Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 168
Tôi cầm lấy một gốc cây ấu, hai ba cái đã hái hết củ trên cây xuống rồi ném trở lại vào trong nước. Khương Dương thì cẩn thận tỉ mỉ tìm kiếm ấu, hái hết toàn bộ củ to củ nhỏ xuống, cẩn thận y như lần thằng bé hái quả dâu. Khương Dương làm việc gì cũng chậm rì rì nhưng lại vô cùng cẩn thận.
Thanh Sơn không giống với chúng tôi, cậu ấy chỉ hái những củ ấu lớn, những củ ấu nhỏ sẽ không hái. Tôi liếc nhìn cậu ấy một cái, không nói câu gì. Củ nhỏ không hái cũng không sao, lần sau chúng tôi đến nơi này sẽ vẫn còn thứ để thu hoạch. Thật ra trong thời điểm hiện tại vẫn có một số cây ấu còn đang tiếp tục nở hoa, chờ thêm một khoảng thời gian nữa sẽ lại có củ ấu già để thu hoạch, chúng tôi cũng có thể tiếp tục tới đây hái thêm vài lần.
Dưới khoảng lá ấu màu xanh là rễ cây sinh trưởng trong nước, có một ít những chú cá con đang bơi lội xuyên qua bên cạnh rễ cây, ngoài ra còn có một vài con cá lớn hơn chút trốn tới dưới những chiếc lá này bởi vì thời tiết quá nóng. Thanh Sơn đang hái củ ấu, bỗng nhiên nhào vào trong làn nước, chẳng mấy chốc đã bắt theo một con cá nổi lên. Con cá cậu ấy bắt được không nhỏ, là một con cá trắm cỏ.
"Cá". Thanh Sơn đặt cá lên trên thuyền, con cá kia quẫy đuôi giãy giụa trên mặt thuyền khô nóng, vẩy ra một mảng nước đọng trên ván thuyền. Bởi vì không có ý định bắt cá nên tôi không mang theo bất cứ vật dụng nào có thể chứa nước ngoại trừ giỏ trúc, vì vậy chỉ đành để con cá này nằm ở đó tự sinh tự diệt.
Tiếp theo sau đó, Thanh Sơn vừa hái củ ấu, vừa trông mong tìm cá. Cậu ấy phát hiện ra tung tích của con cá lớn một cái sẽ lập tức chui vào trong nước để bắt cá rồi ném lên trên ván thuyền. Tôi nhìn con cá lớn mới bị ném lên thuyền đang giãy giụa vô cùng mạnh mẽ, lòng hơi khó hiểu.
Tại sao Thanh Sơn lại thích bắt cá như vậy? Tôi không nhìn ra được cậu ấy thích ăn cá đến cỡ nào, hay nói thẳng ra, món ăn cậu ấy thích nhất trước đây là món thịt kho tàu. Miếng thịt mỡ nạc đan xen thật to chỉ đơn giản cho thêm nước và muối, hầm đến khi ra nước dầu trong suốt, mặc dù cách làm đơn giản nhưng rất ngon miệng. Đến bây giờ thì món cậu ấy thích ăn nhất là thịt thái lát xào cùng với ớt, miếng thịt thái mỏng ít mỡ nhiều nạc được xào thành một miếng thịt cuộn tròn, bỏ thêm ớt xanh xào chung, vừa thơm lại vừa cay.
Về phần các món cá, cho dù là món cá hầm hay món cá kho tôi đều không thấy cậu ấy ăn quá nhiều. Chỉ với món cá đã được tẩm ướp, phơi hơi khô, cuối cùng xào lên, nghiền thành cá vụn mới có thể khiến cậu ấy ăn nhiều thêm một chút, ngay cả xương cá cũng nhai nát nuốt vào.
Cho nên, chắc hẳn Thanh Sơn chỉ đơn thuần thích bắt cá thôi. Tôi nghĩ như vậy, lên tiếng gọi Thanh Sơn: "Đủ rồi, đừng bắt nữa."
Thanh Sơn gật gật đầu, quả nhiên sau đó cậu ấy không tiếp tục bắt cá nữa. Thế nhưng chờ khi tôi quay sang một bên khác tiếp tục hái củ ấu, trong lúc vô tình ánh mắt lướt ngang chỗ cá trên thuyền, phát hiện ra đã nhiều thêm một con. ... Thanh Sơn nghe lời thì nghe lời thật, nhưng có đôi khi, cậu ấy lại hơi.. nghịch ngợm. Thanh Sơn thấy tôi nhìn chằm chằm những con cá kia, sắc mặt hơi căng thẳng. Tôi quay đầu đi, tiếp tục hái củ ấu ở trên tay mình. Khương Dương bỗng nhiên nở nụ cười, nhất định thằng bé đã trông thấy cảnh tượng Thanh Sơn bắt cá lặng lễ thả lên thuyền nhưng không chịu nói với tôi, còn học được cách nhìn Thanh Sơn chê cười nữa.
Vóc dáng của đứa nhỏ này cao lớn thật nhanh, từ sau khi thằng bé bắt đầu học được cách nói chuyện, thân thể thằng bé càng ngày càng xuất hiện những biến hóa lớn hơn.
Thanh Sơn thừa dịp tôi không chú ý, cầm một gốc ấu ném lên đầu Khương Dương. Khương Dương nhìn tôi, thấy hình như tôi không chú ý đến mình, cũng vớt một gốc ấu ném lên trên đầu Thanh Sơn.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận