Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 439. Dược Tề Bị Đổi



Chương 439. Dược Tề Bị Đổi



Viên Kế Hổ nhìn Tô tổng quản chờ nghe tiếp.Đông Lâm thành chỉ là thành phố nhỏ, Văn gia là một trong thế gia mạnh nhất Lam Khúc quận thành, nếu Văn gia muốn chức vị thành chủ Đông Lâm thành thì không khó bắt vào tay.Tô tổng quản hít sâu, nói: - Văn gia hao phí cái giá lớn thầm vận tác thật lâu, nhưng cuối cùng vị trí thành chủ Đông Lâm thành không rơi vào người Văn gia. Thành chủ Đông Lâm thành mới là một trưởng lão Cảnh gia cảnh giới Tiên Thiên đỉnh. Tất cả mọi thứ Văn gia làm đều vô nghĩa.Viên Kế Hổ thộn mặt ra, ngơ ngẩn nhìn Tô tổng quản.Thành chủ Đông Lâm thành mới là trưởng lão Cảnh gia? Còn là một võ giả chưa bước vào Đạo Linh cảnh?Đông Lâm thành tuy là thành phố nhỏ nhưng thành chủ sao có thể cho võ giả chưa thăng cấp Đạo Linh cảnh đảm nhiệm? Chưa từng có tiền lệ này.Giọng Tô tổng quản tràn ngập kinh thán vang vọng trong phòng:- Quận Vương đại nhân nhâm mệnh trưởng lão Cảnh gia đảm nhiệm thành chủ Đông Lâm thành vì Cảnh Ngôn. Nghe nói Cảnh Ngôn xin chức vị thành chủ thế là Quận Vương đại nhân cho ngay.Thân thể Viên Kế Hổ như bị rút hết sức lực, gã mềm nhũn ngã ngồi trên ghế.Viên Kế Hổ cảm thấy tư duy đặc quánh.Cảnh Ngôn muốn một chức vị thành chủ, Quận Vương liền cho? Hơn nữa Cảnh Ngôn không tự mình đảm nhiệm thành chủ là để một trưởng lão Cảnh gia cảnh giới Tiên Thiên đỉnh làm.Văn gia tốn công sức nửa ngày thành công cốc? Người Văn gia chắc chắn không cam lòng, nhưng trưởng lão Cảnh gia vẫn đảm nhiệm thành chủ Đông Lâm thành, tức là Văn gia ở trước mặt Quận Vương không quan trọng bằng lời nói của Cảnh Ngôn.Trong phòng, Viên Kế Hổ và Tô tổng quản hơn nửa ngày không nói tiếng nào.Qua một lúc lâu Viên Kế Hổ lại ra tiếng, tâm tính hoàn toàn thay đổi. Cảnh Ngôn đến Hạo Phong thành của gã giết có vài người, ha ha, chết vài người chứ mấy. Đừng nói giết vài người, Cảnh Ngôn hoàn toàn tiêu diệt Tống gia thì có sao?Viên Kế Hổ nói chuyện trở nên hết sức mềm nhẹ, khi nói tên Cảnh Ngôn mang theo cung kính:- Cảnh Ngôn tiên sinh đang ở Trương gia phải không?Tô tổng quản tò mò nhìn Viên Kế Hổ:- Đúng rồi, thành chủ muốn làm gì?Viên Kế Hổ mỉm cười nói: - Ài, Cảnh Ngôn tiên sinh từ xa đến, ta là thành chủ Hạo Phong thành sao có thể không đi thăm? Ta đi Trương gia, tự mình đi! Ta không thể mất lễ độ.Tô tổng quản sửng sốt, gã nhìn Viên Kế Hổ, lòng thầm cảm thán. Viên Kế Hổ thay đổi tâm tính nhanh đến khó tin.Tô tổng quản nói một nửa thì ngừng:- Lúc trước thành chủ đại nhân và Cảnh Ngôn tiên sinh có chút xung đột, vô số võ giả Hạo Phong thành đều thấy, nếu bây giờ . . . Ý của Tô tổng quản rất rõ ràng.Lúc trước ngươi muốn đánh muốn giết Cảnh Ngôn, giờ tới cửa chào hỏi rõ ràng có ý xin lỗi chịu thua, chẳng khác nào tự tát mặt mình.Viên Kế Hổ nghe hiểu ý Tô tổng quản, gã cười nói: - Ngươi muốn nói những người này sẽ lén chê trách ta đúng không? Chẳng sao, bọn họ có nói nhiều cũng không thể làm gì thành chủ này. Hơn nữa Cảnh Ngôn tiên sinh là đại nhân vật đến, ta hạ thấp tư thái nghênh tiếp là việc đương nhiên.Viên Kế Hổ mơ mộng nói: - Chờ sau này chức vị thành chủ thành phố lớn hơn trống, có Cảnh Ngôn tiên sinh hỗ trợ một chút thì ta có cơ hội rồi.Tô tổng quản vội khen:- Thành chủ đại nhân anh minh!Tô tổng quản thầm phục Viên Kế Hổ co được giãn được.Phủ đệ đan sư Cao Lan.Trương Nhất Binh và cửu trưởng lão chắp tay với Cao Lan:- Đan sư Cao Lan!Trương Nhất Binh sốt ruột hỏi: - Đan sư Cao Lan nghiên cứu xong dược tề Thánh Linh chưa?Sau khi Cảnh Ngôn xung đột với Tống gia, đây là lần thứ hai Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão đến gặp Cao Lan.Ngày đó biết thực lực của Cảnh Ngôn, đám người Trương gia Trương Nhất Binh không còn nghi ngờ dược tề Thánh Linh. Nên bọn họ cùng Cảnh Ngôn về Trương gia liền tìm Cao Lan, muốn lấy về năm bình dược tề Thánh Linh.Nhưng không được, Cao Lan lấy lý do đang giám định từ chối Trương Nhất Binh lấy lại dược tề Thánh Linh.Nên hôm sau Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão lại tới.Cao Lan híp mắt gật đầu nói: - Ừm, đã giám định ra.Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão nghe vậy mừng rỡ.Cao Lan vung tay, năm bình sứ hiện ra trên bàn bên cạnh lão.Cao Lan bĩu môi nói: - Trương tộc trưởng hãy lấy về những thuốc giả này đi.Trương Nhất Binh lắc người muốn thu về năm bình dược tề, nghe Cao Lan nói vậy gã cứng người lại.Trương Nhất Binh sửng sốt nhìn Cao Lan vẻ mặt buồn bực:- Thuốc giả?Cửu trưởng lão cau mày.Cao Lan khinh thường nói: - Đúng vậy! Năm bình dược tề này hoàn toàn là thuốc giả, không có chút giá trị. Nói gì mà giúp võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên thăng cấp Tiên Thiên, hoàn toàn là chó má!Trương Nhất Binh nói nhanh:- Sao có thể là thuốc giả được? Tuyệt đối không thể nào! Năm bình dược tề này là Cảnh Ngôn tiên sinh lấy ra, sao có thể là thuốc giả?Trước khi biết thực lực của Cảnh Ngôn thì Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão nghi ngờ công hiệu của dược tề Thánh Linh. Nhưng từ lúc biết Cảnh Ngôn là võ giả Đạo Linh cảnh thì họ không còn nghi ngờ.Cường giả như Cảnh Ngôn có cần lấy thuốc giả ra lừa họ không? Hơn nữa Cảnh Ngôn chẳng có nhu cầu gì với Trương gia, tại sao hắn phải lấy thuốc giả lừa bọn họ?Mắt Cao Lan đảo qua:- Trương tộc trưởng nói năm bình dược tề là Cảnh Ngôn xung đột với Tống gia đưa?Trương Nhất Binh nhìn thẳng Cao Lan:- Đúng vậy!Cửu trưởng lão nhíu mày hỏi: - Có phải đan sư Cao Lan giám định sai rồi không? Hoặc lấy sai dược tề? Năm bình dược tề này không phải là năm bình Cảnh Ngôn tiên sinh đưa tặng Trương gia đi?Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão bắt đầu nghi ngờ Cao Lan. Cảnh Ngôn không thể nào tặng thuốc giả nhưng Cao Lan nói dược tề là giả, rất có khả năng lão trộm đổi năm bình dược tề Thánh Linh.Nghe cửu trưởng lão hỏi, mặt Cao Lan đen thui lạnh lùng quát: - Các ngươi có ý gì? Hừ, vì giám định năm bình dược tề này lãng phí nhiều thời gian của lão phu, nhưng năm bình dược tề không có giá trị gì. Các ngươi lại nói lão phu biển thủ dược tề của các ngươi?Cao Lan đứng dậy ra lệnh đuổi khách:- Mời hai vị về đi, phải rồi, phí giám định dược tề là năm vạn linh thạch, chút nữa các người nhớ đưa đến cho lão phu. Hết chương 439.



Bạn cần đăng nhập để bình luận