Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 237

Chương 237Chương 237
Tôi đang gõ gạch, Thanh Sơn ở nhà đào hố. Vị trí mà tôi vẽ phải đào mấy cái hố và rãnh, dùng để làm móng đơn giản.
Bên này tôi mới gõ được một xe gạch, Thanh Sơn đã tới.
"Cậu đào xong hố rồi?"
"Đào xong rồi, tôi không biết sâu như thế có được không."
Vừa nghe lời này của Thanh Sơn, tôi đã cảm thấy có chút không đúng, nhất định là cậu ấy đào quá sâu. Tôi quyết định về xem trước đã, kết quả trở về vừa nhìn, quả nhiên đào rất sâu. Tôi tìm một cây gậy dài đến so một chút, vẽ một đường so Thanh Sơn: "Thanh Sơn, thấy không, đến chỗ này là được."
Thanh Sơn nghe lời cầm gậy dài đo rồi tu sửa hố. Tôi và Khương Dương dỡ xuống một xe gạch, lại trở về tiếp tục. Không đầy một lát, Thanh Sơn lại làm xong rồi, chạy tới giúp chúng tôi cùng gõ gạch. Tôi cho cậu ấy một cái búa để cậu ấy gõ, cậu ấy nhìn búa lắc lắc đầu, rồi từ bức tường hư hại nhảy vào trong nhà, dùng sức một cái, đã đẩy ngã cả mặt tường.
Tôi bị cậu ấy làm giật nảy mình, vội vàng bảo cậu ấy đi ra. Thanh Sơn đi tới trong bụi bay đầy trời, trên đầu đã bám một lớp bụi đất, tôi đại khái cũng gần như thế.
"Không thể đẩy như vậy, nhà này sắp đổ rồi, cậu đẩy như thế, không cẩn thận cả cái nhà sập xuống, cậu ở bên trong bị đập phải thì làm sao?" Tôi để cậu ấy cúi đầu xuống, vừa phủi bụi đất trên đầu cậu ấy vừa nói.
Thanh Sơn cúi đầu, giọng nói hình như còn rất vui vẻ ừ một tiếng.
Tôi nói không thể, Thanh Sơn sẽ không làm, đổi sang cầm búa thành thật gõ gạch. Nhưng may mà có một đẩy này của Thanh Sơn, đẩy ngã một mặt tường, tiết kiệm được không ít thời gian của chúng tôi, đáng tiếc duy nhất là gạch xanh cứ thế bị đẩy xuống, có một ít bị đập vỡ.
Chúng tôi góp nhặt được kha khá gạch, bắt đầu xây phòng.
Bởi vì chỉ dùng để hun thịt khô, không phải để người ở, cho nên không cần làm tinh tế như vậy. Cái căn phòng nhỏ này có một mặt dán vào tường vốn có của chúng tôi, cho nên chỉ làm ba mặt tường là được.
Trước tiên đặt hai cây cột vào trong hố sâu, lấp đất cố định, lại thêm xà nhà bên trên, làm ra cái khung lớn. Làm xong dàn khung, lại bắt đầu làm mặt tường. Giữa cột và cột, cột và tường, đều đào may đường hố cạn, đây là chân tường của phòng, có thể xếp gạch đan xen lên trên.
Trên xà nhà phải treo thịt khô, cho nên độ cao của cái phòng nhỏ này cũng không thể quá cao. Đủ độ cao rồi thì phải bắc cái xà ngang ở giữa, lại gác mấy cái xà thẳng mảnh lên trên xà ngang. Dựng xong tôi mới phát hiện như thế này không quá dễ làm nóc nhà, lại kịp thời cải tạo một chút, gác thêm mười mấy cây xà nhà nghiêng, như vậy là có thể khá tiện lợp nóc nhà.
Nóc nhà đương nhiên vẫn là lựa chọn lợp mảnh ngói, nếu như dùng loại cỏ chè vè lúc trước lợp nhà kho để làm nóc nhà, chờ sau đó nhóm lửa một cái, nói không chừng cả cái nóc nhà này đều cháy.
Cái mái ngói này xếp thế nào cũng có chú ý, trước đó tôi từng tu bổ ngói của nóc nhà, cho nên biết phải xếp thế nào. Có từng miếng từng miếng mái ngói vòng cung, xếp một hàng thẳng hướng lên trên, lại xếp một hàng thẳng hướng xuống dưới, cứ như thế xếp lặp đi lặp lại là được. Có thể xếp dựng thẳng, cũng có thể xếp nằm ngang, chỉ cần nắm chắc bí quyết là được.
Nóc nhà còn chưa lợp xong, bỗng nhiên có mưa, hết cách, chúng tôi chỉ có thể ném lại căn phòng nhỏ chưa hoàn thành, đi thu mứt hồng và quả sổ, còn cả cá và thịt ướp muối. Những thứ này chỉ có thể tạm thời tất cả đều đặt ở trong nhà chính, mứt hồng quá nhiều, xếp một lớp lại thêm một lớp cũng chồng đến rất cao, toàn bộ nhà chính đều lộ ra rất chật.
Nói đến mứt hồng, mặc dù lúc này mứt hồng chưa hoàn toàn phơi khô, nhưng đã bị chúng tôi ăn mười mấy quả. Hiện tại vỏ ngoài của mứt hồng đã hình thành một lớp vỏ cứng, nhai mạnh, bên trong lại vẫn còn mềm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận