Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 402. Đại Hội Hai Phong



Chương 402. Đại Hội Hai Phong



Ánh mắt Triệu Kỳ đầy bất đắc dĩ nhìn Cảnh Ngôn, tuy gã không tiếp xúc với hắn nhưng đã nghe tên hắn nhiều lần.Xem việc Cảnh Ngôn làm từ khi hắn vào Đạo Nhất học viện thì tính tình khá cứng rắn, hắn không chủ động gây sự nhưng ai mà chọc vào hắn tuyệt đối không chịu đựng.Bởi vậy Triệu Kỳ mới đặc biệt triệu kiến Cảnh Ngôn.Triệu Kỳ rất xem trọng Cảnh Ngôn, hắn mới hai mươi tuổi nhưng tu vi không thấp, có thể giành được kim lệnh trong ba học viện lớn khảo hạch tuyệt đối đáng giá đặc biệt bồi dưỡng và quan tâm.Triệu Kỳ sợ Cảnh Ngôn xúc động xông thẳng đến Nam Phong tính sổ với Đặng Thanh, nếu xảy ra xung đột hắn rất có thể bị Đặng Thanh giết. Triệu Kỳ không mong chuyện đó xảy ra.Triệu Kỳ trầm giọng nói: - Cảnh Ngôn, ngươi tạm gác chuyện này lại đi.Cảnh Ngôn cau mày nhìn Triệu Kỳ:- Ý của phong chủ đại nhân là . . .?Triệu Kỳ nhức đầu nói: - Mấy ngày nữa là đại hội hai phong mười năm một lần, ta không có thời gian quan tâm chuyện này giúp ngươi. Chờ qua đại hội hai phong ta sẽ giao lưu với phong chủ Nam Phong, xem coi giải quyết chuyện này ra sao.Cảnh Ngôn nghe vậy trầm ngâm.Hình như chờ phong chủ rút thời gian xử lý thì tốt hơn, Cảnh Ngôn một mình lao vào Nam Phong tìm Đặng Thanh lý luận trên chín mươi phần trăm sẽ đánh nhau, khi đó e rằng không thể cứu vãn.Phong chủ đã lên tiếng, Cảnh Ngôn cảm thấy không thể không nể mặt.Quan trọng nhất là phong chủ nói đầy ẩn ý, Cảnh Ngôn cảm giác gã có chút gì quan tâm hắn. Triệu Kỳ không cho Cảnh Ngôn đi tìm Đặng Thanh chắc vì sợ hắn chịu thiệt.Suy xét mấy nguyên nhân xong Cảnh Ngôn không thể không biết cảm kích, hắn gật đầu nói: - Vậy ta đợi sau đại hội hai phong.Triệu Kỳ gật đầu: - Ừm! Triệu Kỳ trầm giọng quát:- Tất cả giải tán! Lục Vĩnh, Ôn Du, Đoạn Lâm hãy chuẩn bị đàng hoàng, ba ngày nữa bắt đầu đại hội hai phong, chúng ta phải cố gắng trăm phần trăm đánh bại Nam Phong!Trong mấy lời này cảm giác không mấy tự tin.Những người ở đây đều muốn Bắc Phong của mình đánh bại Nam Phong. Họ là đệ tử Bắc Phong, Bắc Phong thua bọn họ đều sẽ mất mặt. Vấn đề là hiện thực không cách nào thay đổi, ít nhất nhìn từ mặt ngoài xác suất thắng của Bắc Phong chỉ có ba mươi phần trăm.Bắc Phong muốn đánh bại Nam Phong thì Lục Vĩnh, Ôn Du phải thắng, ai trong hai người thua thì Bắc Phong chẳng còn cơ hội lật ngược ván cờ. Đoạn Lâm chắc chắn không có phần thắng.Triệu Kỳ nói xong mấy câu cuối người trong đại điện lục tục giải tán, Cảnh Ngôn rời khỏi đại điện.Ba ngày sau, ngoại viện Đạo Nhất học viện.Đại hội hai phong tổ chức trên quảng trường ngoại viện, học viên ngoại viện Đạo Nhất học viện đều có thể xem cuộc chiến.Sáng sớm hôm nay đông nghẹt học viên ngoại viện tụ tập trên quảng trường chờ đại hội hai phong bắt đầu, chật như nem cối vây kín quảng trường.- Các ngươi nói xem đại hội hai phong lần này phong nào thắng?- Còn phải nói, chắc chắn là Nam Phong rồi!- Đúng vậy! Mấy mùa đại hội hai phong gần đây Nam Phong mạnh hơn.- Nếu đại hội hai phong lần này Bắc Phong vẫn thua là thua liên tục ba lần.Có người mới không biết tình huống hai đợt đại hội hai phong trước, hỏi: - A? Không lẽ đại hội hai phong hai lần trước Bắc Phong đều bị đánh bại?- Đúng rồi, Bắc Phong đã thua liên tục hai lần.Những đệ tử ngoại viện này không quan tâm Nam Phong hay Bắc Phong mạnh hơn, họ chỉ đến xem náo nhiệt. Bọn họ đứng ở đây là muốn nhìn đệ tử nội viện so đấu với nhau, xem cường giả Đạo Linh cảnh dánh nhau là thế nào.Khó thấy cảnh cường giả Đạo Linh cảnh đánh nhau, hơn nữa cường giả Đạo Linh cảnh xuất chiến trong đại hội hai phong đều là nổi bật nhất trong nội viện. Có thể nói những đệ tử xuất chiến là một nhóm người mạnh nhất trong võ giả dưới năm mươi tuổi của nội viện Đạo Nhất học viện.Theo thời gian trôi qua đệ tử nội viện lục tục đến.Đệ tử nội viện Nam Phong và Bắc Phong phân biệt rõ ràng, hình thành hai đoàn thể. Hai bên gai mắt nhau, trợn mắt nhướng mày, thỉnh thoảng quát mắng nhau.Cảnh Ngôn cũng đến.Hắn muốn xem náo nhiệt đại hội hai phong, tuy hắn không trực tiếp tham gia đối chiến nhưng xem đệ tử dự thi đấu nhau cho hắn hiểu biết sâu hơn thực lực của võ giả Đạo Linh cảnh hậu kỳ.Quan trọng nhất là Đặng Thanh Nam Phong sẽ đối chiến, Cảnh Ngôn muốn nhìn xem thực lực của Đặng Thanh như thế nào, nếu hắn đấu với gã thì có dễ thắng không.Sau đại hội hai phong nếu phong chủ Triệu Kỳ không thể thuận lợi xử lý chuyện này thì Cảnh Ngôn vẫn phải đi Nam Phong tìm Đặng Thanh. Khi đó e rằng không tránh khỏi đánh nhau, dù thế nào bia đá sơn phong hắn tu luyện bị đánh nát, không thể nhẹ nhàng bỏ qua được.Cảnh Ngôn ta không dễ ăn hiếp! Tưởng xoa nắn ta như cục bột là không được!Lục Vĩnh, Ôn Du, Đoạn Lâm Bắc Phong lần lượt đến.Đặng Thanh, Bảo Lôi, Ô Trí Nam Phong cũng đến đây.Đến cuối cùng là phong chủ Nam Phong Hồ Dương, phong chủ Bắc Phong Triệu Kỳ, nhiều trưởng lão Đạo Nhất học viện khác.Những đại nhân vật này trực tiếp leo lên đài cao trên quảng trường.Sau khi các đại nhân vật leo lên đài cao, sáu học viên hai phong sắp tham gia đối chiến cũng lên đài đứng sau lưng hai vị phong chủ.Phong chủ Nam Phong Hồ Dương cười tủm tỉm nhìn Triệu Kỳ, nói: - Triệu Kỳ phong chủ, xem ra đại hội hai phong lần này Nam Phong ta lại đánh bại Bắc Phong ngươi.Hai người đều là thượng vị trưởng lão Đạo Nhất học viện, địa vị thân phận ngang nhau. Hai người là phong chủ hai phong, khó tránh khỏi đấu tranh gay gắt, đều muốn đè đầu đối phương.Triệu Kỳ đã liên tục bị đè hai mươi năm, cũng muốn phản kích một lần. Nhưng khi nhìn ba đệ tử Bắc Phong sau lưng mình, Triệu Kỳ muốn thở dài.Triệu Kỳ nhìn xuống dưới, tìm thấy bóng dáng Cảnh Ngôn trong đệ tử Bắc Phong, vui mừng thầm nghĩ: - Ài, có lẽ lần này vẫn thua, nhưng chờ đợi sau, qua thêm mười năm khi tiểu tử Cảnh Ngôn lớn lên thì phần thắng của Bắc Phong ta càng lớn.Triệu Kỳ liếc Hồ Dương một cái, đáp trả:- Phong chủ Hồ Dương, chưa bắt đầu đối chiến kết quả rất khó nói. Hết chương 402.



Bạn cần đăng nhập để bình luận