Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 164

Chương 164Chương 164
Số lượng trúc ở trong rừng mỗi năm một nhiều thêm, mọc thành từng khoảng rộng lớn, còn cao to rất nhanh. Nếu như không chặt bớt một chút, để cho chúng mọc lên quá dày đặc thì sau này cây trúc sẽ khó lòng phát triển tốt được. Tôi lựa chọn những cây trúc thích hợp ở trong rừng, lựa chọn một hồi rồi chiếu theo gốc trúc mà chặt bớt đi một vòng, cuối cùng để lại một đoạn nho nhỏ, dùng sức bẻ một cái, cây trúc sẽ vang lên tiếng răng rắc rồi chậm rãi ngã xuống.
Trúc bị chặt ngã, đổ xuống mang theo rất nhiều lá trúc rụng, bao gồm cả rất nhiều chiếc lá trúc từ chạc cây của những cây trúc ở bên.
Chặt cây trúc xong xuôi, tôi và Thanh Sơn mỗi người kéo mấy cây đi xuống núi. Khương Dương cũng muốn kéo trúc, tôi chia cho thằng bé để nó kéo một cây. Sau đó tôi đã phát hiện ra, không biết từ khi nào, sức lực của Khương Dương đã bắt đầu khỏe hơn không ít, thằng bé kéo một cây trúc to soàn soạt soàn soạt không hề tốn chút sức nào.
Về đến nhà, tôi bắt đầu xử lý những cây trúc này. Tôi dùng dao chặt ngọn trúc và những cành trúc lá trúc mọc ra ở trên thân cây, chặt bỏ hết toàn bộ. Con dao bổ củi dán sát thân cây trúc chặt từng nhát từng nhát, cành trúc xanh biếc dễ dàng bị nó chém đứt, lại chặt thêm vài lần, tất cả các cành cây trên thân trúc đều đã bị tróc sạch. Trong nhà có một chiếc giường trúc vẫn còn nguyên vẹn hoàn hảo và một chiếc giường trúc đã bị hỏng. Tôi mang chiếc giường trúc đã bị hỏng ra ngoài để tham khảo. Sau khi so sánh chiều dài, tôi chặt xuống hai đoạn trúc có chất lượng tốt nhất, chuẩn bị sử dụng chúng làm khung chính ở hai bên của chiếc giường. Tôi chặt thêm hai đoạn trúc khá to để làm thành khung ngang ở hai đầu giường, trên thân hai đoạn trúc này phải đục ra một nửa để có thể vừa vặn ghép lại với hai đoạn cây trúc dài đặt hai bên kia.
Nơi này có một đoạn phải uốn cong, nhưng nếu như uốn ngay thì cây trúc không chỉ không thể uốn cong được mà còn có thể bị gãy đứt, vì vậy nếu muốn uốn cong cây trúc thì phải để tự nó biến cong mới được.
Có một biện pháp để cây trúc tự uốn cong, đó là sử dụng lửa đốt. Nhưng không thể dùng lửa hơ nóng toàn bộ cây trúc, mà phải hơ nóng riêng từng phần. Đặt phần trúc cần uốn cong lên trên lửa nóng, tay nắm hai bên thân trúc, chậm rãi gấp sang hai bên, như thế đã có thể tạo ra một đường cong rồi.
Chỉ nói thì nghe có vẻ dễ dàng, nhưng khi làm lại không hề đơn giản. Tôi phải bận rộn suốt hai ba ngày mới làm xong dàn khung giường trúc. Phần ván giường ở chính giữa giường trúc cần phải dùng từng thanh nan chẻ ra từ cây trúc sắp xếp lên. Tôi tháo dỡ chiếc giường trúc bị hỏng để quan sát, phát hiện ra giữa những đoạn trúc này còn có những mảnh trúc nhỏ gắn lên với chức năng nối liên.
Tôi cần phải chẻ những cây trúc này ra, bỏ đi phần lõi bên trong, chặt thông các đầu mặt, sau đó chia một cây trúc thành nhiều thanh nhỏ. Việc này thực ra cũng rất khó, ban đầu tôi không nắm vững được phương pháp nên đã làm hỏng không ít cây trúc, sau đó những thanh trúc này đã bị Khương Dương và Thanh Sơn cầm đi làm đồ chơi.
Gần đây cú mèo con càng lúc càng lớn thêm, không gian chiếc lồng không thể đủ cho nó bay nhảy được nữa. Khương Dương và Thanh Sơn thấy tôi dùng trúc làm giường nên cũng đột nhiên nghĩ ra ý tưởng là một cái lồng lớn mới cho cú mèo. Thế là những thanh trúc bị tôi chặt hỏng đều bị họ lấy đi, sáng tạo ra một chiếc lồng mới, tôi còn đặc biệt chẻ cho họ một ít nhánh trúc khác.
Thanh Sơn và Khương Dương không phù hợp làm những công việc quá tinh tế tỉ mỉ, họ bổ trúc chặt trúc hết sức vụng về. Ngược lại, sau mấy ngày chẻ thanh trúc, tôi đã thành thạo hơn rất nhiều, chậm rãi chẻ được những thanh trúc có độ lớn nhỏ không khác biệt mấy, cũng sẽ không chẻ hỏng thanh trúc nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận