Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 27

Bỗng nhiên, tôi cảm thấy trên trán bất chợt lạnh, quái vật nhỏ đem móng vuốt của nó đặt ở trên trán của tôi, nó dùng móng vuốt nắm thành quyền lau mồ hôi trên trán cho tôi, bởi vì thân thể quá ngắn, tôi còn nghe được thanh âm nó nỗ lực duỗi dài tay ra. Lau hai cái xong nó rút móng vuốt về, bắt đầu thổi khí vào mặt cùng gáy của tôi.

Tôi quay đầu lại mặt vô biểu tình ấn đầu của nó, đem cái cổ đang duỗi dài ra của nó ấn trở về, thuận tay chọc một chút gương mặt đang phồng lên của nó.

"Đừng thổi khí, thổi cả nước miếng lên trên người của tao rồi."

Tốc độ trưởng thành của quái vật nhỏ rất nhanh, trí lực cũng cao hơn so với trẻ con bình thường, tuy rằng không thể hoàn toàn hiểu rõ ràng những gì tôi nói, nhưng phần lớn thời điểm nó có thể hiểu được ý tứ của tôi, từ khi nó sinh ra đến bây giờ, không sai biệt lắm đã gần một tháng, nó đã có thể đi khoảng vài chục bước ở trên đất bằng.

Quả nhiên là một con quái vật nhỏ.

Tôi giơ tay lau mồ hôi trên trán một chút, nghiêng tai nghe nghe, thanh âm suối nước chảy leng keng mơ hồ vang lên ở phía trước bên phải, tôi đi về hướng bên đó, chốc lát liền thấy được một con suối. Nhảy lên một cục đá bên cạnh dòng suối nhỏ, đem quái vật nhỏ đang cõng trên lưng buông xuống, tôi quyết định ở chỗ này nghỉ một lát.

Tảng đá bên dòng suối mọc đầy rêu xanh, có chút trơn, tôi dùng đế giày chà xát ở phía trên, lại dùng dao chẻ củi trong tay quấy quấy nước suối thanh triệt, không có phát hiện điều gì dị thường, lúc này mới ngồi xổm xuống vốc nước lên rửa mặt. Nước suối thấm lạnh, hắt ở trên mặt, lập tức liền làm cho sự nóng bức vì đi đường đều đè ép xuống.

Quái vật nhỏ ngồi ở bên cạnh, thấy tôi vốc nước, cũng lại gần dòng suối nhỏ học theo động tác của tôi, không cẩn thận một chút sẽ lập tức bị rơi xuống nước. Tôi nhanh tay lẹ mắt lập tức túm chặt quần áo của nó vớt nó trở về, cuối cùng cũng không làm nó thật sự bị rơi xuống nước.

Dùng tay lau lau trên mặt của quái vật nhỏ, đem mái tóc màu đen nhu thuận của nó vuốt thành tam mao, sau đó tôi nói với nó: "Đừng lộn xộn."

Nếu thật sự té xuống nước sẽ không có quần áo đổi, hơn nữa dòng suối này rất lạnh, là từ trên đỉnh núi chảy xuống.

Quái vật nhỏ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, lại nhìn dòng suối thanh triệt lóe sáng, nắm lấy móng vuốt của chính mình, lộ ra một biểu tình rất muốn được nghịch nước.

Tôi lau mặt một phen rồi đứng lên, dắt hai tay của nó, đem cả người nó xách tới phía trên dòng suối nhỏ. Cái đuôi của nó rủ xuống, một bộ phận của cái đuôi nhòn nhọn bị tôi bỏ vào trong nước suối. Cái đuôi bao trùm đầy vẩy màu trắng vừa đụng đến trong nước, quái vật nhỏ lập tức cười rộ lên ka ka ka, đem cái đuôi cuộn lên.

Tôi cảm thấy ý tứ của nó chính là nước suối này lạnh quá.

Tôi tiếp tục đem nó bỏ xuống dưới, hai móng vuốt dưới chân cũng dần dần đụng phải nước suối lạnh như băng, nó lại đem móng vuốt co lên, theo động tác không ngừng buông xuống của tôi, nó cuộn thành quả bóng, nỗ lực bắt lấy tay của tôi, giống như một con koala đang ôm lấy cành cây.

Tay mỏi, tôi thả nó xuống trên tảng đá, nói: "Còn muốn nghịch nước sao?"

Nó ôm lấy móng vuốt của chính mình, rùng mình một cái, bỗng nhiên hắt xì. Bởi vì hắt xì quá mạnh, bản thân nó cũng bị ngã quỵ về phía sau trên tảng đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận