Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 51

Chương 51Chương 51
"Cha, mẹ còn chưa tỉnh, có cần dẫn mẹ đi khám bác sĩ không?”
Cha giơ tay đặt dưa hấu lên bàn, nhìn thoáng qua cửa phòng, trong mắt có chút lo lắng, miệng lại nói: "Không có gì đáng ngại, con biết tính mẹ con ra sao mà, chính là không thích uống thuốc đến bệnh viện. Mẹ con nói ngủ một giấc đổ mồ hôi là được rồi. Nếu ban đêm bà ấy không hạ sốt thì cha sẽ đưa mẹ con đến bệnh viện truyền nước."
"Vâng." Tôi trả lời, chạy đến tủ lạnh để lấy bánh pudding nhỏ.
"Hôm nay con ăn hai cái đi, đừng ăn kem nữa, không lát nữa lại ốm như mẹ con đấy. Sau này càng phải chú ý hơn, mẹ con là do bật điều hòa thấp quá nên mới bị ốm. Con cũng phải cẩn thận vào. Vừa nãy cha xuống mua dưa hấu thì thấy phòng khám chung cư ngồi đầy người ra đấy. Mọi người ở đấy đều bị nóng sốt cả..."
Tôi trợn trắng nhìn cửa tủ lạnh, ném bánh pudding nhỏ trong tay trở lại, đóng cửa tủ lạnh lại: "Vâng vâng vâng, con không ăn nữa là được chứ gì."
Tôi cầm một quả dưa hấu đặt trên bàn gõ: "Con ăn dưa hấu là được rồi!"
Cha đặt chìa khóa trong tay lên bàn, lấy dưa hấu từ tay tôi: "Để cha cắt ra đã, tay chân con vụng về một lát lại cắt vào tay." Tôi vội vàng đi theo phía sau ông hét lên: "Cha ơi, con muốn cắt làm đôi để ăn col"
"Chỉ có con nhiều chuyện." Cha mặc dù nói như vậy nhưng vẫn cắt một nửa cho tôi."
Tôi lấy thìa ra khỏi tủ, đào một cái lỗ ở giữa dưa hấu và nhét miếng dưa hấu đỏ tươi không có hạt vào miệng. Mỗi lần đào dưa hấu để ăn đều là hạnh phúc nhất. Tôi ôm dưa hấu cắn thìa, chuẩn bị đi bật TV cha lại lải nhải.
"Con đã làm xong bài tập chưa? Còn nửa tháng nữa là đi học rồi đấy. Năm sau con đã học lớp 12 rồi, đừng lúc nào cũng chỉ muốn chơi bời, con phải tranh thủ thời gian học tập từ giờ đi."
Suốt ngày học tập, trái tim tôi rất khó chịu, không nói một lời đi trở lại phòng của họ để đóng cửa. Một lát sau, trong phòng khách vang lên âm thanh của "Tam quốc diễn nghĩa". Đài Trung ương phát sóng đã bao nhiêu năm, mỗi năm đều phát vào kỳ nghỉ hè. Cha tôi cũng không biết đã xem bao nhiêu lần, vẫn không thấy chán.
"Tích!" Tôi bật điều hòa, đứng dưới cửa gió thổi gió mát trong chốc lát, cảm giác cả người đều sảng khoái, ôm dưa hấu ngồi trước bàn máy tính ăn. Ở góc dưới bên phải màn hình, QQ phốc phốc chớp động, tôi mở ra, phát hiện trong nhóm lớp đang thảo luận về lớp học bổ túc. Vì sắp học lớp 12 rồi nên không ít người đều phải đăng ký lớp học thêm.
Tôi không có hứng thú, dù sao tôi cũng không đăng kí, phiền chết đi được. Tôi tắt hộp thoại này, lại bật lên một cái, lúc này là bạn tốt của tôi Dư Lương Lương, nhà cô ấy và nhà tôi ở cùng khu chung cư nhưng không ở cùng một đơn vị.
Cô ấy nói: [Khương Linh Khương Linh! Cậu có biết không? Lớp trưởng lớp chúng ta cùng Lâm Tương Đàn lớp hai kia yêu nhau đấy!]
Tôi sặc dưa hấu, không dám tin đánh máy trở lại trả lời cô ấy: [Không thể nào!]
Dư Lương Lương cũng online, rất nhanh liền trở về, cô tiếp tục nói: [Tử mập mạp tận mắt nhìn thấy bọn họ đi xem phim, còn đi ăn cơm nữa! Ôi trời ơi!]
Tôi suy nghĩ một chút về cách làm bình thường của lớp trưởng, vẫn cảm thấy có chút không thể tin được, trả lời: [Trường học đều nói không thể yêu đương, lớp 12 bị bắt được sẽ bị toàn trường thông báo phê bình. Lớp trưởng còn dám làm như vậy chẳng lẽ cậu ta lại không sợ bị mẹ mắng sao?]
Dư Lương Lương nói: [Ai biết được, Lâm Tương kia cậu cũng biết mà, đều thông đồng cùng mấy nam sinh, nhất định là lừa gạt lớp trưởng chúng ta. ]
Nhân duyên của Lâm Tương ở trong nữ sinh quả thật không tốt lắm, tôi cũng không thích cô ta lắm. Lại nói chuyện một hồi, Dư Lương Lương bên kia có việc logout, tôi tắt hộp thoại mở trang web lên xem.
Nhưng xem một hồi trong lòng luôn nghĩ đến chuyện vừa rồi. Ở tuổi này, mọi người đều tò mò về chuyện yêu đương nhưng lại không dám chủ động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận