Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 677. Cười Cợt



Chương 677. Cười Cợt



Trưởng lão Cổ gia phụ trách tình báo lên tiếng rời đi.Hiện giờ trên Thiên Nguyên đại lục tuy tinh thạch truyền tin rất quý giá nhưng thế gia mạnh nhất như Cổ gia còn tồn kho hai, ba khối.Cổ Hưng Sơn bị phái đi Đông Lâm thành theo dõi Cảnh Ngôn, thậm chí giám thị Cảnh gia, vì tin tức kịp lúc truyền về Cổ gia nên có mang theo một khối tinh thạch truyền tin cũng chẳng lạ. Nếu không có tinh thạch truyền tin, muốn đưa tin từ Đông Lâm thành về Lưu Quang thành cần thời gian dài cả tuần.Qua tinh thạch truyền tin, Cổ Hưng Sơn ở trong sơn cốc vô danh ngoài Đông Lâm thành rất nhanh nhận được mệnh lệnh trực tiếp từ gia tộc.Khi Cổ Hưng Sơn nhận được mệnh lệnh tiêu diệt Cảnh gia liền triệu tập người, công bố mệnh lệnh của tộc trưởng.Mấy chục người Cổ gia kiêu ngạo bàn tán:- Ha ha ha! Quả nhiên tiêu diệt Cảnh gia.- Cảnh Ngôn làm Cổ gia chúng ta mất mặt lớn như vậy, tiêu diệt gia tộc của hắn là tất nhiên.- Trưởng lão, giờ chúng ta vào Đông Lâm thành ngay?- Cảnh gia tuy không quá mạnh, nội tình kém cỏi nhưng thành viên gia tộc nhiều. Chúng ta giết đã tay cũng sẽ mất một lúc.- Giết người là sướng nhất, chờ chút nữa vào Đông Lâm thành để ta xử lý mấy tử đệ Cảnh gia Đạo Linh cảnh trước. À mà nghe nói Đông Lâm thành có một nữ nhân tên Cao Phượng có quan hệ đặc biệt với Cảnh Ngôn, ả ta rất đẹp.- Cao Phượng đương nhiên là vật trong túi của trưởng lão đại nhân.Bọn họ đều biết Cao Phượng. Cả đám chờ sốt ruột, khi biết Cảnh Ngôn chết tiệt và nhóm Hồ Đông Hạc rời khỏi Đông Lâm thành liền háo hức vào Đông Lâm thành, tiêu diệt Cảnh gia, giết chóc thẳng tay.Trong bọn họ thực lực kém nhất là võ giả Đạo Sư cảnh, Cảnh gia tầm thường không lọt vào mắt họ.Cổ Hưng Sơn vung tay lên, lớn tiếng nói:- Xuất phát! Mục tiêu là Đông Lâm thành, san bằng Cảnh gia! Kẻ nào thấy chướng mắt đều giết chết!Cổ Hưng Sơn xông ra dẫn đầu bay hướng Đông Lâm thành.Chốc lát sau họ đã thấy đường nét Đông Lâm thành, ai nấy mắt lộ tia khát máu.Trong mấy chục người này khá nhiều kẻ thích giết người. Khi họ thấy Đông Lâm thành thì phát ra tiếng rống như dã thú.Lúc Cảnh Ngôn còn ở bọn họ không dám ló mặt ra, ngoan ngoãn ra vẻ tội nghiệp. Giờ Cảnh Ngôn vắng mặt họ như mãnh hổ xuống núi, trước mắt là đám dê ngoan ngoãn.Trong Đông Lâm thành, phủ thành chủ.Khi Cổ Hưng Sơn dẫn theo đám đông võ giả Cổ gia bay tới gần Đông Lâm thành mấy chục dặm thì hệ thống tình báo thành chủ đã phát hiện họ.Trong phủ thành chủ ầm ĩ người qua kẻ lại.Cảnh Thiên Anh nghe thuộc hạ báo cáo, mắt lạnh băng hỏi: - Những kẻ đó đều là người Cổ gia?Nhân viên phủ thành chủ căng thẳng bẩm báo:- Trên tám phần là người Cổ gia, đều là võ giả thực lực cực mạnh. Chắc bọn họ biết Cảnh Ngôn đại nhân đã rời khỏi Đông Lâm thành nên muốn xuống tay với Đông Lâm thành, họ không ẩn giấu hành tung, chúng ta dễ dàng phát hiện ra họ.Cảnh Thiên Anh lạnh nhạt nói: - Ừm, ta biết rồi.Thuộc hạ hỏi Cảnh Thiên Anh:- Thành chủ đại nhân, giờ chúng ta nên ứng đối thế nào? Trong nhóm người này hình như có một số cường giả Đạo Vương cảnh.Cảnh Thiên Anh phất tay nói: - Không cần lo, chúng đến cứ đến. Ha ha, có mạng đến nhưng khó có mạng về. Ngươi hãy gõ cảnh báo thành thị đi.Thuộc hạ thấy vẻ mặt Cảnh Thiên Anh không hề lo lắng thì lên tiếng đi xuống.Mấy giây sau từ phủ thành chủ vọng ra tiếng chuông to.Mỗi thành phố phải có kiểu cảnh báo này, nhưng bình thường không dùng nó. Nhiều người sống trong thành phố cả đời cũng không nghe được tiếng chuông cảnh báo, nên đa số người rất xa lạ với cảnh báo.Nhưng một số võ giả thực lực mạnh, sống lâu, kiến thức rộng biết cảnh báo vang lên có ý nghĩa gì.Sau khi cảnh báo vang chín tiếng Cảnh Thiên Anh mới đi xuống lòng đất, trung tâm khống chế đại trận.Cảnh Thiên Anh thoải mái mở ra trận pháp phòng ngự và công kích:- Mở đại trận phòng ngự trước, sau đó là đại trận công kích. Khốn trận tạm thời không mở, có đại trận phòng ngự dù đối phương có võ giả Đạo Hoàng cảnh ra tay trong thời gian ngắn không đáng lo, không cần mở hết cả ba đại trận.Trên bầu trời Đông Lâm thành khuếch tán sóng gợn, mười giây sau trở lại bình thường.Trong thành phố hơi hỗn loạn vì cảnh báo, nhưng Cảnh gia và phủ thành chủ có quyền khống chế tuyệt đối trong Đông Lâm thành, bởi vậy không xảy ra rối loạn lớn. Sẽ không có chuyện bên đường giết người đốt nhà.Cảnh Thiên Anh mở hai đại trận xong chậm rãi đi lên mặt đất, chờ người Cổ gia đến.Tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã và một số trưởng lão đến phủ thành chủ, gặp Cảnh Thiên Anh.Mọi người cùng chờ Cổ Hưng Sơn đến.Mấy chục bóng người đến bầu trời Đông Lâm thành, ai nấy diễu võ dương oai nhe răng nanh.Khi đám người đến, Cảnh Thiên Anh bay lên cao một chút.Cảnh Thiên Anh quát hỏi: - Các vị là ai? Tại sao tự tiện xông vào vùng trời Đông Lâm thành?Bất cứ thành phố nào đều không cho phép võ giả lạ tùy ý bay bên trên thành phố. Một số thành phố mạnh thậm chí cấm võ giả quen bay.Trên Thiên Nguyên đại lục võ giả lạ vào một thành phố sẽ đi qua cổng thành, nếu bay tới bầu trời thành phố sẽ bị coi là khiêu khích. Trừ phi võ giả thực lực đủ mạnh nếu không sẽ chịu kết cục bi thảm. Cổ Hưng Sơn liếc Cảnh Thiên Anh một cái, không thèm để vào mắt:- Ngươi là Cảnh Thiên Anh?Nếu Cảnh Thiên Anh không có thân phận thành chủ thì lão lười nói một chữ. Thân phận thành chủ ít nhiều có chút tác dụng, dù sao là người bên quan. Giết người nhà quan sẽ tạo ảnh hưởng ác liệt rất lớn.Nhưng Cổ Hưng Sơn không để bụng, vì gia tộc của lão là Cổ gia. Tộc trưởng đã cho phép lão xuống tay với Đông Lâm thành, có sinh ra ảnh hưởng không tốt cũng có gia tộc ở phía trước chắn giùm.Thánh Chủ của Thánh thành cũng phải nể Cổ gia ba phần.Vẻ mặt Cảnh Thiên Anh tức giận lại quát hỏi: - Đúng vậy, ta chính là thành chủ Đông Lâm thành Cảnh Thiên Anh! Các ngươi rốt cuộc là ai?Cổ Hưng Sơn nheo mắt nhìn Cảnh Thiên Anh, giễu cợt nói: - Ta là Cổ Hưng Sơn, trưởng lão Cổ gia. Người sau lưng ta đều là thành viên Cổ gia, lần này đến Đông Lâm thành của ngươi là muốn tiêu diệt Cảnh gia. Đúng vậy, là gia tộc của ngươi, Cảnh gia. Cảnh Thiên Anh, ngươi là thành chủ Đông Lâm thành, nếu ngoan ngoãn đứng sang bên ta sẽ tha cho một mạng, nếu ngươi không biết điều thì kết cục chỉ có một chữ chết! Hết chương 677.



Bạn cần đăng nhập để bình luận