Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 252

Chương 252Chương 252
Thanh Sơn ở một bên chặt gỗ. Cậu ấy chuẩn bị làm cho chúng tôi một cái bàn làm bàn học. Tôi nghe tiếng đốc đốc đốc và ngủ thiếp đi bên đống lửa. Cũng không biết qua bao lâu, Khương Dương lay gọi tôi tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của tôi chính là giày lại không cẩn thận bị đốt cháy, rút chân về phía sau, ngồi dậy mới phát hiện không có. Khương Dương vẻ mặt hào hứng đứng ở trước mặt tôi, trong tay bưng một cái hộp sắt đầy tro đưa đến dưới mắt tôi.
"Mẹ xem này! Con vừa tìm thấy nó!"
Khương Dương nói nó chơi cục nam châm, không cẩn thận đá nam châm vào dưới tủ quần áo, kết quả dùng gậy khau một cái, móc ra cái hộp nhỏ này.
Trên hộp đêu phủ kín tro bụi, Khương Dương xem ra là không mở được. Tôi nhận lấy, lắc lắc. Bên trong không biết đặt cái gì, sột soạt, đỉnh đỉnh đang đang vang lên.
Phủ hết bụi trên hộp sắt, thấy trên nắp hộp vẽ bánh trung thu, hóa ra là hộp bánh trung thu. Tôi muốn mở nó ra nhưng không biết có phải hộp sắt đã ri sét quá lâu không mà tôi đã mở nó cả nửa ngày đều không được. Cuối cùng tôi cầm một con dao ở chỗ Thanh Sơn cạy mở một góc hộp sắt, lúc này mới mở được nắp lên.
Trong hộp không có nhiều đồ đạc, có hai chuỗi vòng đeo tay hạt mà các cô gái nhỏ thích, là loại vòng đeo tay hạt nhựa rất rẻ tiền. Một cái màu đỏ, một cái màu tím, còn có mấy hạt pha lê trong suốt.
Một túi tiền xu nhỏ đặt trong một túi nhỏ mờ, tôi đổ ra để xem, chủ yếu là tiền xu năm góc, và một vài đồng xu. Lúc trước chúng tôi đi chợ tìm đồ cũng tìm được rất nhiều tiền lẻ và tiền xu trong ngăn kéo của cửa hàng nhỏ. Khương Dương cảm thấy tò mò mang về mấy đồng xu, nhưng khi thằng bé chơi trên bờ ruộng thì làm rơi mất, không biết rơi ở đâu.
Bây giờ nhìn thấy túi nhỏ chứa đồng xu này, nó đã rất ngạc nhiên. Ngoài ra, còn có một quyển sổ nhỏ, bìa trang trí rất nhiều hoa vây quanh một bóng người quen thuộc, giống như là ca sĩ nào đó. Mở cuốn sách ra xem, trang đầu tiên viết ba từ "sách bài hát", tiếp theo là một trang lời bài hát. Quyển lời bài hát chép tay này vừa nhìn đã biết là đồ của một cô gái nhỏ, từ chữ viết thoạt nhìn thì tuổi không lớn lắm.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tôi lật qua lời bài hát, nhìn thấy một số lời bài hát quen thuộc, một số có thể hát theo hai câu. Tôi mơ hồ nhớ lại, hình như đều là những bài hát năm đó rất nổi tiếng, đi trên đường cái luôn có thể nghe thấy các tiệm cắt tóc ở các cửa hàng quần áo đang phát những bài hát này.
Tôi hát hai câu, Khương Dương lắc đầu lắc đuôi theo. Để sách bài hát sang một bên, dưới hộp còn có một xấp bưu thiếp, trên đó đều là minh tỉnh tương đối quen mắt, dù cảm thấy quen mắt nhưng cũng không gọi nổi tên. Lật bưu thiếp lên còn có thể nhìn thấy vài câu chúc mừng sinh nhật linh tỉnh.
Ngoài ra, trong hộp còn có một số nhân vật anime không biết cắt từ đâu, đôi mắt to và khuôn mặt sắc nhọn. Bởi vì giấy quá mỏng, bị dính trên mặt đất hộp nên bị tôi kéo ra liền rách mất.
Hộp này có thể đã từng là 'kho báu' của một cô bé. Đồ đạc trong hộp lật qua một lần. Dường như Khương Dương hỏi tôi đó là cái gì, cảm thấy mỹ mãn ôm cái hộp tiếp tục lật đồ. Có lễ mọi đứa trẻ đều thích loại cảm giác sưu tâm bảo vật này. Chỉ chốc lát sau, Khương Dương lại chạy tới, lúc này cầm một cái túi sóc cũng phủ đầy bụi bặm.
Túi sóc trước đây có màu đỏ, nhưng bây giờ đã phai màu hơn một nửa, chỉ có một phần nhỏ có thể được che khuất bởi những gì vẫn còn duy trì màu đỏ. Lúc Khương Dương lấy nó ra đã kéo rách túi, đồ vật bên trong đã lộ ra một nửa, cho nên chỉ có thể cầm.
Đây là một túi sách nhỏ có sổ hộ khẩu, sổ hợp tác y tế, sổ đất, danh sách bệnh viện lưu giữ, biên lai vay tiền, v. v., còn có một quyển giấy chứng nhận kết hôn, sổ thành tích với trẻ nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận