Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 246: Lực Bất Tòng Tâm…

Đế Quốc Lam Tinh vừa treo giải bắt Đế Khâm Na Tịch, nhất thời oanh động cả Nam vũ trụ.
Không chỉ như vậy, A Nhĩ Nặc Hàn lập tức liên hệ với nền tảng Hồ Á ở Tây vũ trụ, nền tảng Tát Mãn ở Bắc vũ trụ, nền tảng Đế Khí ở Đông vũ trụ, nền tảng Không Vũ ở Bắc vũ trụ, để bọn họ cũng giúp đỡ công bố treo thưởng bắt Đế Khâm Na Tịch trên nền tảng của mình.
Bọn họ được A Nhĩ Nặc Hàn liên hệ, đều không nói hai lời mà hỗ trợ công bố treo thưởng.
Không bao lâu, khi các nền tảng mạnh nhất trong vũ trụ công bố treo giải.
Có thể bắt được Đế Khâm Na Tịch sẽ được mười giọt Tạo Thần dịch, biết tung tích của bà ta là hai giọt Tạo Thần dịch.
Điều này khiến cho vô số thợ săn vũ trụ, thậm chí ngay cả các tộc lớn địa vị cao cũng lâm vào điên cuồng.
A Nhĩ Nặc Hàn cũng đưa tin tức thu mua Luân Hồi thần đằng cho các nền tảng mạnh nhất trong vũ trụ hỗ trợ công bố treo giải.
Thương Vương cổ tinh đã bị Ngu Hạo chuyển dời tới một tinh vực mới.
“A a a a a… Chó cùng rứt giậu?”
Dưới cây đại thụ, Đế Khâm Na Tịch nhìn quang não, tất cả đều là tin tức treo thưởng bắt mình, trên mặt lộ ra ý cười khinh thường.
Nhưng mà bà ta không hiểu, vì sao Cố Trường Khanh lại phải thu mua Luân Hồi thần đằng?
Chẳng lẽ hắn muốn hồi sinh ai?
Điều này khiến bà ta cảm thấy hơi lo lắng.
“Đế Khâm Na Tịch, ta khuyên ngươi hãy đi chịu chết đi, tiềm lực của Nhân Tộc không phải thứ ngươi có thể tưởng tượng.”
Ngu Hạo ngồi khoanh chân trong đại thụ chữa thương, lúc này yếu ớt nói.
Lam Tinh trong mắt bọn họ chính là sự tồn tại như cấm địa.
Tộc bọn họ từng là một trong bảy tộc mạnh nhất phụ thuộc vào Lam Tinh trước đây, tuy hiện tại đã xuống dốc tới tận đây, nhưng cũng biết không ít sự đáng sợ của Lam Tinh.
Chỉ những thứ mà Ngu Hạo biết thôi cũng khiến ông ta không dám ra tay với Nhân Tộc.
Vũ trụ này đều là do cường giả từ khởi nguyên của Lam Tinh sáng tạo ra.
Sinh linh ở cấp độ đó, phải khủng bố đến mức nào?
Có lẽ chỉ cần nâng tay cũng có thể hủy diệt một phương vũ trụ.
Quỷ mới biết đám sinh linh năm đó sau khi giết lui được kẻ xâm phạm đã để lại thứ kinh khủng gì trên Lam Tinh.
Ngoài ra, Nhân Tộc Lam Tinh chính là hậu duệ của bọn họ, tuyệt đối cũng không đơn giản như vậy.
Bởi vậy, năm xưa Đế Quốc Lam Tinh cũ uy hiếp cả vũ trụ, còn áp bách ức hiếp các tộc, nhưng bọn họ cũng không dám ra ngoài ngăn cản.
“Bảo ta đi nhận cái chết, ngươi nghĩ nhiều rồi, Vũ Trụ chi thành chính là cơ hội để chúng ta quật khởi, ta nhất định phải khiến Cố Trường Khanh trả giá đắt! Còn có Tần Đế kia, dám cả gan bắt cóc con gái ta, ông ta cũng phải chết!”
Trong đôi mắt đẹp của Đế Khâm Na Tịch lóe ra ánh sáng lạnh như băng, nói: “Ta chỉ tò mò vì sao Cố Trường Khanh phải tìm kiếm Luân Hồi thần đằng… chẳng lẽ hắn… muốn hồi sinh vị thiên sư của Đế Quốc Lam Tinh khi xưa?”
Vừa nghĩ thế, vẻ mặt bà ta đã hơi biến sắc.
Sự đáng sợ của vị thiên sư kia, bà ta cũng đã từng ở những năm đó, sao có thể không hiểu.
Những người và vật mà cô ta từng bói toán qua, từ sau khi thành danh đều không hề có một lần sai sót.
Nghĩ tới đây, trên mặt bà ta lộ vẻ sợ hãi.
Ngu Hạo yếu ớt nói: “Cho nên, ta bảo ngươi đi nhận cái chết!”
Đế Khâm Na Tịch cười lạnh nói: “Ta đi nhận cái chết? Các ngươi thì sao? Nếu Cố Trường Khanh thật sự hồi sinh được người phụ nữ kia, các ngươi cũng trốn không khỏi thuật bói toán của cô ta.”
Ngu Hạo không thèm để ý tới bà ta.
Mấy canh giờ sau, thương thế của ông ta hoàn toàn khôi phục, đứng dậy mở ra trùng động truyền tống.
“Ngươi muốn đi đâu?”
Đế Khâm Na Tịch thấy thế, nghi hoặc hỏi.
“Đi gặp bạn cũ.”
Ngu Hạo thản nhiên nói xong, bước vào trùng động truyền tống rồi biến mất.
“Bạn cũ?”
Đôi mắt đẹp của Đế Khâm Na Tịch nheo lại, tò mò người lão tìm là ai.
Bắc vũ trụ, trong một tinh hệ sắp dung nhập vào hư vô.
Trên một tinh cầu hoang vắng nào đó, có một cánh cửa cao ngàn trượng đang đứng sừng sững,
Vù!
Ngu Hạo mở ra trùng động đi tới nơi này, lão phi thân từ bên trong trùng động ra.
“Ai!”
Lão nhìn cánh cửa trước mặt, than nhẹ một tiếng, sau đó đi tới trước cánh cửa, cao giọng nói: “Ông bạn cũ, nhiều năm không gặp, không mời ta vào uống vài chén sao?”
“Ông bạn, tai họa ngươi chọc phải thật sự quá lớn, ta cũng không dám có dính dáng gì nhiều với ngươi.”
Bên trong cánh cửa truyền ra một thanh âm già nua uy nghiêm:
“Lam Tinh dị biến, thứ trên mặt trăng kia có khả năng rất lớn chính là khởi nguyên của Lam Tinh, tồn tại đã từng rời khỏi vũ trụ này, hiện đang có vật gì đó giáng lâm.”
“Ngoài ra, Cố Trường Khanh kia cũng sâu không lường được, Thiên Khung cổ kính của tộc ta cũng không nhìn ra được thông tin cụ thể của hắn, ta rất hoài nghi, Cố Trường Khanh chính là thế hệ mới mà vị kia muốn bồi dưỡng nên.”
“Trêu chọc tới hắn, ta thật sự không dám có chút dính dáng nào tới các ngươi, dù chỉ là một chút.”
Ông ta nói rất thẳng thắn, ý tứ rất rõ ràng là bảo Ngu Hạo rời đi, đừng làm phiền tới bọn họ, cũng đừng lôi bọn họ xuống nước.
Năm đó, Lam Tinh khởi nguyên có bảy tộc phụ thuộc mạnh nhất, trong đó Thiên Khung cổ tộc là lợi hại nhất, mà bí mật bọn họ biết được cũng nhiều nhất.
“Ông bạn, thực sự không định giúp ta?”
Vẻ mặt Ngu Hạo khó coi.
Giọng nói già nua bất đắc dĩ nói:
“Ta muốn giúp, nhưng lực bất tòng tâm.”
“Nơi này của ta hẳn là cũng đã bị Cố Trường Khanh phát hiện, rất nhanh hắn có thể sẽ tìm tới, ông bạn, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”
Ngu Hạo cắn răng nói:
“Vũ Trụ chi thành hiện thế, ngươi không muốn vào xem? Nó có khả năng rất lớn chính là thành trì mà vị tồn tại từ khởi nguyên của Lam Tinh kia kiến tạo.”
Giọng nói già nua vang lên:
“Tộc của ta hiện tại cái gì cũng không quan tâm, chỉ muốn an an ổn ổn sinh sống, nếu như Cố Trường Khanh tới đây, ta sẽ đưa hết tinh bàn và mảnh vỡ mà tổ tiên truyền lại cho hắn.”
Ngu Hạo nghe đến đó, biết không thể mời đối phương hỗ trợ, bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Quấy rầy rồi.”
Nói xong, lão xoay người bay trở về bên trong trùng động truyền tống.
Giọng nói già nua lại vang lên: “Đi nhận lấy cái chết, có lẽ có thể bảo toàn được tộc các ngươi.”
Ngu Hạo không trả lời ông ta, chỉ im lặng tiến vào trùng động truyền tống rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận