Nông Gia Lạc
Chương 154: Không Chọn Sai
Sự thật chứng minh, Tưởng bà tử không có chọn lựa sai. Người Từ gia đều phúc hậu. Trong nhà có 2 con trai, sau khi Mai Nương gả đến Từ gia được 3 năm, thì con thứ Từ gia cũng thành thân. Hai vợ chồng già Từ gia phân gia cho hai con trai. Bởi vì hai vợ chồng sống chung với con trai trưởng, nên hơn phân nửa ruộng đất trong nhà đều thuộc về Từ Cao Trung. Bây giờ, hai vợ chồng thành thật dựa vào đất đai mà sống, lại thêm chút tiền thêu thùa phụ vào, cuộc sống tốt đẹp, hòa thuận.
Hiện tại, Mai Nương đã là mẹ của hai đứa con gái. Sau khi gả chồng, vốn dĩ cái cằm bị Tưởng bà tử cho rằng quá mức không có phúc khí, thì bây giờ đã đầy đặn hơn trông thấy, cả người trắng trẻo mập mạp, nhìn là biết cuộc sống tốt đẹp đến mức nào.
Còn Lan Nương, tính cách của nàng có chút khác biệt so với tỷ tỷ Mai Nương. Có lẽ là do tỷ tỷ quá kiên cường, nên Mai Nương có chút yếu mềm, sau khi Thiện gia phân gia, nàng đã bị Vương Xuân Hoa tẩy não nhiều lần. Bởi vậy lúc chọn hôn phu cho cháu gái không được thông minh này, Tưởng bà tử không thể mang suy tính giống như lúc trước được.
Đối tượng bà chọn cho cháu gái thứ hai là Lý Nhị Hoằng, con trai thứ hai của tiệm mì Hoàng Dương ở trấn trên. Lý gia có 3 người con trai, Lý Hoằng Nhị đứng thứ 2, cũng xem như giống Thiện Tuấn Hà, là đứa con trai không được cha mẹ thương yêu nhất trong 3 đứa con. Mà hết lần này đến lần khác, hai vợ chồng Lý gia còn rất bất công, hầu như mọi thứ đều không hề suy nghĩ đến đứa con thứ 2 này. Nếu không phải đứa con thứ hai chưa cưới, thì con út không thể tìm được đối tượng, thì thậm chí, bọn họ còn không muốn cho con thứ hai thứ lễ vật tốt gì.
Vốn dĩ người như vậy không thể nào nằm trong sự lựa chọn của Tưởng bà tử, nhưng cũng không biết là thế nào mà đứa con thứ hai của Lý gia nghe được tin, hình như cha mẹ hắn có ý định tùy tiện tìm cho hắn một nàng dâu ở nông thôn, nhưng lại muốn cho đệ đệ hắn kết thân với nữ nhi Thiện gia tên tuổi vang dội thời gian gần đây, thế là hắn chủ động tìm tới cửa, tự đề cử bản thân mình.
Đây là 1 người thông minh. Sau khi hắn đến nhà, Tưởng bà tử mới biết đến đứa con thâm tàng bất lộ này của Lý gia. Trên thực tế, hắn đã tự mình làm ăn buôn bán nhỏ. Tuy rằng không kiếm được nhiều tiền như tiệm mì Hoàng Dương, nhưng để nuôi sống một gia đình nhỏ thì tuyệt đối không thành vấn đề.
Trong lòng bà biết rõ, sở dĩ lão nhị Lý gia đến cầu hôn Lan Nương, ngoài việc không muốn chấp nhận hôn sự lung tung mà cha mẹ lựa chọn, thì cũng muốn mượn chuyện này để tạo quan hệ với Thiện gia. Nam nhân thông minh, khôn khéo như vậy, cùng với Lan Nương không có chủ kiến, nói gì nghe nấy, cực kì xứng đôi.
Tưởng bà tử cũng không lo việc Lý Hoằng Nhị quá thông minh sẽ cô phụ Lan Nương, trái lại, bà còn sợ hắn không đủ thông minh, không biết chọc giận đến Thiện gia thì hắn sẽ có kết cục thế nào.
Cặp tiểu phu thê này sau khi thành thân, cuộc sống cũng tốt đẹp. Lý lão đại và Lý lão tam sợ đệ đệ này tranh giành gia sản với bọn họ, sau khi phân gia liền xúi giục cha mẹ để đệ đệ này chuyển ra bên ngoài. Thiện Tuấn Hà cũng là người yêu thương con gái, bây giờ hắn dựa vào nhà của đệ đệ nên kiếm được khá nhiều tiền, vì thế, lễ hỏi của hai con gái, hắn không những không lấy 1 xu nào, mà còn bí mật trả lại không ít của hồi môn. Lan Nương là người tính tình thành thật, ngu ngốc, sau khi hôn phu của mình bị cha mẹ đưa ra ngoài, nàng liền ngu ngốc lấy của hồi môn của mình mang ra, để Lý Hoằng Nhị mua một căn nhà nhỏ, coi như là nhà của họ sau này.
Nàng đâu biết rằng, mấy năm nay Lý Hoằng Nhị lén tích góp tiền cũng đủ để mua một căn nhà nho nhỏ, bởi vậy hành động trời xui đất khiến này, đã động vào trái tim của Lý Hoằng Nhi. Từ đó về sau, hắn thật sự cảm thấy nàng chính là nữ nhân cả đời của mình, sau khi phân gia, tình cảm hai người liền tăng vọt.
Bây giờ hai vợ chồng, chồng đối ngoại, vợ đối nội. Lan Nương không có chủ kiến gì, nên liền nghe theo lời của nãi nãi với tỷ tỷ, vị hôn phu nói cái gì chính là cái đó. Có Lý Hoằng Nhị chủ trì, cuộc sống gia đình nhỏ cũng dần đi vào quỹ đạo, càng ngày càng tốt đẹp.
Hiện tại, Lang Nương đang mang thai tháng thứ tám, đợi đến khi đứa nhỏ ra đời, phần tình cảm vợ chồng tốt đẹp này có thể càng thêm sâu đậm.
Bởi vì cuộc hôn nhân của hai đứa con gái mỹ mãn, Thiện Tuấn Hà vẫn luôn cảm thấy biết ơn mẹ ruột mình. Nhưng đối với Vương Xuân Hoa mà nói, bản thân là mẹ ruột của Mai Nương với Lan Nương, nhưng lại bị Tưởng bà tử thay thế làm bổn phận của mẹ ruột, đây chẳng phải chuyện hay ho gì.
Cũng may, nàng vẫn còn đứa con trai Phúc Tài. Vương Xuân Hoa nghĩ, hôn sự của đứa con trai này, nàng nhất định phải làm chủ mới được.
“Phúc Bảo cũng không còn nhỏ nữa, đây là thời điểm tốt để lựa chọn đối tượng nha. Mấy ngày nay cũng không ít người tới hỏi thăm ta. Ta thấy, có một số người điều kiện quả thực không tồi. Lão tam, đệ muội, các ngươi có muốn nghe qua một chút thử không?”
Cũng đã là bà ngoại, cuộc sống an lành mấy năm nay khiến Vương Xuân Hoa quên mất mình đã từng đau khổ, lại bắt đầu nối lại quan hệ với người nhà mẹ đẻ từng xích mích với mình. Chẳng qua, trong lòng nàng vẫn biết rõ, nhà chồng mình vẫn kiêng kị mấy người bên nhà mẹ đẻ, nên vẫn chưa nói ra quan hệ này.
Lúc trước, con gái lớn với con gái nhỏ đến tuổi làm mai, nhà mẹ đẻ nàng từng xúi giục nàng đem một trong hai con gái, gả cho một người cháu trai nào đó. Thứ nhất là có thể khiến cho hai đứa con vốn không thân thiết gần gũi với nàng, về sau có thể nghe lời nàng nói. Thứ hai là muốn mượn chuyện này, hàn gắn mối quan hệ giữa nhà chồng với nhà mẹ đẻ của nàng.
Mai Nương thì Vương Xuân Hoa không trông cậy được rồi, nhưng Lan Nương lại dễ mềm lòng, Vương Xuân Hoa cảm thấy có khả năng đả động được đối phương, chỉ cần đến lúc đó, con gái út cũng ưng ý cháu trai, cho dù phu quân, cha mẹ chồng có bất mãn thì vẫn phải theo tâm tư của con gái, để nàng gả đến Vương gia. Nếu mà không được, thì lúc trước nàng gả vào Thiện gia bằng cách nào, thì chưa hẳn bây giờ không thể dùng cách đó thêm lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận