Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 495. trận pháp sư



Chương 495. trận pháp sư



Cảnh Ngôn lấy ra thủy tnh ký ức hoàn nguyên lại đoạn đối thoại của hắn và vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh, sự thật hé lộ.Vô số người vây xem nhỏ giọng xì xầm, cảm quan với Văn gia rớt xuống đáy cốc:- Người Văn gia vô sỉ quá.- Rõ ràng là họ lén thuê sát thủ Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn vậy mà chết không thừa nhận. Cảnh Ngôn đã lấy thủy tinh ký ức ra, chờ xem họ còn cãi thế nào.- Đồ mặt dày, ta suýt tin Văn Lam! Còn suy nghĩ có đúng là Cảnh Ngôn mượn cơ hội trả thù không.- Không ngờ đường đường là tộc trưởng Văn gia một trong bốn thế gia lớn Lam Khúc quận thành mà có thể hiên ngang lẫm liệt mở to mắt nói bừa, cắn ngược lại Cảnh Ngôn một miếng. Nếu Cảnh Ngôn không chuẩn bị thủy tinh ký ức thì khó giải thích rõ.- Đúng vậy! Hèn gì Cảnh Ngôn tức giận đến muốn xuống tay với Văn gia, đổi lại là ta cũng sẽ tức giận muốn tiêu diệt Văn gia.- . . . Vốn Quận Vương dẫn dắt vệ đội ép hướng Văn gia làm nhiều người thầm hơi thiên hướng Văn gia, cho rằng Quận Vương ỷ thế hiếp người. Nhưng bây giờ họ đã thay đổi suy nghĩ, đối với võ giả bình thường thì tuyệt đối không có hảo cảm với tổ chức Ám Dạ.Văn gia thuê thủ lĩnh Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn, thủ đoạn thật hèn.Văn Lam xanh mặt ở trong trạch viện. Đám trưởng lão Văn gia đều mặt đen thui, nhiều người không biết Ám Dạ Ân Tiên Sinh thật sự được Văn gia thuê, giờ bọn họ đã biết.Cảnh Ngôn vung tay thu về thủy tinh ký ức:- Văn Lam, ngươi còn lời gì để nói?Lúc ở Hạo Phong thành là Cảnh Ngôn đã đoán trước chuyện hôm nay sẽ xảy ra, nên hắn hỏi Ân Tiên Sinh thân phận cố chủ đã chuẩn bị thủy tinh ký ức thu lại lời nói của y.Đối mặt Cảnh Ngôn chất vấn Văn Lam không nói nên lời. Giờ Văn Lam biết có nhanh mồm dẻo miệng cũng không cách nào bóp méo sự thật Cảnh Ngôn bày ra, không vài người lại tin lời dối trá của gã.Đám người tộc trưởng Lục gia biểu tình cực kỳ khó xem.Trong Quận Vương phủ, Cảnh Ngôn không lấy thủy tinh ký ức ra làm chứng cứ, điều này khiến họ hơi khó chịu. Bọn họ vốn định nói đỡ cho Văn gia nhưng giờ không nói nên lời.Ánh mắt Chu Thượng Vân sắc lạn xuyên qua hư không bắn vào người Văn Lam:- Văn Lam, ngươi thật sự muốn ngoan cố chống lại đến cùng sao?Văn Lam cũng nhìn Quận Vương chằm chằm:- Quận Vương, Văn gia ta là bốn thế gia lớn Lam Khúc quận thành, ngàn năm qua cống hiến vô số cho Lam Khúc quận thành. Ngươi thật sự vì một người trẻ tuổi hai mươi tuổi mà ra tay với Văn gia?Chu Thượng Vân gầm lên:- Thật là ngu xuẩn cứng cổ!Chu Thượng Vân hơi nghiêng người hét ra sau:- Mã tiên sinh, xin ra tay đi!Một bóng áo lam bước nhanh đến gần Chu Thượng Vân.Người này là Mã tiên sinh:- Quận Vương, để ta nhìn xem trận pháp bảo vệ của Văn gia ra sao đã.Mã tiên sinh là trận pháp sư của Quận Vương phủ.Đám người đứng xa nghe vậy hiểu ra người này là trận pháp sư, đám người rung động.Mọi người ngẫm lại cũng hiểu. Tuy thế gia lớn như Văn gia không có trận pháp sư, nhưng trong Quận Vương nuôi trận pháp sư là bình thường. trận pháp sư ít ỏi nhưng cơ cấu quyền lực cao nhất một quận thành nếu không có trận pháp sư mới lạ.Đám người gia tộc lớn, thế lực lớn sắc mặt không thay đổi, hiển nhiên họ đều biết Mã tiên sinh. Lúc Quận Vương diệt Lư gia, Mã tiên sinh là nhân vật then chốt phá trận pháp của Lư gia. Nếu không nhờ Mã tiên sinh, Quận Vương muốn trong một đêm tiêu diệt Lư gia không dễ như vậy.Chu Thượng Vân gật đầu, Mã tiên sinh đến gần trạch viện Văn gia, vươn ra nguyên khí cẩn thận cảm ứng trận pháp bảo vệ.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm động tác của Mã tiên sinh. Cảnh Ngôn không gặp Mã tiên sinh bao giờ, không rõ tạo nghệ trận pháp của y đến trình độ nào. Nên dù Cảnh Ngôn đã nhận ra trận pháp bảo vệ của trạch viện Văn gia cũng không nói nhiều.Lỡ trình độ trận pháp của Mã tiên sinh rất cao, lúc này Cảnh Ngôn xen lời chẳng phải là tự chuốc rắc rối? Cảnh Ngôn tự tin vào trình độ trận pháp của mình nhưng hắn biết mình dù gì là trận pháp sư sơ giai.Đám người Văn gia căng thẳng.Muốn phá một trận pháp bình thường có hai cách, một loại là tìm đến then chốt trận pháp vận chuyển tức là trận cơ. Nếu tìm ra trận cơ, phá trận cơ trước rồi bài trừ trận pháp sẽ đơn giản nhiều. Cách thứ hai là mặc kệ tất cả, dùng sức mạnh bài trừ, cách này hơi vụng về.Nhưng nếu không tìm thấy trận cơ đành dùng sức mạnh bài trừ.Mã tiên sinh xem xét một lúc lâu sâu khuôn mặt nghiêm xúc xoay người lại.Mã tiên sinh hơi khom người nói với Chu Thượng Vân:- Quận Vương đại nhân, trận pháp bảo vệ của Văn gia chắc là Tam Hoàn Trận, độ khó hơi lớn, với năng lực của ta muốn tìm đến trận cơ ở đâu sẽ mất thời gian không ngắn.Chu Thượng Vân nhíu mày hỏi: - Mã tiên sinh cảm thấy cần bao lâu mới tìm được trận cơ?Chu Thượng Vân hỏi như vậy không phải trách Mã tiên sinh không đủ năng lực, gã chỉ không muốn tốn thời gian quá lâu. Chu Thượng Vân cũng biết có sốt ruột chỉ vô ích, mọi chuyện cần dựa vào trận pháp sư Mã tiên sinh. Trong Quận Vương phủ chỉ có một mình Mã tiên sinh là trận pháp sư.Mã tiên sinh tạm dừng rồi nói: - Có lẽ cần năm canh giờ trở lên.Cảnh Ngôn đứng bên cạnh cau mày.Mã tiên sinh nói trận pháp này là Tam Hoàn Trận nhưng Cảnh Ngôn đã xem xét, hắn cảm thấy trận pháp này là Cửu Hoa Trận mới đúng. Tam Hoàn Trận và Cửu Hoa Trận rất giống nhau, nhưng khác biệt rõ ràng, nguyên lý vận chuyển khác hẳn.Nếu trận pháp này thật là Cửu Hoa Trận mà Mã tiên sinh tìm trận cơ theo Tam Hoàn Trận, đừng nói năm canh giờ, có năm năm cũng không tìm ra.Chu Thượng Vân nghe Mã tiên sinh nói vậy thở phào, năm canh giờ không lâu, còn tốt hơn ỷ vào sức mạnh phá trận. Hơn nữa dùng sức mạnh bài trừ trận pháp phòng ngự bảo vệ dù nhiều võ giả Đạo Sư cảnh cùng công kích cũng khó phá hỏng trong một chốc.Chu Thượng Vân gật đầu nói: - Vậy làm phiền Mã tiên sinh.Mã tiên sinh tuy chỉ là võ giả Đạo Linh cảnh nhưng thái độ của Chu Thượng Vân hơi tôn kính, khách sáo hơn với tộc trưởng mấy thế gia lớn nhiều. Hết chương 495.



Bạn cần đăng nhập để bình luận