Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 448. Toàn Trường Mù Mắt



Chương 448. Toàn Trường Mù Mắt



Viên Kế Hổ đi đằng trước, đám người Trương Nhất Binh theo sau.Thành chủ đến, Trương Nhất Binh không thể để thành chủ tự mình vào trạch viện. Để lại cửu trưởng lão ngoài cửa chính đón khách, những người khác đều theo Viên Kế Hổ vào trạch viện.Khi Viên Kế Hổ xuất hiện trong trạch viện, quảng trường ồn ào bỗng chốc yên tĩnh, dường như thế giới mất tiếng động.Các cặp mắt nhìn chăm chú.Thành chủ . . . đến?Mọi người đứng bật dậy, kinh sợ nhìn thành chủ Viên Kế Hổ.Người quản lý Hạo Phong thành, thành chủ có địa vị bá quyền tuyệt đối trong khu vực thành phố.- Thành chủ đại nhân đến nơi này là vì điều gì?- Không lẽ tới kiếm Cảnh Ngôn tính sổ?- Rất có thể, hai ngày qua thành chủ không có động tác gì, có lẽ chờ hôm nay bùng nổ.- Có phải chúng ta đến nhầm rồi không? Nếu thành chủ và Cảnh Ngôn đại chiến trong Trương gia thì chúng ta bị vạ lây.Ban đầu giật mình qua đi, một số người xì xầm nhỏ to. Một số hối hận đến dự lễ tang của Trương Mẫn Trương gia, nếu bây giờ cho họ cơ hội chắc chắn họ sẽ đi ngay.Mấy trưởng lão Tống gia biểu tình nghiêm túc.Nói thật thì bọn họ không muốn tham gia lễ tang Trương Mẫn. Cảnh Ngôn giết tộc trưởng Tống Trung Sơn và nhiều trưởng lão Tống gia, kêu họ một chốc buông bỏ thù hận hơi làm khó người ta. Họ đến đây vì lệnh của lão tộc trưởng Tống gia, chuyện lão tộc trưởng ra lệnh bọn họ không dám không tuân theo.Bọn họ có hỏi lão tộc trưởng về xung đột giữa thành chủ và Cảnh Ngôn, nếu người Tống gia tham gia lễ tang Trương Mẫn có làm thành chủ khó chịu không? Lão tộc trưởng chỉ cười bảo thành chủ và Cảnh Ngôn sẽ không có xung đột, giờ Tống gia làm tốt quan hệ với Trương gia chỉ có lợi không chỗ hại.Lão tộc trưởng đã nói vậy thì họ không tiện hỏi nhiều.Nay thấy thành chủ đến, mấy trưởng lão Tống gia nghi ngờ thành chủ tới kiếm Cảnh Ngôn tính sổ, có lẽ lão tộc trưởng nghĩ sai.Một số người đứng đầu chào Viên Kế Hổ:- Thành chủ đại nhân!- Kính chào thành chủ đại nhân!- . . . Viên Kế Hổ gật đầu chào lại, sắc mặt gã nghiêm nghị, vì đang trong lễ tang không thể cười giỡn đáp lại những người này, đó là không tôn trọng Trương Mẫn đã chết. Không tôn trọng Trương Mẫn tức là không tôn trọng Cảnh Ngôn, hậu quả rất nghiêm trọng.Giống như đa số người, Viên Kế Hổ cho rằng Cảnh Ngôn và Trương Mẫn có quan hệ không giống bình thường, rất có thể là người yêu.Mọi người thấy mặt thành chủ nghiêm nghị đều đinh ninh Viên Kế Hổ tới kiếm chuyện với Cảnh Ngôn.Vèo!Lúc này một bóng người xuất hiện, dần đến người.Người mới xuất hiện là Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn biết Viên Kế Hổ tới nên đi ra.Mọi người nhìn Cảnh Ngôn đi tới, ngày càng gần.- Cảnh Ngôn ra rồi!- Xem ra thành chủ và Cảnh Ngôn cuối cùng vẫn đụng độ nhau.- Nhưng . . . thành chủ làm vậy hơi quá đáng, dù sao trong lễ tang. Làm vậy rồi về sau Trương gia còn mặt mũi nào ở trong Hạo Phong thành?Khi mọi người cho rằng Viên Kế Hổ sắp bùng nổ, cảnh tượng khiến người không tin nổi xảy ra.Thành chủ Viên Kế Hổ bước nhanh nghênh đón, khách sáo chào hỏi còn gọi Cảnh Ngôn là tiên sinh:- Cảnh Ngôn tiên sinh!Thấy cảnh này, nghe giọng Viên Kế Hổ, mọi người giật mình suýt rớt cằm.Đám đông nổ tung:- Bà nội nó, mù mắt rồi!- Mau cho ta biết đây là ảo giác, tất cả không phải sự thật đi!- Ta chẳng những thấy ảo giác còn nghe nhầm!Đám người trợn mắt há hốc mồm, xoe tròn mắt như trâu.Cảnh Ngôn chắp tay chào lại:- Thành chủ khỏe, đa tạ thành chủ đến dự.Cảnh Ngôn đoán trước Viên Kế Hổ sẽ đến tham gia lễ tang Trương Mẫn, nhưng thấy gã đến thật làm hắn khá cảm kích.Thấy thái độ của Cảnh Ngôn, Viên Kế Hổ mừng thầm, biết gã đến lần này là đúng. Tuy ở trước mắt nhiều người biểu hiện ra thái độ như vậy khác hoàn toàn với mấy hôm trước ở Tống gia, nhưng vì vun đắp tình cảm với Cảnh Ngôn, Viên Kế Hổ bất chấp.Như khi Viên Kế Hổ tặng Đạo Nguyên Quả cho Cảnh Ngôn, gã cảm thấy đáng giá, vô cùng đáng giá.Viên Kế Hổ vừa thở dài vừa dùng giọng hâm mộ khẽ quát:- Nên, nên như vậy. Ài, Trương Mẫn tiểu thư, thật đáng tiếc, ài. Cái tên chết tiệt đó dám xuống tay với Trương Mẫn tiểu thư, nếu không phải tên khốn kia đã bị Cảnh Ngôn tiên sinh giết thì ta nhất định sẽ tự tay tru sát!Viên Kế Hổ biết nguyên nhân chết của Trương Mẫn, Cảnh Ngôn đã báo thù cho nàng.Cảnh Ngôn nhìn Viên Kế Hổ chằm chằm, mắt lấp lóe.Viên Kế Hổ lúng túng, hình như gã biểu hiện hơi lố, nói câu này thật không thích hợp.Cảnh Ngôn vươn tay làm động tác mời:- Mời thành chủ ngồi.Viên Kế Hổ lên tiếng: - Được.Viên Kế Hổ đến trước linh đường Trương Mẫn, hơi khom lưng xem như cúi đầu.Nhìn động tác của Viên Kế Hổ, đám người lại há hốc mồm không biết nên nói cái gì.Mấy trưởng lão Tống gia bí hiểm liếc nhau, họ đã hiểu ý nghĩa câu nói của lão tộc trưởng. Lão tộc trưởng đúng là tuệ nhãn như đuốc, có lẽ sớm lường trước thành chủ thay đổi thái độ với Cảnh Ngôn.Bọn họ đến tham gia lễ tang Trương Mẫn là đúng, đặc biệt khi thấy Lưu gia, Hồ gia không có ai đến khiến họ càng kích động hơn.Trạch viện Lưu gia.Hộ vệ bước nhanh vào viện tộc trưởng.Lưu tộc trưởng và các trưởng lão thấy hộ vệ đi vào, mắt nhúc nhích, họ biết bên trạch viện Trương gia lại có tin tức truyền về.Lưu tộc trưởng hỏi ngay:- Thế nào? Hồ gia có người đến dự không?Hộ vệ trả lời:- Hồ gia không có ai tới.Lưu tộc trưởng gật gù sau đó cười khẽ:- Ừm, xem ra Hồ gia suy nghĩ giống Lưu gia ta. Ha ha, tộc trưởng Hồ gia không ngốc.Một trưởng lão khác cười nói: - Đúng vậy, lão già đó rất tinh minh.Lưu tộc trưởng nhếch môi, đắc ý nheo mắt nói: - Nhưng Hồ gia so với Lưu gia ta có một điểm không bằng, Trương gia là phụ thuộc của Lưu gia. Chờ kết thúc lễ tang, ta kêu Trương Nhất Binh đến giải thích đàng hoàng, cho chút ích lợi thì Trương Nhất Binh sẽ thông cảm. Hồ gia thì không được, họ rất khó được Trương gia thông cảm. Hết chương 448.



Bạn cần đăng nhập để bình luận