Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 160
Sức sống của dây khoai lang cũng rất mạnh mẽ, chỉ còn mỗi bên đậu que là có vấn đề, bởi vì sau khi bị kéo đứt dây leo, cây đậu sẽ khó có khả năng ra nhiều quả.
Tôi hái hết những quả đậu còn sót lại trên cây, đậu que đã bị phá hoại không ít, quả bị giật khỏi thân không thể để lâu, tôi chuẩn bị mang chúng về nhà làm món đậu que muối chua. Món đậu que muối chua rất dễ làm, đầu tiên phải rửa sạch đậu cho vào nồi luộc qua, sau đó vớt ra ngâm qua nước lạnh rồi thả đậu vào trong nước sôi để nguội pha muối, cuối cùng dùng đá lớn đè lên trên, để thêm một khoảng thời gian là có thể lấy đậu ra ăn.
Đậu que muối chua giòn giòn, rất ngon miệng, mùa hè cắt ra một ít ăn với cơm rất thích hợp.
Sau khi dọn dẹp xong ruộng vườn, buổi chiều tôi đi tới vùng xung quanh để cắt cỏ chè vè, còn lên núi chặt một vài cây trúc. Tôi muốn xây dựng một túp lều ngay cạnh cánh đồng để cho chúng tôi tiện canh giữ bên ruộng vào ban đêm, chờ đợi con lợn rừng kia quay lại.
Một cái lều đơn giản có thể dựng lên rất dễ dàng, trước kia khi tôi lang thang lưu lạc ở khắp mọi nơi đã từng dựng không ít túp lều, lâu dần hình thành kinh nghiệm. Bây giờ xung quanh đây có công cụ có vật liệu, chuyện dựng lều lại càng dễ dàng hơn. Tôi bố trí bốn cây trúc khá to khỏe ở bốn góc, nếu như chỉ có một mình tôi thì có lễ tôi sẽ phải sử dụng tảng đá để gõ xuống cố định lại cây trúc, nhưng vì có Thanh Sơn ở chỗ này, cậu ấy nắm chắc thân trúc đã vót nhọn, dùng sức đâm xuống, cây trúc lập tức cắm rất sâu vào trong mặt đất.
Lần đầu tiên Thanh Sơn không có kinh nghiệm, cứ vậy ấn trúc xuống thật sâu, tôi chỉ có thể yêu cầu cậu ấy rút cây lên thêm một chút. Sau khi cố định bốn cây trúc vào dưới mặt đất, chúng tôi bắt đầu đục lỗ bên trên cây, đặt lên đó những cây trúc đã được chẻ làm đôi, cố định lại bằng dây thừng, dựng ra một cái khung đơn giản, sau đó lại đặt một cây trúc nhỏ lên trên đỉnh, dựng thêm trúc ở ba mặt trái phải và phía sau, cũng cho chúng đâm sâu vào trong lòng đất, cố định lại bộ khung, cuối cùng phủ cỏ chè vè lên bên trên là được.
Cỏ chè vè được cắt từ sáng phơi nắng trọn một ngày, tới khi ánh chiều tà phủ lên đỉnh túp lều thì chúng đã trở thành một cái nóc thật dày của túp lều cỏ. Ba mặt xung quanh lều được phủ bằng những nhánh cây đã được chặt xuống, cành cây mọc lá dày đặc cộng thêm cỏ chè ve đã biến khoảng không xung quanh thành các bức tường đơn giản.
Chúng tôi trở về nhà ăn cơm, tranh thủ lấy chút đồ vội vàng quay lại, mang theo giấy dầu trong suốt trải lên cỏ chè vè, rồi dùng đá đè lên tránh cho cỏ bị gió thổi đi. Đến lúc này, túp lều tranh của chúng tôi mới thực sự hoàn thành. Tup lêu không lớn nhưng đã đủ chứa cả ba người chúng tôi, vùng mặt đất bên trong đã được làm sạch, trải giấy dầu, bốn góc có bốn tảng đá đè lên giấy dầu, ngoài ra còn có thể sử dụng chúng làm cái bàn để đặt món đồ vật gì đó.
Ráng đỏ nơi chân trời chậm rãi đắm chìm xuống, tôi bố trí kẹp sắt ở bên cạnh ruộng. Từ khi có Thanh Sơn giúp đỡ tôi săn bắn, mấy cái kẹp sắt này gần như đã mất đi tác dụng, mà không chỉ kẹp sắt, chính bản thân tôi cũng không cần ra tay, chỉ việc ở một bên nhìn là được.
Hôm nay tôi lấy kẹp sắt ra thêm lần nữa, bố trí cẩn thận từng cái một. Thanh Sơn đi theo bên cạnh tôi, tôi bảo cậu ấy nhớ kỹ vị trí tôi đặt kẹp sắt, đừng để đến lúc đó mải đuổi theo lợn rừng mà để chính mình bị kẹp trúng.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, chúng tôi đi vào trong túp lều chờ đợi.
Bầu không khí bên ngoài mát mẻ hơn trong lều nhưng muỗi cũng nhiều hơn hẳn, mỗi người chúng tôi cầm một chiếc quạt hương bồ, xua đuổi đám muỗi đang vây quanh người, công cụ dao bổ củi để sẵn trong tầm tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận