ năm sinh sôi nảy nở, không ít kẻ đã xưng bá một phương.
Tuy rằng loại xưng bá này so với một góc của Lam Tinh Nhân Tộc mà nói thì là một chuyện ấu trĩ hết sức buồn cười.
Nhưng nếu yên thân yên phận, không tiến thì cũng sẽ lùi, chỉ có không ngừng tiếp tục tranh đấu mới có thể khiến cho bộ tộc giống như một thanh đao thép, mài ra lưỡi dao sắc bén, đứng ngạo nghễ trong một phương tinh hệ.
Loại đấu tranh mang bản chất tốt này, Cố Trường Khanh không lòng dạ can thiệp.
Bởi vì, cái này cũng giống như khi vũ trụ va chạm, là chuyện không thể tránh.
“Đế quân!”
Bảo hộ chi linh của mười tòa chủ thành đều đến bái kiến bá chủ của Vũ Trụ chi thành là Cố Trường Khanh.
Thanh âm hô lớn thông qua trang bị kỳ lạ, vang vọng đến từng góc trong Vũ Trụ chi thành.
Cố Trường Khanh nói: “Chu Thiên Tinh Đấu đại trận đã được mở lại, nhiệm vụ của các ngươi đã xong, nếu còn muốn tiếp tục đảm nhiệm thì ta cũng vô cùng hoan nghênh, nhưng nếu các ngươi có tính toán khác thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu.”
Một thân ảnh bỗng nhiên bay lên trời, xông về phía Cố Trường Khanh, cười nói: “Tinh Đế bệ hạ, không, Đế quân, L9527 nguyện ý trở về thành Triều Ca!”
Cố Trường Khanh cũng nhận ra nó tới, lúc trước dẫn nó rời khỏi thành Triều Ca lại thả cho nó tự do rời đi, không nghĩ tới hôm nay lại dùng phương thức này gặp lại.
Dáng người Cố Trường Khanh cao ngất, gương mặt uy nghiêm khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Hắn liếc mắt nhìn Hoàng Đế, phân phó: “Hoàng Đế tiền bối, sắp xếp người cho tốt, từ nay về sau các ngươi cùng bảo hộ chi linh cùng nhau phụ trách trấn thủ mười hai tòa chủ thành, không được có sai sót.”
“Vâng!”
Hoàng Đế lĩnh mệnh, lập tức đi sắp xếp.
Trong mười hai tòa chủ thành, nhất thời thần quang rực rỡ, dân chúng thấy thế cũng không kìm được vui quá mà khóc.
Tất cả sắp xếp xong, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Ở phía sau hắn là Lâm Nguyệt Dao, Lâm Thủy Dao, Cố Nghiên Nghiên, còn có một người đàn ông trẻ tuổi.
Diện mạo và dáng người của người đàn ông đều có mấy phần tương tự Cố Trường Khanh.
Giờ phút này người đàn ông đứng ở bên người Lâm Thủy Dao, vẻ mặt có mấy phần kích động.
“Tỷ, có phải như ngươi nói, cha muốn chơi cái gì mà một kiếm mở vũ trụ?”
Người đàn ông nhìn Cố Trường Khanh, trong mắt mang theo sùng bái.
“Cha chưa bao giờ dùng kiếm! Ngốc nghếch!”
Vẻ mặt Cố Nghiên Nghiên ghét bỏ liếc nhìn người đàn ông một cái.
Không để ý đến cuộc đối thoại của người nhà ở phía sau, Cố Trường Khanh vung tay lên, ấn ký màu xám trong tay sáng lên.
Đó là lực lượng đến từ ngoại vực được La Hầu lưu lại, bị Cố Trường Khanh đoạt được. Hiện giờ Cố Trường Khanh gọi nó là “Thần Chi Lực”.
Một tia sáng màu xám trắng cắt qua không trung.
Ca!
Không gian vũ trụ nứt ra một khe nứt, mắt thường cũng thấy được nó càng lúc càng lớn.
Cố Trường Khanh không nhìn nó, hai mắt nheo lại, cảm nhận được hơi thở cường thế đến từ ngoại vực đang xâm nhập, vung tay lên, khí phách quát: “Xuất chinh!”
Một tiếng mệnh lệnh của Đế quân này, chỉ trong một thoáng đã truyền khắp cả vũ trụ.
Nhân Tộc Lam Tinh lại tập lết, xuất phát về phía khu vực càng rộng lớn hơn.
Cố Trường Khanh, chú định là một cái tên bất phàm!
Đồ đằng của hắn không chỉ đứng trong cấm khu của Côn Luân, trong vũ trụ chỉ cần nơi có sinh linh thì đều có cột đá đồ đằng của hắn.
Các cổ tộc quật khởi, trong truyền thừa của tộc mình đều có ghi lại, thậm chí không dám gọi thẳng tên thật của “Cố Trường Khanh”.
Mà là lấy tên “Đế Quân”, “Tôn Đế”, “Tôn Chủ” để thay thế.
Bên ngoài vũ trụ chắc chắn sẽ là tinh phong huyết vũ, mà lịch sử của Lam Tinh Nhân Tộc cũng sẽ mở ra một trang mới.
Khi ngươi chìm sâu vào tuyệt vọng, khi có cảm giác tâm lực quá mệt mỏi, tứ cố vô thân, đừng ngại tìm một nơi nào đó đêm khuya ít người, ngẩng đầu nhìn lên hàng vạn hàng ngàn tinh hà.
Sâu trong vũ trụ mênh mông, có lẽ, đã lưu lại dấu chân và truyền thuyết về ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận