Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt

Chương 741: Hạ mẫu 2

Chương 741: Hạ mẫu 2Chương 741: Hạ mẫu 2
Phó Hoa nhíu mày, “Hi Ninh, cháu xác định tiểu Nam hiện tại vẫn còn liên hệ cùng cô ta sao?”
Trình Hi Ninh gật đầu, “Bác Phó, cô ta và anh Nam khẳng định vẫn còn liên hệ, anh Nam là một ông chủ lớn như vậy, cô ta từ bỏ được mới là lạ, nếu không có anh Nam, dù cho cô ta có thi đậu, cũng không có tiền đi học”
Thẩm Miên càng ngày càng xinh đẹp, cũng càng lúc càng lớn, anh Nam lại đối xử tốt với cô như vậy, vì phòng ngừa hai người có quan hệ gì, cần phải cuốn Phó Hoa vào.
Thấy sắc mặt Phó Hoa không tốt lắm, Nguyễn Linh Ngọc tiếp một câu, “tiểu Nam hẳn là thấy cô ta đáng thương, hơn nữa là đứa trẻ học tập giỏi, mới giúp đỡ cô ta, tiểu Nam là đứa trẻ có chủ ý, nơi này khả năng có cái gì đó mà chúng ta không biết.”
Bác sao có thể nói chuyện giúp người ngoài như vậy?
Trong lòng Trình Hi Ninh có chút không cao hứng, cố ý nói cho sự tình càng nghiêm trọng hơn, “Anh Nam bị bê ngoài của cô ta lừa, cháu đi Lê Thành hai lần đều nhìn thấy cô ta. Cô ta không có việc gì cứ ở lì trong nhà anh Nam không đi, anh Nam còn thuê cho cô một căn hộ ở đối diện nhà anh Nam, khi đó cô ta mới mười sáu, mười bảy tuổi, nhỏ như vậy đã có tâm cơ không đơn giản, hiện tại càng không cần phải nói” “Còn có việc này sao? Trước đó sao không thấy cháu nói gì?” Nguyễn Linh Ngọc nhăn mày, tư tưởng của cô tương đối truyền thống, cảm thấy một cô gái nhỏ quấn lấy một nam nhân ở nơi nào cũng không dễ nghe.
Hơn nữa, cháu ngoại gái thích Hạ Nam, không ngoài ý muốn, hai nhà sẽ làm thông gia, hiện tại nháo ra việc này, xác thật không tốt lắm.
“Cháu sợ mọi người lo lắng, anh Dễ Khiêm cũng không cho cháu nói” Trình Hi Ninh có chút ủy khuất.
Trước kia, cô không để Thẩm Miên ở trong lòng, nhưng lần này ở thủ đô nhìn thấy Thẩm Miên, cô đột nhiên có cảm giác nguy cơ rất mạnh.
Phó Hoa nghe đến đó, đã không còn tâm tư đi dạo phố, vì thế nói: “Hi Ninh, cháu bồi bác cháu đi dạo một vòng đi, nơi này vừa lúc gần công ty tiểu Nam, bác đã lâu chưa gặp thẳng bé, thuận tiện đi thăm một chút.”
“Vâng, bác Phó.” Biết Phó Hoa muốn đi nói chuyện này, trong lòng Trình Hi Ninh có chút vui vẻ.
Bác Hạ đã sớm qua đời, Hạ Nam là Phó Hoa cùng ông nội Hạ nuôi lớn, hắn luôn luôn hiếu thuận, chỉ cần bác Phó nhúng tay, anh Nam nhất định sẽ nghe lời.
“Chị hỏi rõ ràng hãng nói, tiểu Nam là đứa trẻ hiểu chuyện, hai người cứ từ từ nói chuyện” Nguyễn Linh Ngọc sợ hai me con bọn họ cãi nhau, không yên tâm dặn dò vài câu.
“Tôi biết.”
Phó Hoa gật đầu, xoay người đi ra khỏi trung tâm thương mại.
Phó Hoa vừa đi, Nguyễn Linh Ngọc liền lôi kéo Trình Hi Ninh chất vấn, “Hi Ninh, cháu nói thật cho bác nghe, lời vừa rồi, có mấy phần là sự thật?”
“Bác, bác hoài nghỉ cháu nói dối sao?” Trình Hi Ninh tức giận dậm chân, “Cháu thừa nhận, cháu bởi vì thích anh Nam, cho nên không thích Thẩm Miên, nhưng lời cháu nói đều là sự thật, bác không tin, về nhà hỏi anh Dễ Khiêm đi, anh Dễ Khiêm cũng biết”
Thẩm Miên vốn dĩ chính là một cô nhi, lại không có tiền, mặc tốt như vậy, khẳng định đều nhờ vào tiền của anh Nam.
Thấy cô không giống như là nói láo, Nguyễn Linh Ngọc sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, “Hi Ninh, bác biết cháu thích tiểu Nam, nhưng tiểu Nam đối với cháu, giống như là không có ý tưởng ở trên phương diện kia, cháu......”
“Cháu sẽ không từ bỏ.” Trình Hi Ninh ngắt lời cô, “Bác, gả cho anh Nam, là mộng tưởng từ nhỏ đến lớn của cháu, nếu em họ không bị mất tích, hoặc là tìm được rồi, cháu nhường anh Nam cho em họ, thì cũng cam tâm tình nguyện, nhưng người khác không được”
Nhắc tới con gái đi lạc, vành mắt Nguyễn Linh Ngọc do lên, “Hi Ninh, mấy năm nay, bác cũng coi cháu như con gái đẻ, về sau dù cho có tìm được em họ, bác cũng sẽ không để con bé đoạt với cháu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận