Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 23
Mỗi ngày ăn chay cũng không thể bổ sung thể lực sung túc cho tôi, tôi cảm thấy thân thể của chính mình đã khôi phục không sai biệt lắm, mang theo quái vật nhỏ vào núi một chuyến hẳn là không có việc gì.
Vào núi không phải chỉ ở chân núi dạo một chút giống như trước kia, tôi chuẩn bị đi sâu trong núi xem một chút, ước chừng cũng phải tiêu tốn hai ngày thời gian, trong đó còn phải ở trong núi ngủ một đêm.
Phía trước tôi cũng từng vào núi vài lần, đều chọn lúc mùa thu. Mùa thu ở trong núi có rất nhiều thổ sản, rất nhiều quả dại to chín, rất nhiều động vật đều đang tích mỡ cho mùa đông, đều rất màu mỡ, nếu như có thể bắt được một con động vật lớn, dùng muối ướp, ăn tiết kiệm một chút, vậy thì cả mùa đông đều có thể ăn thịt.
Mùa đông năm trước tôi may mắn bắt được một con lợn rừng nhỏ, thịt không nhiều lắm, mới qua nửa mùa đông đã ăn hết. Lúc này lên núi tôi cũng không muốn bắt một con động vật lớn gì, bắt hai con gà rừng con thỏ hay chim ngói linh tinh là được rồi, thời gian này trong núi đã không còn những con động vật lớn ra ngoài, đều là những động vật nhỏ, cũng không nguy hiểm lắm, bằng không tôi cũng không dám mang quái vật nhỏ đi cùng.
Muốn vào núi phải chuẩn bị không ít, lúc trước lần đầu tiên vào núi tôi không có kinh nghiệm gì, gặp phải sói đã thiếu chút nữa bị gặm thành khung xương, còn may mắn đó chỉ là một con sói đơn độc, cũng không xuất hiện bầy sói, khiến cho tôi thành công từ dưới mí mắt còn sói kia chạy thoát. Sau đó còn quên mất đường đi, ở trong núi lòng vòng thật nhiều ngày mới tìm được đường xuống dưới.
Trong nồi sắt lớn đang nướng cái bánh hai mặt khô vàng, cắn vào vừa giòn vừa cứng, dùng nước ngâm một chút thực dễ dàng chắc bụng. Nhưng nước lại không mang nhiều, trong núi có sơn tuyền ngọt lành, vẫn luôn từ trên đỉnh núi chảy xuống, đi một đoạn đường là có thể thấy.
Chuẩn bị tốt các loại công cụ, dao chẻ củi cột ở trên eo, côn sắt đao nhỏ còn treo trên cùng một cái dây thừng, trừ bỏ những thứ này còn chuẩn bị một cái ná, tìm được ở trong những căn phòng ở thôn này, nhà này trước kia hẳn là cũng thích lên núi đi săn, có không ít công cụ, còn có một cái súng đi săn, nhưng tôi không biết sử dụng, nhìn qua cũng sớm đã vô dụng.
Cái ná tôi tìm được không phải món đồ chơi của con nít, hẳn là trước kia dùng để bắt chim hoặc bắt gà rừng, Lấy sức lực của tôi muốn kéo cái ná này khoảng bảy giây, tay cũng bắt đầu run run. Năm ngoái ở bên kia hồ hoa sen, tôi còn dùng cây ná này để bắt một con vịt hoang.
Trừ bỏ những công cụ này, còn có một chút đồ vật nhỏ cũng muốn chuẩn bị tốt, bật lửa linh tinh tất cả đều cất trong một cái túi nhỏ đặt ở bên người.
Quần áo tôi mặc để lên núi là loại vải thực thô ráp, chính là bộ thường mặc khi chẻ củi, sẽ không dễ dàng bị những bụi gai trong núi cào rách. Trên eo buộc hai cái dây lưng, một cái thắt chặt vòng eo, một cái dùng để treo túi đựng nhỏ, Không làm như vậy, những đồ vật ở trên eo này sẽ dễ dàng kéo quần rớt xuống. Ống quần dùng mảnh vải cột chặt, để tránh cho những con côn trùng nhỏ bò vào từ ống quần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận