Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 611. Cung Điện Động Phủ



Chương 611. Cung Điện Động Phủ



Xem ra không muốn đi vào động phủ cũng không được.Cảnh Ngôn hơi trầm ngâm sau đó gật đầu đồng ý cùng hai người đi vào.Lối vào động phủ không khó tìm.Nếu trước khi sát trận bị phá thì không cách nào đến gần lối vào, cũng không thể thấy nó. Nhưng hiện tại sát trận bị phá hư, lối vào hiện ra rành rành.Chỉ mất mười mấy giây đã tìm thấy lối vào động phủ.Cổ Ngân Hà đứng một bên nói: - Mời đan sư Cảnh Ngôn vào trước.Cảnh Ngôn không nói tiếng nào, đi hướng lối vào.Cảnh Ngôn đến gần lối vào cảm nhận lực cản từ trong ra ngoài, nhưng võ giả Đạo Sư cảnh không khó ngăn cản.Nếu là võ giả Đạo Linh cảnh muốn vào thì hơi khó, võ giả Đạo Linh cảnh thực lực mạnh có thể chống cự lực cản đi vào.Cảnh Ngôn hiểu biết đôi chút về động phủ thượng cổ, thông thường động phủ do võ giả cực mạnh đào ra, bên trong tự thành không gian. Nghe nói chỉ có võ giả Thánh Đạo cảnh mới làm được điều này.Trên Đạo Hoàng cảnh có Thánh Đạo cảnh.Thiên Nguyên đại lục hiện giờ từ lâu đã không tồn tại võ giả Thánh Đạo cảnh, dù là võ giả Đạo Hoàng cảnh cũng thưa thớt. Nên trước mắt trên Thiên Nguyên đại lục không ai đào tạo ra động phủ được.Muốn đào động phủ phải thỏa mãn một điều kiện là vận dụng thiên địa pháp tắc, trong võ giả chỉ có Thánh Đạo cảnh mới biết vận dụng thiên địa pháp tắc. Dù là Đạo Hoàng cảnh cũng kém xa mới với tới được điều này.Vì vận dụng thiên địa pháp tắc khiến thực lực của võ giả Thánh Đạo cảnh siêu khủng bố.Trong một số điển tịch thượng cổ ghi chép võ giả Đạo Hoàng cảnh tuy kém hơn Thánh Đạo cảnh một đại cảnh giới, nhưng Đạo Hoàng cảnh không có chút cơ hội ngăn cản Thánh Đạo cảnh. Võ giả Thánh Đạo cảnh không ra tay, chỉ vận dụng thiên địa pháp tắc đã áp chế võ giả Đạo Hoàng cảnh gắt gao.Võ giả Thánh Đạo cảnh không sợ võ giả Đạo Hoàng cảnh vây công, bao nhiêu Đạo Hoàng cảnh liên hợp cũng khó thể tổn thương Thánh Đạo cảnh.Mấy ngàn năm trước khi xảy ra đại chiến nhân thần trên đại lục tồn tại một ít võ giả Thánh Đạo cảnh.Ví dụ như Thiên Thủy, tuy lão không tiết lộ cảnh giới của mình nhưng Cảnh Ngôn đoán lão là võ giả Thánh Đạo cảnh, từ ngàn năm trước là cường giả Võ Đạo số một đại lục.Lực cản ở lối vào động phủ là do thiên địa pháp tắc của hai không gian bài xích nhau.Cảnh Ngôn lặng lẽ vận chuyển nguyên khí cất bước đi vào.Nhìn Cảnh Ngôn đi vào, Cổ Ngân Hà nhếch mép nói: - Thực lực Võ Đạo của tiểu tử này không tệ.Ân Lão gật đầu nói: - Đạo Sư cảnh! Với tuổi như hắn đã là Đạo Sư cảnh thì thiên phú Võ Đạo rất kinh người, có lẽ thứ kia thật sự nằm trong tay hắn.Cổ Ngân Hà gật đầu, mắt lóe tia sáng tàn nhẫn:- Ừm! Nếu thứ đó thật sự ở trong tay hắn thì phải lấy về. Ân Lão, chúng ta cũng đi vào!Vèo!Cảnh Ngôn cảm thấy trước mắt tối sầm sau đó thị giác trở lại, cảnh tượng trước mắt đổi khác hoàn toàn.Cảnh Ngôn tò mò đánh giá xung quanh, tặc lưỡi lấy làm lạ:- Đây là bên trong động phủ thượng cổ?Cây cối hoa cỏ, nơi này cái gì cần có đều có. Hơn nữa Cảnh Ngôn phát hiện dấu vết một số linh thảo bị hái.Khóe mkôi Cảnh Ngôn cong lên:- Người Cổ gia từng vào đây.Dấu vết linh thảo bị hái còn mới, chưa qua một năm, chỉ trong vòng mấy tháng.Đang lúc Cảnh Ngôn suy nghĩ bên cạnh có tiếng vang khẽ, Cổ Ngân Hà và Ân Lão đi vào trong động phủ.Ba người không nói nhiều, gật đầu ra hiệu đi sâu vào động phủ.Động phủ rất lớn.Võ giả Thánh Đạo cảnh có thể mở mang động phủ, nhưng mỗi động phủ khác nhau, Thánh Đạo cảnh cũng tùy người.Võ giả Thánh Đạo cảnh càng mạnh đào tạo ra động phủ quy mô càng lớn.Động phủ này là động phủ đầu tiên Cảnh Ngôn đi vào, hắn không biết động phủ khác bao lớn nhưng hắn cảm thấy võ giả làm ra động phủ này chắc chắn là đại năng Thánh Đạo cảnh cực kỳ mạnh.Ba người đi suốt mấy canh giờ vẫn chưa đến tận cùng động phủ.Dọc đường đi Cảnh Ngôn lại phát hiện nhiều dấu vết linh thảo, các loại khoáng thạch bị lấy.Cổ gia phát hiện động phủ đem lại tài nguyên bao la cho gia tộc của họ, Cổ gia thật may mắn.Cũng đúng, phát hiện một động phủ thượng cổ không dễ dàng, mỗi lần phát hiện đều là tài phú khó thể tưởng tượng. Nên những gia tộc có năng lực mới phái người đi khắp nơi tìm kiếm động phủ thượng cổ, di tích thượng cổ. Tuy hy vọng tìm được nhỏ nhoi nhưng nếu kiếm được sẽ là tài phú kếch xù.Ba người đi suốt ba ngày ba đêm.Hôm nay một tòa cung điện màu đen đập vào mắt ba người.Thấy cung điện, mặt Cổ Ngân Hà hiện nét cười.Cổ Ngân Hà mỉm cười nói: - Không giấu gì đan sư Cảnh Ngôn, Cổ gia ta phát hiện động phủ thượng cổ và đánh mở nó ra liền phái người đi vào sưu tầm các loại tài nguyên. Bên ngoài hầu như không còn tài nguyên quý giá, nhưng trong tòa cung điện này còn ẩn giấu nhiều báu vật. Ba người chúng ta đi vào tự do tìm, ai tìm đến báu vật thì là của người đó.Cảnh Ngôn nghe vậy hơi ngạc nhiên:- A? Cổ Ngân Hà không giải thích nhiều:- Chúng ta vào đi đan sư Cảnh Ngôn?Cảnh Ngôn gật đầu, không hỏi nhiều.Quá trình vào cung điện suôn sẻ không bị trắc trở gì.Cung điện siêu khổng lồ, đi vào liền thấy trên vách tường điêu khắc nhiều đồ án. Thoạt trông vẽ cảnh trạch viện khổng lồ, bên trong sinh hoạt nhiều võ giả đến nỗi tu vi như Cảnh Ngôn không thể đếm hết.Cổ Ngân Hà cười nói: - Quả nhiên như thế! Xem ra đại năng mở mang động phủ này có bối cảnh gia tộc, tranh trên tường có lẽ là gia tộc của đại năng đó.Cổ Ngân Hà nói với Cảnh Ngôn:- Đan sư Cảnh Ngôn, trong cung điện này có nhiều phòng, có phòng trống, có phòng chứa báu vật. Nhưng muốn vào phòng cần có vận may, may mắn vào một căn phòng không chừng lấy được trân bảo khó tưởng tượng. Đương nhiên nếu xui xẻo sẽ gặp nguy hiểm. Có phòng giấu khôi lỗi rất mạnh, đi vào sẽ bị tấn công. Đan sư Cảnh Ngôn nhớ cẩn thận. Hết chương 611.



Bạn cần đăng nhập để bình luận