Mạt Thế Năm Thứ Mười

Chương 241

Chương 241Chương 241
Mùa đông sau mạt thế đến sớm hơn một chút. Hơn nữa trong suốt mùa đông thường sẽ xuất hiện thời tiết sương mù dày đặc, tất cả mọi thứ đều bao phủ trong một mảnh trắng xóa. Sương mù này và sương mù trước đây có gì khác nhau thì tôi cũng không biết. Ngoại trừ thấy thời gian xuất hiện nhiều hơn một chút, tôi không cảm thấy sự khác biệt quá lớn.
"Mẹ ơi, mẹ có biết con đang ở đâu không?" Khương Dương cười ha hả hỏi tôi.
Tôi rụt đầu đánh răng, nhổ ra một ngụm nước, nhìn vào sương mù dày đặc và nói: "Con đang ở dưới gốc cây chè."
Tiếng bước chân nặng nề của Khương Dương vang lên. Thằng bé đi mười mấy bước lại lên tiếng hỏi tôi: "Bây giờ con đang ở đâu?"
Tôi nói: "Bên cạnh vườn rau."
Khương Dương ở trong sương mù chỉ có một cái bóng. Thằng bé chạy tới chạy lui, vui vẻ chơi trò chơi này không biết mệt là gì, lần lượt hỏi tôi cùng Thanh Sơn vị trí của nó, nếu đoán đúng nó liền đổi chỗ khác, còn đoán sai thì chạy ra cười hì hì.
Sau khi sương mù dày đặc đến, một chút ấm áp cuối cùng của mùa thu đã tiêu tan, thay vào đó là một luồng không khí lạnh mãnh liệt hơn. Có lẽ nửa tháng trước tôi vừa cắt tóc nên hiện tại cảm giác lạnh leo ở trên cổ, không nhịn được liền muốn rụt đầu lại.
Tôi cũng đã cắt tóc cho Khương Dương và Thanh Sơn, nhưng lại không thấy bọn họ cũng sợ lạnh như mình.
Khi mùa đông đến, tôi đột nhiên nhàn rỗi. Nông dân là như vậy, mùa đông ruộng đồng nghỉ ngơi, mọi người cũng có thể nghỉ ngơi. Nhưng tôi không có việc gì làm, nên cảm thấy nhàn rỗi thật sự nhàm chán, liền dự định sửa sang lại hai mảnh đất trong sân.
Hai mảnh đất này là chuẩn bị thức ăn mùa đông cho Khương Dương, lúc trước Khương Dương tự mình giày vò xây dựng một tầng lều lớn trên mặt đất, không phải quá tốt, tôi đã sớm nhìn không vừa mắt, vừa vặn hiện tại sử sang lại cho thằng bé một chút.
Đầu tiên cái giá nhà kho này của nó chưa dựng xong, dùng sức một chút sẽ sụp đổ. Lúc trước có một ngày gió lớn, cái lều này của nó bay toàn bộ. Mặc dù nhà kho trông giống như một cái nắp, nhưng 'nắp' này không đơn giản như nó có vẻ, phải mất rất nhiều công sức mới làm ra được.
Để làm giàn giáo tôi chọn cây trúc. Bởi vì trúc có độ dẻo dai tốt và cũng là vật liệu dễ dàng nhất trong tầm tay. Trúc gãy được uốn cong thành hình vòng cung, sau đó thắt chặt nhiều đoạn lại với nhau. Dây thừng buộc trúc là một sợi dây gai dầu mà tôi sử dụng, đã cọ xát, rất bền, chắc hơn nhiều so với dây nhựa thông thường.
Đem da cây gai đầu ra, lại chà xát thành dây thừng, là biện pháp trước kia một người chị có quen biết dạy cho, rất đơn giản, chỉ là tương đối mất thời gian, cần phải đem gân da của gai dầu thối nát, giặt rửa chải mặt đầu
Đầu tiên phải sử dụng tre và dây thừng để cố định sơ lược cái khung, sau đó phải tỈ mi đi phân chia giá đỡ nhỏ bên trong nhà kho, đặc biệt là khi cố định phải chú ý để cho nó không dễ dàng bị biến dạng. Làm xong khung rồi, lúc phủ vải nhựa cũng có chút khó khăn, phải che khuất bằng phẳng, còn phải lo lắng đến thời điểm tuyết rơi, nếu bị tuyết đè lên sẽ bị sập, như vậy không tốt chút nào.
Tuyết mùa đông ở đây có thể rơi rất dày, vì vậy rất cần thiết phải xem xét lại tải trọng của nhà kho. Tôi vừa suy nghĩ vừa làm, cũng mất vài ngày mới làm xong nhà kho. Loại công việc này quá tỈ mỉ, Khương Dương làm không được, chờ lều lớn của tôi làm xong, Khương Dương ở bên cạnh ngồi xổm nhìn nửa ngày. Tôi làm so với nó làm thì .. Cái lêu kia trước kia của nó quả thực chính là giả mạo sơn trại, cực kỳ đơn sơ.
Cái lều lớn này làm ra, bên trong muốn trồng một loại rau cải trắng cùng một loại rau cải. Có thể chúng nó cũng không gọi là cái tên này, dù sao trước kia tôi đã ăn qua rau cải trắng đều có một chút khác với hai loại này. Đây là hai loại rau cải trắng duy nhất tôi biết có thể phát triển trong mùa đông. Và đó là những øì tôi đã ăn vào mùa đông năm ngoái. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận