Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 344: Nước Phù Sa Không Chảy Ruộng Ngoài

Cố Trường Khanh vung tay mở ra một cái trùng động, trở lại Triều Ca thành.
Tất cả mọi người vẫn đang chờ tại chỗ, Hoàng Đế đã cảm ứng được mục đích đi chuyến này của Cố Trường Khanh, hơn nữa cũng nói cho mọi người biết.
Nhìn thấy Cố Trường Khanh trở về, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Cố Trường Khanh nhắm hai mắt lại, cảm ứng thần phù chi nhãn, lại lần nữa tìm hiểu tất cả về Triều Ca thành.
Sau khi nhìn thấy kho tài nguyên, hai mắt Cố Trường Khanh sáng ngời.
Thần văn giả thiếu nhất là cái gì?
Vĩnh viễn là tài nguyên.
Có tài nguyên là có thể tiếp tục tu luyện.
Chẳng qua, Cố Trường Khanh nhìn điều kiện để thu được tài nguyên, thấy có chút kỳ quái.
“Hoàn thành các loại thí luyện khiêu chiến là có thể đổi được phần thưởng tài nguyên của Triều Ca thành, thành tích hoàn thành thí luyện càng tốt thì phần thưởng thu được sẽ càng nhiều.”
Kho tài nguyên được xây dựng ở một không gian độc lập, nếu có người muốn mạnh mẽ cướp đoạt, như vậy không gian độc lập sẽ tự hủy, cái gì cũng không để lại.
“Đây không phải là nơi tu luyện tốt nhất sao?”
Cố Trường Khanh vui vẻ trong lòng, hoàn toàn có thể dẫn theo đám Trương Hổ ở trong này bế quan tu luyện.
Chỉ cần rời đi trước khi cửa lớn của Vũ Trụ chi thành đóng lại thì sẽ không có vấn đề gì.
Không gian dao động dâng lên bên cạnh tất cả mọi người, thân ảnh Cố Trường Khanh lại biến mất, tiến vào không gian thí luyện.
. . .
Cố Trường Khanh tiến vào không gian thí luyện, thần niệm của hắn lan tràn ra, tra xét tất cả trong không gian thí luyện.
Không lâu sau, ở trung tâm không gian thí luyện có một thân ảnh hư ảo dần dần hình thành.
Cố Trường Khanh lẳng lặng chờ đợi.
Rống!
Một tiếng gầm vang vọng cả không gian thí luyện.
Cố Trường Khanh ngạc nhiên phát hiện, ở thí luyện trước đó, cự thú bị dị không gian cắn nuốt kia lại lần nữa xuất hiện trước mắt mình.
Chẳng qua con cự thú mới sinh này cũng không phải là cơ thể chân thực.
Mà là từ ảo ảnh ngưng tụ từ thần văn lực.
Bản thể còn không phải đối thủ của mình, huống chi chỉ là một cái ảo ảnh.
Cố Trường Khanh ngay cả hứng thú động thủ cũng không có.
Trực tiếp thả song long từ Thái Cực Đồ ra.
Chỉ là một ảo giác từ thần văn lực ngưng tụ, trực tiếp bị song long hấp thu, cuối cùng ngay cả một chút chỉ số tiềm năng cũng không tăng lên được.
Không gian thí luyện bắt đầu tiêu tán, Cố Trường Khanh lại lần nữa xuất hiện trên không trung Triều Ca thành.
Mọi người nhìn hắn, chờ hắn sắp xếp chuyện tiếp theo.
Tâm niệm vừa động, một luồng sáng chậm rãi bay tới trong tay Cố Trường Khanh.
Trong thần niệm của hắn, một đoạn số liệu dung mãnh tràn vào trong đầu.
Ánh sáng trên đó tiêu tán, đập vào mắt hắn là một viên tinh thể không màu trong suốt.
Cảm nhận được trên tinh thể truyền đến hơi thở của thần văn lực được cô đọng đến mức tận cùng.
“Hấp thu!”
Thần văn lực cực kỳ tinh thuần không có một chút tạp chất nào cuồn cuộn không ngừng rót vào cơ thể Cố Trường Khanh.
34318!
Cố Trường Khanh ngạc nhiên phát hiện, chỉ số tiềm năng của mình vậy mà tăng lên 2 điểm.
Phải biết rằng từ khi tới Siêu Thoát chi cảnh, đã qua một thời gian.
Chỉ số tiềm năng của hắn cũng chỉ mới tăng lên được vài điểm mà thôi.
Nhưng mà chỉ một viên kết tinh thần văn lực thuần túy này.
Khiến cho hắn tăng lên 2 điểm.
Đây quả thực là bất ngờ trong bất ngờ.
Cố Trường Khanh nhớ tới một sự kiện.
Diệu Lạc Yên của Siêu Tinh học cung từng đưa cho hắn một bí bảo.
Một quả cầu thủy tinh sáng lấp lánh.
Sau đó lại bị hắn dùng cho Hoàng Đế tăng cấp thần văn.
Hiện giờ xem ra, phần thưởng kết tinh thần văn lực của không gian thí luyện có cùng hiệu quả với quả cầu thủy tinh kia.
Khác nhau chính là số lượng và độ lớn nhỏ.
Cố Trường Khanh không khỏi sinh ra hứng thú cực lớn với Siêu Tinh học cung.
Một viên kết tinh thần văn lực lớn như vậy, Siêu Tinh học cung là từ đâu có được.
Chờ sau khi rời khỏi Vũ Trụ chi thành, nhất định phải đi một chuyến tới Siêu Tinh học cung.
“Lão đại, đó là thứ gì?”
Trương Hổ đi tới hỏi.
“Thần văn lực vô cùng tinh thuần, có thể yên tâm mà hấp thu số lượng lớn.”
Cố Trường Khanh giải thích đơn giản xong, mấy người lập tức hưng phấn.
Thông qua tra xét của thần niệm, kết tinh thần văn lực trong kho còn rất nhiều
Không gian thí luyện cũng có thể khiêu chiến không ngừng.
Cũng chính là, trên lý luận mà nói, trong kho tài nguyên, trước khi kết tinh thần văn lực chưa hoàn toàn tiêu hao hết, bọn họ có thể tiến hành khiêu chiến vô hạn.
Đây quả thực giống như một cách vượt phó bản trong trò chơi.
Đối với mấy người Cố Trường Khanh hiện tại, không gian thí luyện gần như không có độ khó.
“Từ giờ trở đi, tất cả mọi người phải không ngừng khiêu chiến không gian thí luyện.”
Cố Trường Khanh hạ mệnh lệnh, lập tức mở ra quyền khống chế Triều Ca thành, mở ra không gian thí luyện cho mọi người.
“Cố Tinh chủ, tại hạ cáo từ.”
Ẩn Ngục Tà Hoàng thấy thế thì thức thời rời đi.
Đương nhiên gã hiểu rất rõ đạo lý nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nếu giờ gã còn không biết tốt xấu, vậy thì có chết cũng đáng đời.
Cố Trường Khanh hứng thú mà nhìn Ẩn Ngục Tà Hoàng, tựa hồ từ ngày hắn thức tỉnh thần văn, những kẻ ngu xuẩn muốn tìm chết có thể xếp hàng từ Lam Tinh tới tận Bắc vũ trụ.
Lần đầu nhìn thấy người thức thời như vậy, trong lòng không khỏi xem trọng Ẩn Ngục Tà Hoàng hơn vài phần.
Nhưng Cố Trường Khanh cũng không có hứng thú lấy tài nguyên hữu hạn của mình chia một chén canh cho gã.
Hiện tại Ẩn Ngục Tà Hoàng chủ động rút lui, cũng đỡ cho mình phải ra tay.
Giờ phút này, Triều Ca thành là nơi tu luyện dành riêng cho mọi người ở Lam Tinh, Cố Trường Khanh tự nhiên không hy vọng có sinh linh bên ngoài quấy rầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận