Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 37
Nhưng trước đây tôi từng nghe người ta nói, nhai cành cây liễu cũng có thể xem như đánh răng, giống như là nghe ai nói, lại giống như là một số tri thức sai lệch mà tôi nhìn thấy ở trên mạng lúc mười mấy tuổi.
Bàn chải đánh răng khó tìm, cành liễu vẫn là có rất nhiều, bây giờ mấy gốc cây liễu trong thôn đều đang mọc chồi non, tôi lấy vài cành liễu về, còn chưa xử lý, đi phòng bếp lấy cái chậu quay lại, phát hiện tất cả chồi non trên cành liễu đã bị quái vật nhỏ nhổ xuống ăn hết, chỉ còn lại mấy cái cành trơ trụi ở đó.
Bẻ cành liễu trơ trụi thành khúc ngắn, ngâm ở trong nước, buổi sáng lấy một khúc bỏ vào miệng nhai, vị vừa đắng vừa chát, nhai ra xơ có chút gai miệng. Quái vật nhỏ ngồi xổm ở bên cạnh tôi nghịch nước, đầu lắc lư nhìn tôi nhai cành liễu, nó cũng thử lấy một khúc bỏ vào trong miệng nhai. Hàm răng của nó hiển nhiên tốt hơn tôi nhiều, tôi nghe được một hồi tiếng vang xột xột xoạt xoạt, cành liễu kia đã bị nhai nát rồi nuốt xuống ực một tiếng.
Tôi ngậm một ngụm nước, súc đi vị chát chát bên trong miệng, rồi nắm lấy miệng của quái vật nhỏ nhìn răng nó. Mỗi ngày khi tôi đánh răng nó đều ngồi xổm ở bên cạnh súc miệng, nhưng thường xuyên cứ súc rồi súc lại thành uống nước, uống hết cả một gáo nước, mỗi sáng sớm thức dậy là uống một bụng nước.
Răng của quái vật nhỏ rất trắng, nhìn cũng rất sắc bén, tôi cầm cành liễu đút một nửa vào trong.
Quái vật nhỏ hiểu ý của tôi, cực kỳ ra sức nhai, răng rắc một tiếng đã cắn đứt một nửa cành liễu. Tôi buông tay không quan tâm nó nữa, hình như nó không thích hợp nhai cành liễu.
Cảm giác chát chát bên trong miệng vẫn luôn không hết, còn có một cỗ mùi vị kỳ quái, lúc tôi đi tưới nước cho một ít rau trong sân, nhìn thấy hai cây trà ở trong góc đã mọc mầm. Hình như lá trà cũng có thể vệ sinh răng? Đột nhiên tôi nghĩ đến cái này, thuận tay tóm vài cái lá cho vào miệng nhai nhai.
Mặc dù vị cũng rất chát, nhưng mùi dễ ngửi, cảm giác trong miệng tươi mát hơn một chút. Quái vật nhỏ lại theo tới phía sau tôi, gần đây nó rất ham học, thấy tôi làm cái gì cũng muốn làm cái đó, lúc này nó học theo động tác của tôi cũng hái một nắm lá trà bỏ vào miệng nhai, nhưng nó hái đều là loại lá trà già.
Có vẻ như nó không thích ăn lá trà lắm, biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi giống như là ăn phải đồ ăn không ngon. Tôi ngắt mấy cái chồi non cho nó, nó vẫn là một vẻ mặt rất gượng ép mà nuốt xuống.
Đây là lần đầu tiên tôi phát hiện con quái vật nhỏ này thế mà còn có thứ không thích ăn, bình thường tôi thấy nó ăn cái gì cũng rất vui vẻ, bất kể là cỏ dại hoa dại ở ven đường, hay là lá cây cỏ dại ở trong đất, lúc ở trên núi không có cái gì nó không ăn.
Về sau tôi duy trì thói quen mỗi ngày ngủ dậy nhai cành cây liễu, sau đó lại ngắt hai cái lá trà non nhai nhai.
Qua một thời gian nữa lá trà sẽ không còn non, tôi nghĩ nếu sau này không có lá trà non, uống chút trà cũng được, vì vậy tôi quyết định hái lá trà xuống phơi nắng, sau này pha trà uống. Kể ra cũng kỳ lạ, hai cây trà này vẫn luôn sinh trưởng ở đây, mà hai năm trước tôi lại không hề nghĩ đến hái lá trà uống trà.
Hai ngày trước đã trồng xong tất cả mầm khoai lang trong đất, bây giờ thì thỉnh thoảng đi tưới chút nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận