Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1016. Cùng Lên Đi!



Chương 1016. Cùng Lên Đi!



Nghe giọng Tào Lâm, Biên Cân ngước mắt nhìn.Tào Lâm lắc đầu với Biên Cân.Trận chiến này có đánh tiếp cũng không ý nghĩa gì, Mạnh Hạ là Hư Thần lục tinh, nắm giữ một loại thần thông, Biên Cân không thể nào đánh thắng.Biên Cân bất đắc dĩ thở dài cất trường đao, trở lại đám người Thanh Mộc Ti.Tào Lâm vung cánh tay:- Tất cả giải tán đi!Đệ tử Thủy Nguyệt Ti chặn cửa khiêu chiến nhưng ty trưởng Tào Lâm không nên ra mặt, thân phận hai bên khác nhau. Khốn khổ là Tào Lâm phải đứng ra, Biên Cân mạnh nhất Thanh Mộc Ti cũng thua rồi. Tào Lâm vốn ôm chút hy vọng vào Biên Cân, nhưng hy vọng cuối cùng đã tan vỡ.Tào Lâm có suy xét đến Cảnh Ngôn, nhưng dù hắn mạnh cũng chỉ ở đẳng cấp Hư Thần ngũ tinh, sao so sánh với Mạnh Hạ đã vào Hư Thần lục tinh được? Cho Cảnh Ngôn xuất chiến chỉ tự rước lấy nhục.Mạnh Hạ chớp mắt cười hỏi Tào Lâm: - Ty trưởng Tào Lâm, ý của ty trưởng là . . . Thanh Mộc Ti nhận thua?Mặt Tào Lâm lộ nét tức giận.Đám thành viên Thanh Mộc Ti trợn trừng mắt.Đám người Mạnh Hạ khinh người quá đáng.Cận Quảng tiếp lời, mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Chuyện này chưa xong. Cảnh Ngôn, chuyện của hai ta chưa đến đâu. Sư huynh Mạnh Hạ đã đối chiến xong, giờ đến lượt ta và ngươi đối chiến.Không đấu một trận với Cảnh Ngôn thì Cận Quảng quyết không bỏ qua.Cận Quảng tiếp tục kích tướng:- Cảnh Ngôn, lời ngươi vừa nói chắc không quên nhanh vậy đi? Nếu ngươi chịu chiến cũng được, miễn ngươi thừa nhận mình không bằng Cận Quảng ta đây trước mắt bao người là được.Cảnh Ngôn khịt mũi:- Diễn trò hài thật là buồn cười!Khí thế Cận Quảng trầm xuống:- Ngươi nói cái gì?Cảnh Ngôn cao giọng quát: - Ta nói các ngươi là đám hề!Trong không gian quanh quẩn thanh âm.Mọi người biến sắc mặt.Cảnh Ngôn nói câu này không chỉ nhằm vào một mình Cận Quảng mà chửi nguyên Thủy Nguyệt Ti Đệ Nhị Cung. Cảnh Ngôn nói ‘các ngươi’, rõ ràng ám chỉ không phải một mình Cận Quảng.Mạnh Hạ âm trầm lạnh lùng nói: - Nhãi ranh thật là không biết trời cao đất rộng. Ngươi cho rằng là thành viên Thanh Mộc Ti thì chúng ta không thể làm gì được ngươi?Cảnh Ngôn cười khẽ:- Làm gì ta?Cảnh Ngôn vừa cười vừa tiến lên trước.Chợt một tiếng cười to vang lên:- Ha ha ha! Đây chính là Cảnh Ngôn sao?Nhìn theo hướng phát ra thanh âm, một lão nhân áo trắng đập vào tầm mắt mọi người.Ty trưởng Thủy Nguyệt Ti Đệ Nhị Cung, Quan Trác!Quan Trác cũng đến đây.Quan Trác nói: - Quả nhiên không tầm thường, võ giả bình thường không lớn giọng như vậy. Ưm, thiên tài luôn có cá tính.Tào Lâm chắp tay chào:- Ty trưởng Quan Trác.Quan Trác chắp tay đáp lễ:- Ha ha, ty trưởng Tào Lâm. Chẳng qua là đệ tử bên dưới hai ti tỉ võ luận bàn, sao ty trưởng Tào Lâm tự mình ra mặt ngăn cản?Người bình thường đều nghe ra Quan Trác móc mỉa.Mặt Tào Lâm đỏ rần, thật khó phản bác lời Quan Trác. Đầu tiên là người Thủy Nguyệt Ti không cứng rắn đánh người Thanh Mộc Ti, dù có đánh cũng là hai bên tự nguyện. Thứ hai, cho đến bây giờ Thanh Mộc Ti có chút thành viên bị thương nhưng không ai mất mạng. Bởi vậy Tào Lâm không biết làm sao phản bác lại Quan Trác.Cảnh Ngôn cười hỏi: - Ty trưởng Quan Trác cũng đến đấy thôi?Ánh mắt Quan Trác ngạc nhiên nhìn Cảnh Ngôn, tia mắt sắc bén lạnh lùng:- A? Cảnh Ngôn không kiêng dè, Quan Trác mạnh thật, hắn biết mình không đánh lại lão, nhưng trong trường hợp này ty trưởng Quan Trác sẽ không đánh đệ tử Thanh Mộc Ti được.Quan Trác cười nói: - Đúng là ta đến nhưng ta không nhúng tay vào đệ tử bên dưới luận bàn, rảnh rỗi tới xem náo nhiệt thôi.Cảnh Ngôn cười tủm tỉm nói: - Ty trưởng Quan Trác có thể đến xem náo nhiệt chẳng lẽ ty trưởng Tào Lâm không thể? Náo nhiệt xảy ra ngoài cửa Thanh Mộc Ti, ty trưởng Tào Lâm đến xem chẳng phải là tiện hơn ty trưởng Quan Trác nhiều?Quan Trác cảm giác tức ngực, lão hít mạnh một hơi.Quan Trác là cáo già, lão nói tiếp lời Cảnh Ngôn:- Ty trưởng Tào Lâm, xem ra ta đã hiểu lầm, nghe ý của Cảnh Ngôn thì ty trưởng Tào Lâm không định ngăn cản đệ tử bên dưới luận bàn.Quan Trác cố ý ngăn cản Tào Lâm không có cớ can ngăn đệ tử hai ti đối chiến.Tào Lâm cau mày nhìn Cảnh Ngôn, không chắc hắn muốn gì:- Cảnh Ngôn . . . Cảnh Ngôn cười nói: - Ty trưởng Tào Lâm, đệ tử Thủy Nguyệt Ti đã muốn luận bàn với đệ tử Thanh Mộc Ti chúng ta như vậy thì nên chiều ý họ.Tào Lâm cười khổ.Chiều ý? Chiều thế nào? Biên Cân còn bị đánh bại, nếu đánh tiếp càng thảm.Tào Lâm đảo tròng mắt thấy ngoài vòng tăng thêm một số người, rủa thầm:- Chết tiệt, mấy lão già đó cũng đến!Những người mới đến là ty trưởng các ti, có khá nhiều ty trưởng đến, cỡ mấy chục người. Đám già đến xem trò cười.Cảnh Ngôn tiếp tục tiến lên trước:- Ty trưởng Tào Lâm đừng lo, để ta chơi với đám hề Thủy Nguyệt Ti.Cận Quảng phía đối diện thấy Cảnh Ngôn đi ra thì nhe răng cười nhanh chóng bước lên.Quan Trác hỏi nhỏ Cận Quảng:- Cận Quảng, có nắm chắc không?Cảnh Ngôn rất nổi tiếng, trong thử thách tuyển chọn ba kiếm đánh bại Quát Thập. Quan Trác lo Cận Quảng không thể hạ gục Cảnh Ngôn. Bây giờ có nhiều người đang xem, không thiếu cấp bậc ty trưởng, lão không mong Thủy Nguyệt Ti thua trận chiến nào.Cận Quảng tràn đầy tự tin nói: - Ta sẽ giẫm tiểu tử này ở dưới chân!Người cao ngạo luôn có niềm tin mù quáng vào bản thân. Dù Cảnh Ngôn ba đường kiếm đánh bại Quát Thập thì Cận Quảng không cho rằng Cảnh Ngôn có thể so sánh với mình.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Cận Quảng, ngươi kém xa lắm, ta không rảnh chơi với từng người. Vậy đi, ba người cùng lên đi.Cảnh Ngôn chỉ Cận Quảng và hai người Mạnh Hạ đứng sau lưng gã.Cảnh Ngôn nói ra câu này gây chấn động.- A? - Cái gì? - Cảnh Ngôn bị điên sao?- Muốn khiêu chiến ba người cùng lúc?Nhiều người cảm thấy Cảnh Ngôn quá khinh cuồng, mới rồi hắn nên thấy Mạnh Hạ biểu hiện thế nào, đó là cảnh giới Hư Thần lục tinh trăm phần trăm.Cảnh Ngôn dựa vào cái gì khiêu chiến ba người bao gồm Mạnh Hạ Hư Thần lục tinh?Tào Lâm sợ đứng tim, trợn to mắt nhìn Cảnh Ngôn. Hết chương 1016.



Bạn cần đăng nhập để bình luận