Mạt Thế Năm Thứ Mười
Chương 173
Tôi cúi đầu thở ra một hơi, cảm thấy có gì đó ở chân, lật bắp chân lại thì thấy một con đỉa. Đỉa có trong ruộng là chuyện bình thường, trước đây khi lấy nước để cày ruộng tôi cũng đã gặp qua. Tôi thản nhiên gỡ con đỉa ra, ném sang một bên rồi lấy hòn đá ấn xuống, đứng dậy đi ra mương bên cạnh lấy nước rửa chân tay.
Sau khi xong việc ngoài đồng, tôi thu dọn đồ đạc về nhà, vừa rồi Thanh Sơn không giành được việc đấm lưng từ tay Khương Dương nên đề nghị cõng tôi trên lưng, bị tôi từ chối. Chút chuyện nhỏ này không đủ để kiệt sức như thế này, còn phải có người cõng về.
Hai đứa này rất nghe lời, nhưng một khi có một đứa thay tôi làm việc thì đứa kia cũng đòi thay tôi làm chút gì đó, nếu không thì tỏ vẻ khó chịu, điều này làm tôi thấy buồn cười, cái này có cái gì giống nhau.
Cây giống đã được trồng trên ruộng, trong một ngày tôi phải đến thăm chúng nhiều lần, trong lòng cảm thấy không thật. Tôi phải tận mắt chứng kiến những cây con này từ từ lớn lên, không gặp bất kỳ trở ngại nào, cuối cùng mới cảm thấy nhẹ nhõm một lúc.
Khi tôi, Khương Dương và Thanh Sơn lên núi đốn củi, phát hiện trong thôn có hai cây ngô đồng đã trụi lá, không biết từ lúc nào, những chiếc lá cây ngô đồng nguyên bản màu xanh đã nhuộm vàng cam, rung rinh trong suốt đung đưa, vài chiếc lá vàng úa rụng xuống dưới gốc cây.
Khương Dương cầm hai chiếc lá trên tay nghịch nghịch, tôi thấy một nửa chiếc lá còn xanh, nửa còn lại đã vàng rực rỡ.
Tôi nhớ rằng phía trước tiểu khu của tôi trồng mấy cây ngô đồng.
Ông già ở tầng dưới thường ngồi dưới tàng cây kéo người tới đánh cờ, khi tôi đi học về là có thể thấy ông dựa vào ghế tựa nhìn trên đỉnh đầu cây ngô đồng, thanh âm dang dặc, nhàn nhạt nói: "Lá ngô đồng rơi liền biết thu, nhìn lá rụng biết thu đến..."
Những chiếc lá của những cây ngô đồng đã rụng, thời tiết cũng không sai biệt lắm đã gần tới thu.
Trong ấn tượng của tôi, mùa thu rất ngắn, ngôi nhà tôi đã từng ở bên kia, mùa thu đến gần như trong tích tắc, chỉ cần thay chiếc quần soóc mùa hè, thì sẽ phải mặc vào một hoặc hai lớp quần dài, không lâu sau là mùa đông. Nhưng trong hai năm tôi ở đây, mùa thu dài hơn tôi tưởng một chút.
Bây giờ, mặc dù tôi cảm thấy rằng đã gần bắt đầu mùa thu, nhưng trên thực tế, tôi phải đợi đến bạch lộ *, thu phân* mới có thể cảm nhận được hơi thở của mùa thu, bởi vì thời gian nóng nhất vẫn chưa qua, vẫn còn cảm giác như đang ở mùa hè đến tôi. Mùa hè rất dài bắt đầu vào đầu mùa hè và kết thúc vào giữa mùa thu, là một mùa hè thật dài. *Bạch lộ: một trong 24 tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Nó thường bắt đầu vào khoảng ngày 7 hay 8 tháng 9 dương lịch, khi Mặt Trời ở xích kinh 165°.
*Thu phân: theo lịch Trung Quốc cổ đại, là tiết khí có khởi đầu bằng điểm giữa của mùa thu, nó là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch. Theo định nghĩa này, thời điểm bắt đầu của nó trùng với điểm thu phân tại Bắc bán cầu của khoa học phương Tây.
Khoảng thời gian trước tiết trời mát mẻ hơn lúc này, có đôi khi còn nóng hơn cả giữa hè, tôi nghe nhiều người nói khoảng thời gian này là "Nắng gắt cuối thu".
Núi rừng vẫn xanh tốt như cũ, không có lá vàng. Hoa sen trong ao đang nở rộ, mặc dù thường xuyên bị Khương Dương hái ăn nhưng vẫn còn rất nhiều, hoa sen mới nở gần như mỗi ngày, khi đi ngang qua luôn có thể ngửi thấy mùi thơm của hoa sen. Vì muốn ăn hạt sen nên tôi không để Khương Dương ăn hết những bông sen này, cố ý giữ lại rất nhiều.
Ngoài ra còn có những cây đuôi mèo mọc bên bờ ao, nhưng hiện tại chúng còn chưa lớn hẳn. Thứ này trông hơi giống xúc xích, buổi tối khi trời mát, tôi cùng Khương Dương và Thanh Sơn cùng nhau nằm hóng mát ở ngoài sân, khi Khương Dương nghe tôi nói xong liền chọn một cái và ăn nó, sau khi cắn một miếng thằng bé lại nhăn mặt rồi nhổ ra. Tôi hái một ít ve phơi khô, buổi tối lấy ra đốt ngoài sân để đuổi muỗi, hiệu quả không bằng đốt lá ngải cứu khô, nhưng Khương Dương lại thích nghịch chơi trên tay, đem khói phẳng phat khắp nơi.
Thanh Sơn không biết từ đâu mang về mười mấy quả trứng cut quả trứng cút tròn nhỏ, trên mặt có rất nhiều hoa văn, so với trong ấn tượng của tôi còn lớn hơn quả trứng cút bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận