Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 530. Điều Đó Không Thể Nào!



Chương 530. Điều Đó Không Thể Nào!



Lão giả nói xong liền có vô số bóng người nhảy xuống. Những người này bắt đầu thu bài thi trước mặt các đan sư.Một lát sau liền có một người đi tới trước mặt Cảnh Ngôn. Người nọ nhìn Cảnh Ngôn, mặt không đổi sắc xác nhận:- Đan sư số sáu mươi sáu?Cảnh Ngôn gật đầu đáp:- Đúng vậy!Người đó cầm lấy bút trên bàn viết số sáu mươi sáu trên phần đầu tờ giấy đáp án của Cảnh Ngôn, hỏi:- Không có vấn đề gì đúng không?- Không có!Sau khi Cảnh Ngôn đáp lời người kia liền thu tờ giấy lại rồi tiếp tục đi thu của những người khác.Một lát sau, mọi bài thi đều được thu xong. Chúng được gửi về quảng trường nơi cao nhất, chia ra để trước mặt mười vị giám khảo.Lão giả chủ trì Đại Hội Luyện Đan vung tay nói:- Các đan sư dự thi, bây giờ các ngươi có thể hoạt động tự do. Nhưng các ngươi không thể rời khoảng quảng trường nơi các ngươi đang đứng!Đan sư vừa thi phần Biện Dược xong liền sôi nổi thảo luận. Dường như chẳng có mấy người có sắc mặt dễ ngó cả.- Trời ơi! Khó quá, phần Biện Dược của Đại Hội Luyện Đan này thật là khó!- Đúng vậy, chết tiệt, ta chỉ sợ mình viết không được năm mươi tên linh thảo nữa!- Ngươi nhận ra được bao nhiêu loại?Thậm chí có một số đan sư đều đen mặt, đôi mắt đỏ bừng, cơ thể run rẩy.Khâu Phương nhanh chóng đi tới bên cạnh Cảnh Ngôn, hỏi:- Cảnh Ngôn đan sư, ngươi nhận ra được bao nhiêu loại linh thảo? Lần Đại Hội Luyện Đan này thật khó, khó hơn lần Đại Hội Luyện Đan trước nhiều!Mấy đan sư đại biểu Ưu Hải Thương Hội dự thi khác cũng đều đi tới cạnh Cảnh Ngôn.Bọn họ cũng không biết chuyện Cảnh Ngôn và Khâu Phương từng tỉ thí luyện đan nhưng năng lực Khâu Phương xem như mạnh nhất trong cả bọn, Khâu Phương lại rất tôn kính Cảnh Ngôn nên khi đứng trước mặt Cảnh Ngôn bọn họ cũng rất tôn kính.Ít nhất là nhìn qua rất tôn kính!Chuyện Cảnh Ngôn và Khâu Phương tỉ thí luyện đan ngày đó cũng không bao nhiêu người Ưu Hải Thương Hội biết. Ngoại trừ Thanh Như hội trưởng cùng Quận Vương Chu Thượng Vân ra, những người khác đều là trị sự của thương hội.Những người này tự nhiên không có vấn đề gì. Bọn họ đều chiếm phần trong Ưu Hải Thương Hội cho nên không thể vô duyên vô cớ tiết lộ tin tức bên trong thương hội được.Cảnh Ngôn gật đầu nói:- Quả thật tương đối khó!Một đan sư nữ của Ưu Hải Thương Hội lắc đầu, bất đắc dĩ nói:- Ừ, ta viết còn không được năm mươi đáp án nữa. Trong đó có không ít không thể xác định. Ai, ta có thể không vượt qua phần thi thứ nhất này mất.Khâu Phương nhìn nữ đan sư kia nói:- Ta cũng chẳng hơn ngươi mấy. Tuy ta viết được hơn sáu mươi đáp án nhưng cũng có một số không biết có đúng hay không.- Thật sự là bị đả kích không nhẹ!Vẻ mặt đan sư còn lại cười khổ nói:- Khâu Phương đan sư, lần này không chừng chỉ có thể dựa vào ngươi. Trong mấy người chúng ta cũng chỉ có ngươi chắc chắn bước được vào vòng hai!Đan sư này cũng là đan sư ngũ giai nhưng hiển nhiên còn không bằng Khâu Phương. Khâu Phương có đan sư thất giai là Tây Mang dạy dỗ, những người khác sẽ không có may mắn như thế.Dù ở Đan Quốc thì việc muốn tìm một đan sư cao cấp làm sư phụ cũng không phải chuyện dễ dàng. Khâu Phương khoát tay nói:- Các ngươi nói sai rồi, ta nhưng không thể sánh với Cảnh Ngôn đan sư được!Mấy đan sư khác đều hơi sửng sốt:- A?Bọn họ có thể cảm nhận được thái độ Khâu Phương rất thành khẩn, không phải đang khiêm tốn. Thấy vậy, mấy người đều nhìn về phía Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười cười, không nói nhiều.Trên bậc thang cao nhất, mười vị giám khảo đang chấm điểm bài thi của các đan sư.- Ai, bài thi nào trả lời được ba mươi bảy loại!- Bài thi này không tồi, trả lời được bốn mươi chín loại!- Bài thi này hơi kém, mới có hai mươi lăm! Hẳn không có hy vọng bước vào vòng sau đâu!Các giám khảo vừa chấm vừa lắc đầu đầu thở dài.Một giám khảo nữ nhìn những giám khảo khác, nói:- Phần Biện Dược lần này quả thật đủ khó. Ta nãy giờ chấm hơn mười bài nhưng chẳng bài nào đáp được năm mươi loại lấy được năm mươi điểm cả!Một giám khảo bên cạnh cũng cười nói:- Ta cũng vậy, thành tích tốt nhất mới được có bốn mươi sáu điểm thôi!Một lão giả híp mắt thản nhiên nói:- Xem ra lần này chỉ cần bốn mươi điểm là có thể bước vào vòng sau!Quá trình chấm bài rất nhanh. Mỗi giám khảo kia đều là đan sư bát giai, năng lực đan đạo rất mạnh. Hơn nữa bọn họ cũng đã sớm biết đáp án, liếc mắt qua liền có thể biết bài mình chấm đúng được mấy câu.Một người đột nhiên sáng mắt, hét lớn:- Ồ, bài thi này không tồi! Trả lời đúng bảy mươi chín loại linh thảo, thiếu chút nữa là được tám mươi điểm rồi!Lập tức liền có giám khảo khác xúm lại, vẻ mặt kinh hỉ nhìn bài thi:- Cái gì? Bảy mươi chín điểm? Ta xem xem!Bài thi đạt bảy mươi chín điểm đã xem như hạc giữa bầy gà khiến người ta phấn chấn.Nói thật, Đại Hội Luyện Đan lần này càng khó khăn lại càng dễ thể hiện được năng lực cùng học thức của một đan sư. Nếu quá đơn giản, mọi người ai cũng được trên tám mươi điểm thì chênh lệch sẽ không có bao nhiêu.Tám mươi điểm cũng mới thua một trăm điểm có hai mươi điểm thôi. Hiện tại độ khó càng lớn thì chênh lệch trong đó lại càng to hơn.- Thật sự không tệ!Có người chậc lưỡi nói:- Ừ, số tám mươi chín này rất tốt. E rằng đối phương là đan sư trẻ tuổi của đan đạo thế gia nào rồi.Mấy người xuất thân từ đan đạo thế gia trong ban giám khảo đều nhìn lẫn nhau.Bọn họ cũng không biết bài thi này thuộc về người của gia tộc nào. Trên bài thi chỉ có con số, không có tên nên bọn họ cũng không biết chủ nhân của nó có phải là đan sư gia tộc mình không.Theo thời gian trôi qua, số lượng bài thi được chấm xong càng ngày càng nhiều. Thỉnh thoảng cũng xuất hiện một bài điểm tương đối cao.Nhưng mà số lượng bài thi điểm cao thật sự quá ít, đa số đều dưới năm mươi điểm thôi.Một giám khảo nhìn bài thi trên tay, vẻ mặt vui sướng nói:- Thật lợi hại, tám mươi ba điểm, quả thật rất lợi hại. Với độ khó phần thi Biện Dược lần này chỉ sợ một số đan sư cao cấp cũng mới được có tám mươi điểm thôi.Một giám khảo khác lập tức cười lớn nói:- Ha ha, ta đây có một bài được tám mươi sáu điểm!- Không có khả năng! Điều đó không có khả năng!Đột nhiên có một người khẽ hô!Tầm mắt các giám khảo khác đều chuyển về hướng ấy, nghi ngờ hỏi:- Tôn Kỳ đan sư, ngươi sao vậy?- Tôn huynh, sao thế? Cái gì không có khả năng?…Tôn Kỳ là đệ tử Hồ Đông Hạc. Trên toàn bộ Thiên Nguyên đại lục, Tôn Kỳ cũng là đan sư tài giỏi có danh tiếng rất lớn, có thể nói là đức cao vọng trọng. Những giám khảo khác cũng đều rất tôn trọng Tôn Kỳ.Lúc này, sắc mặt Tôn Kỳ đỏ ửng, vô cùng kích động. Những giám khảo khác đều buồn bực cho nên sôi nổi hỏi xem xảy ra chuyện gì.Tôn Kỳ không trả lời mọi người mà tự nói một mình:- Không thể tin được! Quả thực hơi quá rồi, số sáu mươi sáu này rốt cục đến từ đâu vậy? Hết chương 530.



Bạn cần đăng nhập để bình luận