Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 62
Khương Dương ở bên kia chơi vỏ trai, tôi đi tới hai cánh đồng bên cạnh nhìn. Hai cánh đồng này là ruộng nước, trước kia hẳn là trồng lúa, lúc này trong góc còn có hai cây giống dài khoảng một tấc. Tôi ngồi xổm bên cạnh bờ ruộng đầy cỏ dại ra, thấy được trong bùn đất có chút lỗ nhỏ, ngẫu nhiên ùng ục một chút sủi bọt ra.
Đó là hang cá trích, nói không chừng còn chứa vàng. Tôi nghĩ rằng những cái lồng không sử dụng trong nhà có thể được sử dụng để bắt cá trích bùn và lưu vàng.
Cái lồng được làm bằng tre, cánh tay dài như một cái hình trụ, hai cái ống tạo thành một cái hình chữ L, một cái lỗ có thể làm cho cá trích chui vào, chỉ cần chui vào, liền không thể chui ra được nữa, bởi vì bên ngoài lỗ hổng kia lớn mà bên trong thì nhỏ. Tôi biết cái lồng kia dùng như thế nào, chỉ là chưa từng dùng qua ở chỗ này.
Nghĩ lần sau lại đây, mang theo mấy cái lồng đến bắt cá trích bùn, tôi trở lại bên cạnh Khương Dương, dùng dao bổ củi biểu diễn cho nó một chút cách cạy mở vỏ trai.
Chỉ cần có thể cạy ra một khe hở, dùng dao bổ củi cạy hai bên mỗi bên một cái liền mở ra, bên trong vỏ trai đào ra đặt sang một bên, trong chốc lát liền chất đống một cái đĩa nhỏ.
Khương Dương lấy vỏ trai tôi mở ra chơi, sờ vào bên trong vỏ bóng loáng, lại dùng vỏ trai đựng nước, lúc bưng vỏ trai nước trở về, bên trong vỏ trai của nó còn có thêm hai con ốc nhỏ. Tôi liếc nhìn hai con ốc nhỏ và để nó ném nó trở lại. Lúc này Ốc còn chưa lớn, đợi thêm hai ba tháng nữa, chờ những con ốc này lớn gấp ba lần so với bây giờ thì mới lấy ra ăn, vậy mới có chút thịt
Bên bờ sông có một chỗ lõm vào trong, bên kia nước rất nông, có vài loại cá nhỏ thích ở trong loại nước nông này, thậm chí độ sâu ở đây còn không bằng ngón tay thô, thân thể là bán trong suốt, liền lẳng lặng nằm sấp trên cát. Sau khi Khương Dương phát hiện ra con cá nhỏ ở bãi cạn, liền ngồi xổm ở đó, chờ tôi gần như thu thập xong vỏ trai, kêu Khương Dương, nó mới cầm móng vuốt chạy tới.
Nó bảo tôi nhìn móng vuốt của nó, tôi liếc mắt một cái, nhìn thấy một con cá nhỏ chỉ dài bằng một lóng tay nằm trên móng vuốt của nó, là một con cá ba sa, nếu lấy một cái nắp ngồi xổm xuống bãi cạn bên kia, trong chốc lát có thể bắt mười mấy con, nhưng hơn mười con cũng không đủ một miếng, cho nên tôi lười đi bắt.
Khương Dương cũng không thể ăn cá, nó luôn ăn chay. Nhưng nó thích mấy thứ này, trong móng vuốt cầm cá, đuôi đều sắp vung lên trời. Móng vuốt của nó cam không được bao nhiêu nước, một đường chạy tới nước cũng không còn, hiện tại con cá nhỏ trong móng vuốt của nó đang cố gắng khép miệng lại. Khương Dương cho tôi xem xong, lại chạy trở ve chỗ nước nông kia thả con cá nhỏ kia trở về.
Trên bãi sông có rất nhiều thứ, Khương Dương lật qua lật lại chỗ đó một hồi, còn moi được một con cua ở dưới tảng đá lớn.
Lúc tôi dẫn Khương Dương trở về, nó còn có chút lưu luyến không nỡ rời di lúc đi ngang qua một mảnh ruộng, tôi nhìn thấy ở giữa một cái mương nước nhỏ có tôm, nó giấu thân mình ở trong cỏ nước, lộ ra cái kìm màu xám đen. Tôm này cũng phải qua hai ba tháng nữa mới có thể lớn lên.
Trên đường trở về, đi qua con đường nhựa, tôi đổi hướng trở về làng, bất ngờ phát hiện bên đường có rất nhiều đậu tằm. Lúc này đậu tằm vừa vặn có thể ăn, tôi lấy ra túi đựng đậu tằm. Khương Dương cũng giúp tôi cùng hái đậu tằm, cuối cùng cũng hái nửa túi trở về.
Một hạt đậu bóc ra, nhiều hơn bốn năm hạt đậu tăm, ít hơn cũng có hai ba quả, tất cả đều bỏ vào giỏ trúc nhỏ. Vỏ đậu bóc vỏ phơi khô có thể lấy đi đun sôi, đậu xanh nấu cùng với vỏ đậu, cho chút muối vào, lửa lớn lên một hồi, liền có mùi thơm truyền ra.
Thịt trai được lấy bên bờ sông ngâm trong nước giếng để rửa sạch cát, cắt thành miếng nhỏ, cũng thêm muối vào nồi nhỏ để hầm. Thịt trai tương đối khó nấu, phải nấu lâu hơn một chút mới không khó nhai. Đậu tằm đã nấu xong, thịt trai còn đang hầm vừa ra mùi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận