Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 641. Thăng Cấp Đạo Vương Cảnh



Chương 641. Thăng Cấp Đạo Vương Cảnh



Lam Khúc quận thành, trong Quận Vương phủ.Tổng quản Mộ Liên Thiên vẻ mặt sốt ruột vội vàng đến gặp Chu Thượng Vân.Mộ Liên Thiên sốt ruột kêu lên: - Quận Vương đại nhân!Chu Thượng Vân nhíu mày hỏi: - Sao vậy Liên Thiên? Lại xảy ra chuyện gì?Tin Cảnh Ngôn chết sớm truyền đến Lam Khúc quận, trong thời gian này đám người Chu Thượng Vân, Mộ Liên Thiên rầu rĩ, lòng rất tức giận Cổ gia truy sát Cảnh Ngôn. Nhưng họ không có cách nào, họ không thể chống lại Cổ gia, muốn báo thù cho Cảnh Ngôn nhưng bất lực.Mộ Liên Thiên lấy ra tờ giấy to cỡ bàn tay đưa cho Chu Thượng Vân:- Quận Vương đại nhân nhìn cái này đi!Chu Thượng Vân liếc sơ chữ trên tờ giấy liền biết là nữ nhi Bạch Tuyết viết:- A? Chữ viết của Bạch Tuyết!Tờ giấy là Bạch Tuyết truyền từ Đoan Dương thành.Chu Thượng Vân đọc xong nóng ruột nóng gan:- Cái . . . này! Chết tiệt, tại sao Bạch Tuyết lại . . .!Nội dung tờ giấy rất đơn giản.Bạch Tuyết báo cho phụ thân của mình, tức là Quận Vương Lam Khúc quận Chu Thượng Vân rằng nàng không đảm nhiệm thành chủ Đoan Dương thành nữa, nhờ phụ thân ủy nhiệm người khác.Đó là nội dung thứ nhất, thứ hai là Bạch Tuyết muốn vào Vô Vọng Thâm Uyên.Tuy không ghi rõ ràng Bạch Tuyết vào Vô Vọng Thâm Uyên làm gì nhưng Chu Thượng Vân, Mộ Liên Thiên biết rõ nàng đột nhiên muốn vào Vô Vọng Thâm Uyên chắc chắn vì tìm kiếm Cảnh Ngôn.Vấn đề là với thực lực, tu vi của Bạch Tuyết đi vào Vô Vọng Thâm Uyên có thể sống trở ra sao? Bạch Tuyết chỉ là võ giả Đạo Linh cảnh, trong Vô Vọng Thâm Uyên, dù ở khu hòa bình cũng vô cùng nguy hiểm. Gặp một nhân loại hoặc thần tộc rất có thể giết nàng.Mộ Liên Thiên nhìn Chu Thượng Vân, hỏi: - Giờ làm sao đây Quận Vương? Hay ta đi Đoan Dương thành ngay, xem thử có kịp ngăn cản Bạch Tuyết làm chuyện điên rồ không. Vô Vọng Thâm Uyên là cấm địa!Chu Thượng Vân siết chặt nắm tay, trầm giọng nói: - Ta tự đi một chuyến!Chu Thượng Vân xuất phát ngay, nhưng khi gã đến Đoan Dương thành thì Bạch Tuyết đã đi từ mấy hôm trước, gã không thể ngăn nàng vào Vô Vọng Thâm Uyên. Dù Chu Thượng Vân cầu viện Thánh thành nhưng hy vọng tìm ra Bạch Tuyết trước khi nàng vào Vô Vọng Thâm Uyên không lớn.Trên Thiên Nguyên đại lục, một bóng trắng xinh đẹp đeo mạn che mặt bước nhanh đi phương bắc.- Cảnh Ngôn, ta không tin ngươi chết! Ngươi sẽ không chết, tuyệt đối không, chắc chắn ngươi còn sống! Ngươi trốn ở đâu đó trong Vô Vọng Thâm Uyên, chắc chắn là vậy, ta sẽ tìm ngươi. Nếu không tìm thấy ngươi thì ta sẽ báo thù cho ngươi, ta sẽ giết đám Cổ Vạn Toàn trả thù!Tử Vong Thâm Uyên, Càn Khôn tiểu thế giới.Từ Đạo Sư cảnh đột phá đến Đạo Vương cảnh khó khăn rất lớn, với võ giả Đạo Sư cảnh bình thường có thể nói là mục tiêu cả đời.Võ giả Đạo Vương cảnh không quá nhiều dù tính trong bảy thế gia lớn, mỗi võ giả Đạo Vương cảnh là trưởng lão trong gia tộc.Cảnh Ngôn đột phá hơi bị thuận lợi.Có thần tinh phụ trợ vụ tuyền lột xác hầu như không gặp trắc trở gì, đột phá một đại cảnh giới nhưng không khác gì tăng tiến tiểu cảnh giới. Tìm điểm khác nhau ở chỗ mất thời gian dài hay ngắn.Vì hấp thu năng lượng thần tinh hơi khó khăn, khi vụ tuyền hoàn thành lột xác đã là ba tháng sau.Nếu có thể hấp thu năng lượng thần tinh mau hơn chút sẽ giảm bớt nhiều thời gian đột phá cho Cảnh Ngôn hơn. Nhưng thần tinh rất đặc biệt, bình thường võ giả Đạo Hoàng cảnh muốn hấp thu cũng khó khăn. Cảnh Ngôn chỉ có tu vi Đạo Linh cảnh, nếu không nhờ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thì hắn không cách nào hấp thu, có thể hấp thu đã là may mắn.Cảnh Ngôn cảm nhận vụ tuyền trong bụng lớn mạnh, nguyên khí càng dày nặng hùng hồn hơn, thần hồn càng khỏe mạnh.Cảnh Ngôn siết chặt nắm tay:- Đạo Vương cảnh!Từ Đạo Sư cảnh đỉnh thăng cấp thành võ giả Đạo Vương cảnh, tu vi của Cảnh Ngôn có thể nói là thay da đổi thịt.Bùm! Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí vỗ mạnh không gian trước mặt.Tiếng nổ chói tai vang lên ngay, cùng với thanh âm là chỗ bị oanh kích hiện ra các vết nứt như mạng nhện, năng lượng dao động khuếch tán.Chỉ một chưởng đã làm không gian nứt rạn, lực lượng mạnh mẽ làm Cảnh Ngôn giật nảy mình.Cảnh Ngôn tự tin thầm nghĩ: - Nếu bây giờ đấu với võ giả cỡ như Ân Lão thì ta không cần nhờ vào trận pháp cũng có thể nhẹ nhàng giết họ.Hắn không biết thực lực hiện giờ có thể cứng rắn đỡ công kích của võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ không.Sau đó Cảnh Ngôn rầu rĩ khẽ thở dài: - Nhưng ta còn kẹt trong Tử Vong Thâm Uyên không ra được.Cảnh Ngôn chợt nảy ý lại phân ra một lũ thần hồn nhanh chóng vươn ra Càn Khôn tiểu thế giới.Xoẹt!Không có chút cơ may nào, lũ thần hồn của Cảnh Ngôn bị xóa tan.Cảnh Ngôn nhíu chặt mày:- Chết tiệt, rốt cuộc phải làm sao? Chẳng lẽ ta mãi mãi bị nhốt tại đây?Cảnh Ngôn tách ra thần hồn rất ít ỏi, tổn thất cực nhẹ, không dùng đan dược nhiều nhất hai, ba ngày là phục hồi. Cảnh Ngôn không dám tách ra nhiều thần hồn, vừa ra khỏi Càn Khôn tiểu thế giới đã bị xóa sổ, nếu tách nhiều quá thần hồn bị tổn hại nghiêm trọng thì cực kỳ nguy hiểm.Thiên Thủy lên tiếng: - Hãy bình tĩnh, nếu ta không đoán sai chờ chúng ta đến đáy Tử Vong Thâm Uyên thì không có tử khí nữa, không gian cũng ổn định.Cảnh Ngôn nhìn Thiên Thủy:- Dưới đáy?Thiên Thủy nói: - Đúng vậy! Chúng ta ở trong Càn Khôn tiểu thế giới, nó sẽ rơi xuống dưới, vì không gian ảnh hưởng tốc độ rơi khá chậm nhưng sẽ có lúc xuống đáy Tử Vong Thâm Uyên.Mắt Cảnh Ngôn sáng lên.Bình thường Càn Khôn tiểu thế giới giấu trong người Cảnh Ngôn, nhưng cả người hắn vào Càn Khôn tiểu thế giới thì nhẫn sẽ lộ ra hóa thành hạt bụi. Nay Cảnh Ngôn không cách nào khống chế Càn Khôn tiểu thế giới, thần hồn của hắn vừa ra khỏi Càn Khôn tiểu thế giới là bị tiêu diệt ngay, chỉ có thể để mặc nó rơi tự do, không tăng tốc được.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Không biết mất bao lâu mới đến đáy Tử Vong Thâm Uyên.Thiên Thủy lắc đầu nói: - Sợ là qua rất lâu, Tử Vong Thâm Uyên cực kỳ sâu, trong trạng thái mở ra không có nguy hiểm gì thì võ giả Đạo Hoàng cảnh từ trên xuống dưới mất vài canh giờ, đi lên càng tốn thời gian hơn.Cảnh Ngôn thở dài thườn thượt.Tốc độ bay của võ giả Đạo Hoàng cảnh nhanh cỡ nào? Dù vậy phải lao xuống mấy canh giờ mới từ đỉnh xuống đáy, Tử Vong Thâm Uyên thật sâu. Hết chương 641.



Bạn cần đăng nhập để bình luận