Nông Gia Lạc

Chương 39: Muốn Hôn

Hiện tại, Thiện Phúc Bảo đã có thể bò nhanh nhẹn. Lúc người nhà không để ý, nàng còn thử vịn tường tập đi. Chẳng qua vì chưa đủ tuổi, hai chân còn yếu, đi được hai ba bước thì không trụ được nữa mà ngã nằm trên đất.
Cũng may nàng chỉ tập luyện ở trên giường, bên dưới còn phủ một lớp đệm dày, dù bị ngã cũng không quá đau.
Nàng nhớ trước đây khi mình đọc qua tạp chí có nói, trẻ con tập đi sớm không hẳn là chuyện tốt, vì lúc đó hai chân chưa phát triển hoàn toàn, từ việc đứng thẳng đến đi lại đều phải chịu nhiều áp lực. Cho nên sau khi tập vài lần, nàng dứt khoát bỏ qua, ngoan ngoãn tập bò, chờ vài tháng nữa lại tập đi.
Lúc này, Thiện Phúc Bảo vui vẻ bò qua chỗ đường ca đang kể chuyện cho các tỷ muội nghe, không biết xấu hổ đòi bế.
“Muội muội ! muội muội !”
Tiếc là nàng lại có một ca ca không biết xấu hổ hơn, vừa nghe nàng bập bẹ gọi ca ca, liền tự cho là hướng về mình. Nhìn muội muội đang bò về phía đại đường ca, còn cho là muội muội bò sai hướng, liền nhanh chóng ngăn muội muội sai đường lại, ôm nàng thật chặt.
“Muội muội, muội muội.”
Thiện Phúc Đức cảm thấy có muội muội thật là tốt, mềm mềm, thơm thơm, quan trọng là nhiệt độ cơ thể muội muội lại thấp, vào mùa hè, bế lên thì mát lạnh, có thể dùng để hạ nhiệt, nhà người ta có mấy trăm muội muội cũng không bằng một muội muội của hắn.
Thiện Phúc Đức năm tuổi đã có thể bế em gái như thịt viên đứng yên. Cái mà hắn gọi là bế, chính là ôm người vào lòng, một tay đặt trên lưng, tay kia đặt trên cổ nàng, siết chặt người lại.
“Phốc ! mặt !”
Thiện Phúc Bảo khó khăn phun ra hai chữ, sao nàng lại có một đại ca mặt dày đến thế, tiếng “kưa” của nàng là gọi hắn à?
“Muội muội muốn hôn mặt sao?”
Thiện Phúc Bảo lên án Thiện Phúc Đức không biết xấu hổ, hắn lại coi thành nàng đang muốn hắn hôn. Thở dài một hơi, thầm than mình không có biện pháp cưỡng lại yêu cầu khi muội muội nũng nịu, cười hì hì, hôn mặt nàng vài cái.
Đoán chừng lúc này ngoại trừ hắn, những người khác cũng nhìn ra, Thiện Phúc Bảo khiến người khác không thể không yêu.
Nhìn màn này từ đầu tới cuối, Thiện Phúc Tông cùng với hai chị em Mai Nương cũng mắc cười, những buồn bực trong mấy ngày qua cũng giảm đi không ít. Đường đệ đường muội nhà họ dường như có ma lực thần kì, chỉ cần nhìn cũng khiến người khác thoải mái.
“Nhị ca, ta cũng muốn, hôn muội muội.”
Thiện Phúc Tài trước giờ luôn bị Vương Xuân Hoa cấm không cho chơi cùng với đường huynh, đường đệ, đường muội của đại phòng và tam phòng, ngay cả hai tỷ tỷ ruột, hắn cũng không thân thiết. Bây giờ không có Vương Xuân Hoa, những người Thiện gia cũng sẽ không để chuyện như vậy tiếp diễn.
Có lẽ vì không có mẫu thân ở bên cạnh để ỷ lại, Thiện Phúc Tài đặc biệt dính tiểu đường muội đáng yêu kia. Lúc này, hắn mút ngón tay, nghiêng đầu nhìn nhị đường ca hôn muội muội, không kìm được mở miệng nói.
“Không được, nương nói, muội muội là nữ hài tử, nam hài tử không thể tùy tiện hôn muội muội.”
Thiện Phúc Đức cảnh giác nhìn tiểu đường đệ, không ngờ đối phương nhỏ như vậy đã có lòng muông dạ thú, muốn đi hôn muội muội của hắn, hắn còn chưa từng nghĩ muốn hôn hai đường tỷ muội.
“Ngươi cũng là nam hài tử.”
Thiện Phúc Tài nhả ngón tay, chỉ vào tiểu đường muội, bất mãn nói, “Ta cũng muốn hôn muội muội.”
Từ trước tới giờ, ở nhị phòng, hắn muốn gì được nấy, giờ thấy yêu cầu của mình bị đường ca cự tuyệt, khỏi nói cũng biết hắn tức giận thế nào.
“Không giống nhau.”
Thiện Phúc Đức ưỡn ngực, để muội muội núp sau lưng bảo vệ: “Ta là ca ca, không phải là nam hài tử tùy tùy tiện tiện kia.”
Mẫu thân hắn đã nói, cả thế gian chỉ có hai nam nhân có thể hôn muội muội, một là cha, hai chính là hắn. Thiện Phúc Đức cũng tin chắc như thế.
“Ta cũng là ca ca.” Thiện Phúc Tài bĩu môi, hắn cũng là đường ca, không lẽ chỉ bởi vì chữ đường mà không thể hôn muội muội sao?
“Ngươi có thể hôn đại đường tỷ với nhị đường tỷ. Ngươi xem, ngươi có thể hôn hai tỷ tỷ, còn ta chỉ có một muội muội.”
Thiện Phúc Đức thấy đệ đệ không tiền đồ sắp khóc, nhất thời cũng sốt ruột, hắn sợ giống như mấy ngày trước, đối phương khóc lóc om sòm. Mà hắn cũng sợ đối phương khóc thật, sẽ làm cho nãi nãi với nương tới, đến lúc đó, một người làm ca ca lại chọc đệ đệ khóc, thì mặc kệ nguyên nhân gì, hắn cũng sẽ bị quở trách.
Hắn gãi đầu, nhe răng, trợn mắt, dây thần kinh linh hoạt suy nghĩ, bỗng dưng thấy hai đường tỷ đang ở một bên xem náo nhiệt, lập tức nghĩ ra lý do.
Nhìn xem, hắn ta có tới hai tỷ tỷ, còn hắn chỉ có một muội muội, hắn ta sao lại không biết xấu hổ đi tranh giành với hắn?
Tuy rằng Thiện Phúc Đức chắc chắn rằng, cho dù một trăm đường tỷ thì cũng không đáng yêu bằng một muội muội của hắn.
“Nhưng mà, nhưng mà.”
Thiện Phúc Tài bĩu môi, hắn không thân thiết với hai tỷ tỷ. Mẫu thân nói, hắn là nam hài, đại tỷ với nhị tỷ sẽ ghen ghét hắn, lúc cha mẹ không có nhà sẽ đánh mắng hắn, tuy rằng từ khi có kí ức tới nay hắn chưa từng bị như vậy.
Nhưng mẫu thân tốt với hắn như vậy sao có thể lừa hắn?
Thiện Phúc Tài nhìn hai tỷ tỷ cũng đang nhìn hắn, sau đó cúi đầu, đưa tay dính nước miếng ra đếm.
“Một, hai.” Hắn có hai tỷ tỷ, sau đó xòe tay kia ra đếm, “Một.”
Đưa hai tay ra, ờ, đúng là nhiều hơn một ngón tay.
Mai Nương nhìn đệ đệ ngốc nghếch đang đếm đếm, khóe miệng chảy nước dãi ướt hết miếng lót, ngón tay bẩn lại muốn đưa lên miệng, không thể nhìn nổi nữa, đi lên, lấy cái khăn tay thêu đóa hoa nhỏ mà tam thẩm cho nàng, lau miệng và tay giúp đệ đệ.
“Đại tỷ, hôn.”
Tính kĩ, tuy rằng đường muội rất đáng yêu, nhưng đường muội chỉ có một, bởi vậy, giống như có hai tỷ tỷ thì càng chiếm ưu thế. Nghĩ vậy, Thiện Phúc Tài cũng không cảm thấy ủy khuất nữa.
Mai Nương nhìn đệ đệ trước giờ không thân thiết với mình, thậm chí nhiều lần trong lúc lúc ngủ còn lấy chân đá nàng và muội muội, thường xuyên đánh các nàng, còn học theo mẫu thân gọi các nàng là cục nợ, nhất thời bối rối.
“Hôn.”
Thiện Phúc Tài xấc xược, ai cũng không chịu được, thấy đại tỷ dường như không muốn bị mình hôn, hắn theo thói quen muốn túm tóc nàng.
“Ngu ngốc.”
Thiện Phúc Đức xem thường liếc đường đệ, “Ngươi hư như thế, đại tỷ mới không thèm để ngươi hôn, xem ta này.”
Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng xoa đầu Phúc Bảo, cẩn thận giúp nàng chỉnh sửa vạt áo lộn xộn do bò, sau đó lại xoa xoa lòng bàn tay và lòng bàn chân, làm xong một loạt rồi đưa ra bộ dạng thưởng thức, hôn má phải và má trái của Phúc Bảo mỗi bên một cái.
Phúc Bảo cũng đoán được ca ca muốn dạy dỗ tiểu đường ca bị nhị bá mẫu dạy hư, hiếm khi chịu phối hợp, sau khi hắn hôn mình xong, lại hôn lại một cái trên má hắn.
“Hì hì hì.”
Sờ nơi muội muội hôn, Thiện Phúc Đức cảm thấy tối nay không thể rửa mặt.
“A a !” em út Thiện Phúc Bảo đưa tay vỗ vào vai nhị ca, trước kia cảm thấy nhị ca chỉ là một đứa nhỏ, hôm nay mới biết, thực chất nhị ca nhà mình thông minh như vậy, tâm tư khác hẳn bộ dạng bên ngoài.
Không hổ là ca ca của Thiện Phúc Bảo nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận