Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 767. Sốt Ruột Đỏ Mắt



Chương 767. Sốt Ruột Đỏ Mắt



Cảnh Ngôn thả thần hồn ra cảm ứng nguyên Quận Vương phủ, qua vài giây hắn thu lại thần hồn.Có thể xác định trong Quận Vương phủ Đông Quan quận chỉ có một võ giả Đạo Hoàng cảnh là Khu Đạc.Giờ Cảnh Ngôn đã có thể xác nhận Khu Đạc theo phe người Cổ gia. Đầu tiên Khu Đạc phá rối trong Huy Hoàng Đạo Tràng, giờ đến Đông Quan quận thành thuộc quyền quản lý của Cổ gia, hiển nhiên lão là khách khanh gì đó, rất thân thiết với Cổ gia.Nếu lần này thuận tiện giải quyết Khu Đạc sẽ làm Cổ gia mất một sức chiến đấu lớn.Cảnh Ngôn chưa đánh với Khu Đạc nhưng từ các loại dấu hiệu đoán ra lão là Đạo Hoàng cảnh đỉnh sức chiến đấu hàng đầu, thực lực Võ Đạo ngang ngửa Trịnh Tam Tiếu, Lưu Như Phong. Dù không bằng Đồng Việt tiếng xấu lừng lẫy Khu Đạc sẽ không kém quá xa.Cảnh Ngôn động ý niệm, vụt qua không gian đạp mạnh một bước vào Quận Vương phủ Đông Quan quận.Thấy Cảnh Ngôn vào Quận Vương phủ, Lâm Vinh kiềm nén mừng như điên, mắt rực sáng. Lâm Vinh hét to, nguyên khí toàn thân dâng lên mở ra mấy đại trận cao cấp trong ngoài Quận Vương phủ. Có khốn trận cao cấp, đại trận công kích cao cấp, đại trận phòng ngự cao cấp. Dù sao là thành phố xây dựng mấy ngàn năm, Quận Vương phủ được gia cố nhiều lần, dù không bằng Lưu Quang thành hang ổ của Cổ gia nhưng lực lượng bảo vệ trong Đông Quan quận thành thuộc hàng đầu Thiên Nguyên đại lục.Cảnh Ngôn cảm nhận uy năng mấy đại trận giáng xuống, mắt lóe tia sáng nhìn xung quanh.Cảnh Ngôn lạnh nhạt nói: - Trận pháp không ít.Mặt Lâm Vinh vặn vẹo rống to: - Ngu xuẩn! Nếu ngươi không vào Quận Vương phủ có lẽ còn khả năng sống sót, bây giờ đồ ngu nhà ngươi chết chắc!Khi Cảnh Ngôn vào Quận Vương phủ, Lâm Vinh thuận lợi mở ra trận pháp, gã biết hắn chết chắc. Công lao to lớn giết Cảnh Ngôn sẽ rơi vào đầu gã, tuy Khu Đạc có công lớn nhất nhưng gã đã thỏa mãn với công nhỏ.Cảnh Ngôn khinh thường nói, mắt bắn ra sát ý khiếp người: - Bằng vào ngươi cũng muốn giết ta?Lâm Vinh rùng mình, Cảnh Ngôn tạo uy áp làm lòng gã lạnh lẽo, bản năng lùi một bước. Nhưng Lâm Vinh nhớ Quận Vương phủ có nhiều đại trận mở ra, có đại trận bảo vệ Cảnh Ngôn không giết gã được, thế là gã thở phào nhẹ nhõm.Một bóng đen lao ra đứng trước mặt Lâm Vinh, đó là Khu Đạc.Khu Đạc nửa cười nửa không nhìn Cảnh Ngôn, cười cợt nói: - Cảnh Ngôn điện chủ, chúng ta lại gặp mặt!Cảnh Ngôn lạnh lùng nói: - Khu Đạc? Bị ta đuổi ra Huy Hoàng Đạo Tràng đến Đông Quan quận thành nhanh vậy, tốc độ của ngươi rất mau.Khu Đạc như đã nắm giữ vận mệnh của Cảnh Ngôn ung dung nói: - Cảnh Ngôn, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ngươi phạm sai lầm trí mạng! Nhưng cũng nằm trong dự đoán của ta, ngươi quá trẻ tuổi đã có tu vi Võ Đạo thế này, nên ngươi tự tin vào bản thân quá mức. Nếu ở Thánh thành thì ta không làm gì ngươi được, nguyên Thiên Nguyên đại lục có lẽ chỉ có một người có thể giết ngươi trong Thánh thành. Nhưng ngươi lại chạy đến Đông Quan quận thành, còn vào Quận Vương phủ. Ngươi sẽ phải trả giá sự ngu xuẩn bằng mạng sống của mình.Mắt Cảnh Ngôn trầm xuống, trong lời nói của Khu Đạc ẩn giấu tin tức đó là lão cho rằng dù hắn ở Thánh thành, trên Thiên Nguyên đại lục có người có thể giết hắn.Khu Đạc nói người đó là ai?Khu Đạc thấy tận mắt Cảnh Ngôn giết Đồng Việt, suy ra lão nói người đó là võ giả mạnh hơn Đồng Việt, ít nhất ở trong mắt lão tu vi Võ Đạo của người kia cao hơn Đồng Việt rất nhiều.Tin tức này làm lòng Cảnh Ngôn chùng xuống, hắn không cho rằng vào lúc này Khu Đạc đánh lừa mình, tức là người đó có thật.Nhưng mà . . . Có võ giả mạnh như vậy tại sao Thánh Chủ Thân Sùng chưa từng nhắc đến? Đám điện chủ Thánh Điện khác cũng không nói trên Thiên Nguyên đại lục có nhân vật như vậy, hay bọn họ không biết tin tức về người kia?Khu Đạc rống to: - Được rồi! Cảnh Ngôn, hôm nay là ngày chết của ngươi, chịu chết đi!Nguyên khí sôi trào toàn thân Khu Đạc, mãnh liệt bộc phát ra, một thanh đoản đao màu đen hiện ra trong tay phải của lão.Khu Đạc vừa nói vừa giơ đoản đao chém Cảnh Ngôn:- Quận Vương Lâm Vinh hãy khống chế đại trận áp chế hắn, ta chấm dứt mạng sống của hắn!Đao quang sắc bén chém ra vô số đường đao rậm rạp xé rách không gian ập hướng Cảnh Ngôn.Lâm Vinh khống chế nhiều trận pháp cao cấp, ưu tiên nhất là đại trận công kích:- Khu Đạc đại nhân yên tâm, giao cho ta!Từng ngọn lửa xanh từ đại trận đốt Cảnh Ngôn, lửa xanh có nhiệt độ rất cao, vừa xuất hiện không khí đã vang chuỗi tiếng nổ dồn dập.Cảnh Ngôn cảm nhận nhiệt độ đáng sợ. Những ngọn lửa xanh có nguy hiểm trí mạng với võ giả Đạo Hoàng cảnh bình thường, thân thể bị lửa liếm trúng Đạo Hoàng cảnh bình thường sẽ bị thương ngay, nếu không lao ra ngoài được sẽ bị đốt chết.Cảnh Ngôn vung tay, một đoàn nguyên khí đậm đặc bay ra.Đoàn nguyên khí quét nhẹ không gian, nhiều lửa xanh bị đẩy lùi. Có nguyên khí áp chế đoàn lửa xanh teo nhỏ nhiều.Cùng lúc đó đao quang đen dán sát, đao quang đen xé rách nguyên khí giáng xuống đầu Cảnh Ngôn. Hơi thở hủy diệt khủng bố bao phủ Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn khẽ hừ, lạnh nhạt nói: - Hừ! Công kích như vậy mà muốn giết ta? Khu Đạc, ngươi rất ngây thơ.Trường kiếm đen đâm nhanh đao quang, kiếm quang chém ra.Đao quang nhìn như siêu khủng bố khi va chạm với kiếm quang thì nhanh chóng tan vỡ.Cảnh Ngôn lắc người xông hướng Khu Đạc, hắn lao đến đâu là đại trận ngưng tụ lửa xanh bị đẩy dạt ra tới đó, trông như lửa chủ động nhường đường cho hắn.Khu Đạc biến sắc mặt nói: - Sao có thể như vậy? Sao có thể mạnh đến vậy?Khu Đạc không cho rằng đại trận công kích cao cấp có thể giết Cảnh Ngôn, lão kêu Lâm Vinh khống chế đại trận là để giữ chân hắn, làm hắn phân tâm, vậy thì lão có cơ hội giết hắn. Nhưng nay xem ra uy lực đại trận không gây nhiều rắc rối cho Cảnh Ngôn.Thấy Cảnh Ngôn ngày càng đến gần, Khu Đạc sốt ruột đỏ mắt quát nạt Lâm Vinh:- Lâm Vinh, ngươi đang làm gì? Còn không mau kích phát toàn bộ uy năng đại trận!?Lâm Vinh cũng mắt tròn mắt dẹt, gã đã khống chế đại trận hết sức rồi, đặc biệt đại trận công kích uy lực tăng lên tới cực hạn. Hết chương 767.



Bạn cần đăng nhập để bình luận