Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 674. Tướng Công



Chương 674. Tướng Công



Hồ Đông Hạc đặt câu hỏi, mọi người trong phòng cùng nhìn Cảnh Ngôn.Mắt Cảnh Ngôn lóe tia sáng lạnh, hắn nhếch mép nói: - Cổ gia và ta chỉ có một tồn tại.Hồ Đông Hạc chậm rãi nói: - Cổ gia là thế gia truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình rất thâm sâu. Cảnh Ngôn, tuy bây giờ ngươi bước vào Đạo Hoàng cảnh, sức chiến đấu rất mạnh nhưng một mình ngươi khó mà đối kháng toàn Cổ gia.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ừ, ta biết điều đó nên ta sắp đi Thánh thành gặp Thánh Chủ.Mắt Hồ Đông Hạc sáng rực nói: - Ý hay! Nếu được Thánh Chủ hết sức ủng hộ thì dễ đối phó Cổ gia hơn nhiều. Thánh Chủ đại nhân nắm giữ lực lượng mạnh nhất đại lục, Cổ gia không thể so sánh với Thánh Chủ. Cảnh Ngôn, ta với ngươi cùng đi Thánh thành, lâu rồi không đến đó, vừa lúc mượn cơ hội gặp Thánh Chủ đại nhân.Cảnh Ngôn cảm kích nhìn Hồ Đông Hạc.Cảnh Ngôn biết ý Hồ Đông Hạc, mặt mũi của lão dễ dùng trong Thánh thành. Nếu Hồ Đông Hạc đơn giản muốn gặp Thánh Chủ thì lúc nào đi Thánh thành chẳng được? Hồ Đông Hạc đi cùng Cảnh Ngôn vì định góp sức chống lưng cho hắn, Cảnh Ngôn biết điều đó.Cảnh Thiên Anh hỏi: - Cảnh Ngôn, khi nào ngươi đi?Cảnh Ngôn trả lời:- Mấy ngày gần đây, ta cùng Quận Vương đại nhân đi Lam Khúc quận thành trước bày mấy trận pháp rồi đi Thánh thành.Đi Lam Khúc quận thành bày trận pháp chỉ cần trận pháp cao cấp bao phủ hai tòa trạch viện, bài bố nhẹ nhàng không mất nhiều thời gian.Cảnh Ngôn bổ sung thêm:- Tứ trưởng lão thông báo tộc trưởng Cảnh Thành Dã là giữa trưa mai triệu tập cao tầng Cảnh gia lại, ta có chút tài nguyên không cần dùng sẽ giao cho các người.Cảnh Ngôn tích góp tài nguyên có thể nói là con số thiên văn, giữ chúng lại không giúp gì được, đặt trong gia tộc có thể khiến gia tộc thay da đổi thịt.Cảnh Thiên Anh không già mồm, nói: - Được, chút nữa ta thông báo cho nhóm tộc trưởng.Mọi người thảo luận giây lát rồi giải tán.Hôm sau thành viên cao tầng Cảnh gia tụ tập trong phủ thành chủ. Đêm qua Cảnh Ngôn đã phân loại tài nguyên đặt trong trăm tu di giới chỉ.Trong một căn phòng lớn ở phủ thành chủ, Cảnh Ngôn phân phát đống tài nguyên.Nhiều đan dược, linh thạch, hồn tinh. Cao tầng Cảnh gia sôi trào.Tuy Cảnh gia đã khác xưa nhưng nhiều tài nguyên vẫn làm mọi người dâng trào nỗi lòng, có những tài nguyên này Cảnh gia sẽ sinh ra nhiều võ giả Đạo Linh cảnh, thậm chí là võ giả Đạo Sư cảnh trong thời gian ngắn.Cảnh Ngôn đặc biệt để lại một phần tài nguyên cho Cảnh Thiên Anh.Cảnh Thiên Anh là võ giả Đạo Linh cảnh đỉnh, có Cảnh Ngôn cung cấp đan dược và hồn tinh không khó thăng cấp Đạo Sư cảnh nhanh. Cảnh Ngôn còn để lại vạn linh thạch cực phẩm, chúng nó dùng cho việc tiêu hao tài nguyên đại trận, bình thường không thể dùng. Có số linh thạch cực phẩm này dù Đông Lâm thành bị công kích cũng có thể chống chọi thời gian dài không bị công kích. Miễn có năng lượng giữ cho đại trận vận chuyển, trừ phi tập hợp mười cường giả Đạo Hoàng cảnh cưỡng ép phá mở, trong đó phải có mấy Đạo Hoàng cảnh đỉnh mới được.Chia tài nguyên xong mọi người giải tán.Buổi tối Cảnh Ngôn đang ở trong phòng nhắm mắt dưỡng thần nghiên cứu thần niệm.Chợt có tiếng gõ cửa.Cảnh Ngôn mở mắt ra, hoang mang.Giọng Cao Phượng vọng vào:- Cảnh Ngôn ca đang tu luyện?Cảnh Ngôn đứng dậy, lắc người đến trước cửa, mở cửa ra:- Không.Quả nhiên Cao Phượng yêu kiều thướt tha đứng bên ngoài.Cảnh Ngôn mời Cao Phượng vào phòng, nàng tùy tay đóng cửa phòng lại.Mắt đẹp nhìn Cảnh Ngôn, Cao Phượng hỏi: - Cảnh Ngôn ca sắp rời khỏi Đông Lâm thành?Cảnh Ngôn cười khổ, không đành lòng nói: - Ừm, định ngày mai đi quận thành rồi đến Thánh thành gặp Thánh Chủ.Cảnh Ngôn buộc phải đi, Cổ gia chưa bị diệt thì hắn không thể yên lòng, hắn có thể không quan tâm võ giả Đạo Hoàng cảnh Cổ gia nhưng còn người bên cạnh hắn? Bọn họ làm sao ngăn cản được cường giả Cổ gia?Hơn nữa có khả năng rất lớn phụ thân còn nằm trong tay Cổ gia, hắn phải đi cứu Cảnh Lục Nam.Cao Phượng không nói những lời lưu luyến, nàng cắn môi lấy hết can đảm hỏi: - Cảnh Ngôn ca, đêm nay . . . ta muốn ở lại được không?Dứt lời váy đỏ trượt xuống thân thể ngọc ngà.Cảnh Ngôn nhìn trân trân.Hắn cũng là nam nhân, với nữ nhân như Cao Phượng có thể nào không động lòng? Hơn nữa sâu trong lòng hắn đã sớm có chút tình vấn vương.Hắn không thể từ chối!Bóng đêm dần sâu.Khi tia ban man chiếu xuống, Cao Phượng thẹn thùng mở mắt ra nhìn Cảnh Ngôn đã dậy, nàng vội ngồi dậy lại mặc váy dài vào.Cảnh Ngôn lúng túng hỏi: - Nàng đã tỉnh?Cao Phượng thỏ thẻ:- Ừm.Nữ nhân như Cao Phượng lúc này cũng không chịu nổi xấu hổ, trong ngại ngùng chứa nhiều ngọt ngào.Cảnh Ngôn lấy ra một tu di giới chỉ đưa cho Cao Phượng:- Lát nữa ta sẽ rời khỏi Đông Lâm thành, tu di giới chỉ này để lại cho nàng, bên trong có tài nguyên tu luyện nàng cần.Cảnh Ngôn đã sớm chuẩn bị tài nguyên định đưa Cao Phượng, dù đêm qua nàng không đến thì hôm nay hắn cũng sẽ tìm nàng tặng tài nguyên.Cao Phượng sửa xưng hô:- Đa tạ tướng công.Cao Phượng nhận lấy tu di giới chỉ, không xem tài nguyên bên trong mà trực tiếp đeo nhẫn vào ngón tay thuôn dài.Dường như Cao Phượng càng đẹp, da thịt nuột nà trắng nõn.Nghe Cao Phượng xưng hô Cảnh Ngôn hơi ngừng thở.Cảnh Ngôn ngừng một lúc lại dặn dò:- Trước khi Cổ gia chưa hủy diệt nàng và nhóm ca ca nàng đừng rời khỏi Đông Lâm thành.Cao Phượng ngoan ngoãn gật đầu:- Ta biết.Cao Phượng đứng dậy lao vào lòng Cảnh Ngôn, khẽ hôn lên má hắn.Mắt Cao Phượng tràn đầy quan tâm và lưu luyến:- Tướng công nhớ cẩn thận.Cảnh Ngôn cười nói: - Ta sẽ, lúc ta chỉ có tu vi Đạo Sư cảnh là Cổ gia đã không thể giết ta, hiện tại càng không cách nào giết ta được.Cao Phượng gật mạnh đầu:- Ừm! *** Gần quảng trường phủ thành chủ.Cảnh Ngôn nói với nhóm Hồ Đông Hạc:- Quận Vương đại nhân, Đông Hạc lão ca, chúng ta xuất phát?- Được, đi thôi.- Đến Lam Khúc quận thành phải bay mấy ngày.Chu Thượng Vân nhìn Cao Phượng, nhíu mày nói: - A, sao ta cảm thấy Cao Phượng hơi khác lạ, các người thấy đúng không? Hết chương 674.



Bạn cần đăng nhập để bình luận