Nông Gia Lạc

Chương 216: Tiệc Cưới

Những lời này cũng không thành vấn đề gì tồi tệ. Trong thôn có nhiều cô nương muốn lễ hỏi nhưng lại không có của hồi môn. Không phải ai cũng tốt số như Tô Tương, được cha mẹ thương yêu, lúc xuất giá còn có thể mang theo toàn bộ lễ hỏi, lại còn thêm cả của hồi môn của nhà mẹ đẻ.
“Được rồi, trong lòng tẩu tử có tính toán.”
Tô tam tẩu gật gật đầu, sau đó chuyển sang đề tài khác. Thấy thời gian vừa vặn, mới rời khỏi Phù gia.
Tiễn Tô tam tẩu đi xong, tâm tình Phù nương tử cực kì tốt, vừa hát đồng dao vừa trở về phòng, khi con gái Phù Tú Liên đi cắt rau cho heo về, đối với đối phương, hiếm hoi bày ra một sắc mặt tốt.
Lúc nãy nàng cũng đã nói, tiền đề cho lễ hỏi chính là nhà trai phải có nhân phẩm tốt, cộng với một gia cảnh khá giả. Nếu người muốn Tô tam tẩu hỏi thăm giúp, không phải là Thiện gia như nàng đoán, thì cũng không thể đáp lại lễ hỏi mà nàng muốn.
Bên kia, sau khi Thiện Tuấn Hà nghe Tô tam tẩu kể lại, trong lòng lại có chút buồn bực. Chẳng lẽ hắn thật sự đã hiểu lầm vợ chồng Phù gia? Bọn họ thật sự là trưởng bối yêu thương con gái mình?
Nhưng nếu Phù gia đã không thành vấn đề, trong lòng con trai cũng yêu thích cô nương Phù gia kia, thì đối với mối hôn sự này, Thiện Tuấn Hà cũng không thể tiếp tục bới lông tìm vết. Sau vài ngày suy nghĩ, hắn quyết định mời bà mai Hoa - người đã từng nhiều lần tìm đến cửa. Một việc không nên phiền nhiều người, dứt khoát đem việc mai mối hôn sự của con trai với Phù Tú Liên giao cho bà, cũng xem như cho bà mai Hoa một cái công đạo.
Ở nhà ngóc đầu chờ đợi nhiều ngày, cuối cùng Phù nương tử cũng xác định được đáp án, tất nhiên là vui mừng khôn xiết, cũng càng thêm kiên định cách làm mà con trai nói lúc trước, quyết định đợi cho cuộc hôn nhân này thành công, con gái cũng đã gả qua đó, hoàn toàn là gạo nấu thành cơm, lúc đó sẽ từ từ, từng chút một lộ ra bộ mặt thật của mình.
Còn trước khi mối hôn sự này thành công, nàng vẫn nên kiềm chế, làm một mẫu thân ôn nhu, hiền lành.
Theo lệ thường, nếu trong nhà có huynh tỷ chưa gả cưới, mà không phải tình huống đặc biệt, thì đệ muội không thể kết hôn trước. Chỗ Thiện Phúc Tài còn tốt, dù gì hai tỷ tỷ ruột thịt của hắn cũng đã gả chồng từ lâu, còn đường huynh Thiện Phúc Đức mặc dù lớn tuổi hơn hắn, nhưng do hai nhà đã sớm tách riêng ra, nên cũng không có gì đáng lo ngại.
Phiền toái duy nhất chính là Phù Xuân Sinh - ca ca của Phù Tú Liên. Cũng may, Phù gia toàn tâm toàn ý muốn trèo lên cửa hôn nhân này với Thiện gia, nên sau khi lựa chọn kĩ lưỡng, đã quyết định xong mối hôn sự cho Phù Xuân Sinh, hơn nữa, còn tổ chức xong hôn lễ trước khi đến đợt gieo trồng vụ xuân.
Người mà Phù nương tử cưới về cho Phù Xuân Sinh là một cô nương gia cảnh bình thường, ở thôn bên cạnh. Trong nhà có rất đông huynh đệ, tỷ muội, đây cũng là nguyên nhân Phù nương tử nhìn trúng cô nương này, đó là hy vọng vào thời điểm mùa vụ, huynh đệ trong nhà cô nương kia có thể tới Phù gia phụ giúp con trai bảo bối của nàng. Bởi vậy, lễ hỏi đưa đến không ít, lại không có bất cứ yêu cầu gì về của hồi môn đối với nhà gái.
Hơn nữa, cô nương kia eo nhỏ, mông to, theo Phù nương tử, chính là dáng dấp sinh con trai, cùng với việc mẫu thân của cô nương ấy sinh được năm người con trai khỏe mạnh, cường tráng, càng làm cho Phù nương tử mong đợi cảnh tượng sau này cháu trai vui đùa khắp nhà, cho nên, càng thêm vô cùng vừa lòng đối với cô nương đó.
Đối với Phù Tú Liên, trong nhà nhiều thêm một tẩu tử cũng không có quá nhiều thay đổi. Tẩu tử mới là người ít nói, là nữ nhân phúc hậu, sau khi gả vào Phù gia, cũng không giống những người khác trong Phù gia, lấy việc áp bức cô em chồng làm niềm vui.
Ngược lại, đối phương luôn cần cù chăm chỉ, nhanh nhẹn phụ giúp công việc đồng áng trong nhà, giúp Phù Tú Liên giảm bớt không ít gánh nặng.
Mà những người khác ở Phù gia, còn đang mong đợi sau khi Phù Tú Liên gả vào Thiện gia, có thể vì gia đình mà kiếm về nhiều thứ tốt, cho nên, tất cả mọi người, bao gồm cả Phù nương tử đều thay đổi thái độ đối với Phù Tú Liên. Tất cả đều hy vọng trước khi nàng xuất giá, khiến cho nàng cảm thấy nhà mẹ đẻ của nàng tốt đến nhường nào, sau này sẽ không tiếc công giúp đỡ nhà mẹ đẻ.
Phù Tú Liên yên lặng đón nhận thiện ý dối trá của người trong nhà, cũng không phá vỡ giấc mộng đẹp của họ, sợ sau khi bọn họ biết được dự tính của nàng, sẽ phá bỏ mặt mũi mà cự tuyệt mối hôn sự này.
Cuộc sống cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, cuối cùng cũng đến ngày Thiện Phúc Tài đón dâu, Phù Tú Liên xuất giá.
Ở trong thôn Bình Liễu, nếu hai nhà gả cưới đều đều là người cùng thôn, thì nhà gái không cần phải làm tiệc rượu. Bởi vì, sống trong cùng một thôn, khó tránh khỏi việc hai nhà có bạn bè, thân thích trùng nhau, nếu vậy, đi nhà trai uống rượu hay đến nhà gái dự tiệc, đều có chút khó xử. Mà một khi đám người chia ra, tiệc rượu nhìn qua sẽ không đủ náo nhiệt, không đủ hoành tráng.
Bởi vậy, theo lẽ thường, lúc này hai bên sẽ bàn bạc với nhau, bên phía nhà gái chỉ trang trí bên ngoài, đợi đến khi lên tiệc rượu, tính cả người thân của nhà gái, tất cả đều đi qua nhà trai. Nếu nhà trai có điều kiện khó khăn, cũng có thể bàn bạc với nhà gái, lấy một ít tiền rượu và thức ăn từ nhà gái. Làm sao cảm thấy tiện thì làm, nếu nhà gái cảm thấy làm như vậy không thỏa đáng, cũng có thể chọn làm tiệc rượu ở nhà mẹ đẻ. Chỉ cần hai bên cảm thấy hài hòa là được.
Thiện gia không thiếu tiền làm tiệc rượu, mà Phù gia cũng không muốn vì một đứa con gái đã gả ra ngoài mà tiêu tiền hoang phí, vì vậy đương nhiên, hai nhà đều nhất trí làm tiệc rượu ở nhà Thiện gia.
Thực đơn hôm nay do chính Phúc Bảo lên món. Mỗi bàn một phần giò heo hầm, nửa con gà hấp, một con cá kho, một dĩa thịt thỏ xào cay, ngoài ra, còn có thịt heo hầm miến, khoai sọ nghiền, đây là sáu món ăn chính, bắt buộc phải có. Lại thêm, sáu đĩa rau sống, sáu đĩa rau trộn, gộp thành 666 đại cát đại lợi. Màu sắc như vậy, so ra cũng không kém với những gia đình giàu có, sung túc ở huyện thành.
Lúc vừa nhìn thấy thực đơn, Vương Xuân Hoa không thể nào vui vẻ được. Quả thật, làm tiệc rượu như vậy có thể được bạn hữu, thân thích khen ngợi, nhưng mà tiêu xài như thế quá tốn kém. Đáng tiếc, Thiện Tuấn Hà lại cảm thấy tốt, con trai cả đời cũng chỉ cưới một lần, trong nhà có điều kiện thì ngại gì không làm cho hoành tráng.
Tính ra, trong mấy năm gần đây, đây là tiệc cưới xa hoa nhất trong thôn. Người trong thôn cùng với thân hữu của Phù gia vừa mới nhìn thấy một bàn đầy thức ăn, từng người nhấc đũa lên, vèo vèo, mọi thứ chỉ còn lại tàn ảnh.
Phải biết rằng, những món ăn trong tiệc cưới của Thiện Phúc Tài hôm nay, đều là những món ăn do chính Thiện gia làm ra, người khác dù có muốn cũng chưa chắc đã được ăn. Trải qua một mùa đông dè xẻn tiết kiệm, đa số mọi người đều trông cậy vào bữa tiệc giàu sang đầy dưỡng chất này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận