Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 412: Khó Khăn Vây Khốn Tứ Bề

Chương 412: Khó Khăn Vây Khốn Tứ Bề
Tần Đế khởi động thuyền cứu nạn, đi tới một tinh vực hài cốt trải rộng, phát hiện phía sau một cái tinh thể có dao động thần văn lực mạnh mẽ.
Mà phía xa, một luồng sáng chói mắt đang không ngừng biến lớn, hằng tinh kia giống như một lò luyện cực lớn bị người ta dùng lưỡi dao xẻ nứt ra, phun ra lửa cháy to lớn như suối dài đến vạn mét, đột phá lực hấp dẫn mà chạy tán loạn ra ngoài, bắn thẳng ra xung quanh hành tinh.
Tần Đế nghĩ thầm: “Không tốt!”
Nơi những thứ này đi tới, sinh linh nào cũng không thể sống sót!
Thần Vũ Tuyết Oánh kinh hoảng nói: “Phiến tinh hệ này cũng phải chết!”
Tần Đế toàn lực thúc giục thần văn, bản thể trở về, thần hồn hợp nhất, dưới sự tăng thêm của Hắc Ngục đế giáp 108 tầng, thực lực tăng vọt, chỉ số tiềm năng đã đột phá ba vạn.
Thuyền cứu nạn Côn Luân vòng đến phía sau tinh thể, nhìn mấy phi thuyền đụng vào nhau, ngàn vạn sinh linh đã mất đi dấu hiệu sinh mệnh.
Tần Đế vung tay lên, Hắc Ngục đế giáp thế như sấm chớp, bày ra tầng tầng lớp lớp kết giới bao trùm lên hiện trường tai nạn.
Thần Vũ Tuyết Oánh xông vào trong tìm kiếm người sống sót.
Cuối cùng ở trong một phi thuyền trên mặt đất phát hiện thần văn giả đang gia sức tự cứu bản thân.
Tần Đế thúc giục thần văn, chưởng phong hóa thành lợi kiếm, mở ra thân thuyền của phi thuyền đã rách nát, chuyển bọn họ lên thuyền cứu nạn Côn Luân.
Hơn nghìn người được cứu sống, phần lớn đã sợ hãi đến mất khả năng nói, bọn họ nhìn hằng tinh từng cung cấp ánh sáng và năng lượng cho bọn họ đã biến thành một hình dáng mông lung.
Tựa như một bậc trưởng giả thân mật đã nhắm mắt, ánh sáng ảm đạm, bắt đầu nhanh chóng co rút lại.
Tần Đế mang theo Thần Vũ Tuyết Oánh bay vào thuyền cứu nạn Côn Luân, nhanh chóng rời khỏi.
Ầm!
Ầm Ầm Ầm!
Hằng tinh nổ mạnh, quê nhà bọn họ dựa vào, chớp mắt đã biến thành nghĩa địa mà khắp nơi đều có thể thấy trong vũ trụ.
Có vài người đã hồi thần, bắt đầu khóc lớn.
Nhưng quay đầu nhìn cảnh tượng bên ngoài, tiếng khóc của bọn họ đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt Tần Đế lóe lên lạnh lẽo, dùng hết khả năng cứu trợ những người chạy nạn vẫn còn hơi thở.
Thuyền cứu nạn Côn Luân là phi thuyền cho quần thể có quy mô lớn nhất Lam Tinh, vốn chính là phi hành khí tạo ra năm đó khi Tần Đế dẫn dắt Nhân Tộc Lam Tinh càn quét vũ trụ.
Chỉ là sau khi thức tỉnh thần văn lực, những thuyền cứu nạn này bị bỏ qua, để chất chồng trong Côn Luân mà thôi.
Không nghĩ tới ông ta lại lần nữa tỉnh lại, thứ rách nát năm đó không để vào mắt lại biến thành cọng rơm cứu mạng.
“Các ngươi muốn đi đâu?”
Tần Đế nhìn vô số sinh linh khác nhau đếm không hết, trầm giọng hỏi.
“Tinh Đế bệ hạ, chúng ta muốn rời khỏi Nam vũ trụ!”
“Đúng, nền tảng Alpha đã thả ra tin tức, Nam vũ trụ chỉ còn tuổi thọ 49 ngày, chúng ta không muốn chết!”
“Tuy kết giới của Lam Tinh rất mạnh, nhưng một khi bị mở ra, Lam Tinh cũng sẽ không chống nổi!”
Tần Đế quay đầu, nhìn về phía dải đất trung tâm trong vũ trụ mờ mịt, nơi đó chính là nơi ông ta phải liều cả tính mạng để bảo vệ, nếu đã có người thay thế, vậy bản thân ông ta cũng không quan trọng nữa.
Nền tảng Alpha đo được thuyền cứu nạn của Côn Luân bỗng nhiên tăng tốc, Y Toa Bối Nhĩ vội vàng truyền tin tức đến quang não của Cố Trường Khanh.
“Tinh Đế bệ hạ, Tần Đế hình như muốn tự ý hành động!”
A Nhĩ Nặc Hàn cũng không hiểu, Tần Đế vẫn luôn cứu viện, sao đột nhiên chuyển hướng bay về ranh giới của Nam vũ trụ?
Hai mắt Cố Trường Khanh nheo lại, trả lời: “Ông ta muốn đi thì để ông ta đi, Y Toa Bối Nhĩ, thử liên lạc với Trương Hổ và Ngục Ma xem.”
Hoàng Đế bất giác thở dài một hơi: “Tinh Đế bệ hạ, chuyện phân thân làm cũng không thể toàn bộ trách ông ta, ít nhất ông ta muốn lập công bù lại, kết cục cũng không xem là quá xấu.”
Cố Trường Khanh không đáp lời, chỉ là phóng thích thần niệm, theo chỉ dẫn của Từ Thi Tình, liên tục tìm kiếm chỗ trận nhãn của Thần Phù.
Nghĩ tới con gái Nghiên Nghiên, vài ngày không gặp, bé vậy mà có thể thao túng tự nhiên Thập Điện Diêm La, nhất thời có chút vui mừng.
...
“Ha ha ha! Từ tinh nhuệ Lam Tinh lưu lạc đến bước chó nhà có tang, quá buồn cười!”
Mấy người Trường Hổ vừa mới xác định phương hướng thì đã nghênh đón một đám thần văn giả khí tức pha tạp đi tới.
Thích Ngọc Na nhỏ giọng nhắc nhở: “Bọn chúng đều là thần văn giả hắc ám, xem ra là từ Bắc vũ trụ trở về.”
Ánh sáng đỏ trắng quanh thân Chu Tước đại thịnh, cô giận dữ quát: “Lũ cường đạo tinh tế các ngươi, ngay cả cẩu cũng không bằng!”
Lai giả bất thiện, mấy người Trương Hổ đã sớm muốn phát tiết cơn phẫn nộ, bấy giờ cả đám vung tay, hai mắt đỏ ngầu phẫn nộ gầm lên: “Các huynh đệ, lên!”
Tiếng nói vừa dứt, y lập tức thúc giục thần văn, Thánh Hổ đen sẫm rít gào lao ra.
Rống!
Răng rắc!
Ma Thần Chi Chùy từ trên cao nện xuống, điện quang hỏa thạch trong bầu trời nhanh chóng bay lên.
Thần văn giả hắc ám toàn lực ngăn cản, gào thét nghênh đón.
Sau khi bọn chúng tìm được tinh thể giam cầm Tinh Không hung thú thì đại khai sát giới, cướp đoạt mảnh vỡ thần văn lực đến sạch sẽ không còn.
Nhưng bọn chúng không dự đoán được, những thứ này đều là Đấu La cổ tộc dự trữ nuôi dưỡng.
Tất cả mảnh vỡ thần văn lực trong cơ thể Tinh Không hung thú đều đã bị máu của Đấu La cổ tộc làm ô nhiễm, ai dung hợp những mảnh nhỏ này đều sẽ bị Đấu La cổ tộc điều khiển!
Ý chí bản thể của những thần văn giả hắc ám này đã mất, không khác gì với tang thi thời mạt thế!
Trước đó không lâu, Đấu La cổ tộc ẩn náu dưới lòng đất nhìn đám ô hợp thế tới rào rạt, hoàn toàn không dám chống lại.
Đúng lúc đám thần văn giả hắc ám này tìm tới nơi nương tựa, vì vậy đã phát huy công dụng.
Đám bò sát bị Khang Nạp chơi một vố làm gì có ai là đối thủ của thần văn giả hắc ám, bọn họ bị đánh tới lung tung rối loạn, chạy trốn tứ phía.
Tộc đàn tinh anh của Đấu La cổ tộc coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra, trục xuất đám thần văn giả hắc ám này.
Đế Khâm Na Tịch tránh ở chỗ tối xem xong náo nhiệt ở Nam vũ trụ, bị Khang Nạp thuyết phục, hai người liền quyết định quay lại sào huyệt ở Đấu La cổ tộc trước rồi lại lên kế hoạch sau.
Không nghĩ tới trên đường lại gặp đàn tang thi tinh tế này.
Đế Khâm Na Tịch trêu tức cười lớn: “Cố Trường Khanh còn muốn cho Nam vũ trụ chút hy vọng, ha ha, nhưng lại bị ta biết được! Các ngươi đi giết hết đám chó nhà co tang ở Nam vũ trụ đi, tương lai ta sẽ mang các ngươi xưng bá vũ trụ!”
Cứ như vậy, đám thần văn giả hắc ám này thanh to thế lớn tiến đến, ngăn chặn đường đi của đám người Trương Hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận