Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 994. Cuộc Chiến Giành Thứ Hạng



Chương 994. Cuộc Chiến Giành Thứ Hạng



Trên lôi đài, Sài Dương cắn chặt răng.Giờ phút này có ai biết cảm xúc trong lòng gã tràn đầy phức tạp? Xui tận mạng.Cảnh Ngôn cười chào hỏi: - Lại gặp mặt rồi.Sài Dương trợn trắng mắt lòng thầm rít gào:- Lại gặp mặt? Ai muốn gặp mặt với ngươi!?Thái thượng trưởng lão Vịnh Minh đã tuyên bố bắt đầu đối chiến vòng thứ bốn.Sài Dương giơ tay ngang trước mặt:- Chờ chút!Cảnh Ngôn nheo mắt hỏi: - Ngươi có gì muốn nói?Sài Dương mỉm cười hỏi: - Cái đó . . . có thể cho chút mặt mũi không? Để ta tự đi xuống lôi đài.Sài Dương biết mình không có chút cơ hội thắng, nếu đánh nhau thì thua là cái chắc, rất có thể bị thương. Hơn nữa bị đánh ra và tự đi ra thì cái sau tốt hơn chút.Cảnh Ngôn dễ dàng đồng ý:- Được rồi, cho ngươi mặt mũi.Không cần ra tay đã thăng cấp, ngại gì không làm?Sài Dương nở nụ cười gượng gạo méo mó:- Đa tạ.Sài Dương lê bước chân nặng nề từng bước đi ra lôi đài.Gã thật sự không muốn đi!Nhưng không có cách nào, Sài Dương không có can đảm lại đánh với Cảnh Ngôn. Cảnh đánh nhau đến nay còn in rõ trong óc, Sài Dương cảm thấy đời này không thể quên cảnh đó.Sài Dương thở dài thườn thượt đi xuống lôi đài.Rời khỏi lôi đài tương đương Sài Dương thua, nhưng đây là vòng đấu loại thứ bốn, có thua cũng không bị truyền tống đi.Đám ty trưởng Đệ Nhất Cung mất bình tĩnh lao nhao.- Sài Dương làm gì vậy?- Tại sao chưa đánh đã rời khỏi lôi đài?- Chuyện gì xảy ra? Không lẽ Cảnh Ngôn và Sài Dương lén giao dịch, Sài Dương cố ý thua? Nhưng không thấy hai người giao lưu bao nhiêu.Sài Dương là Hư Thần tam tinh, võ giả thiên tài trên bảng Thiên Hoa vậy mà chưa đánh đã rời khỏi lôi đài, ai biết có chuyện gì?Lê Nhạc cảm thấy mình sắp mù mắt, lão thở hồng hộc suýt xỉu.Trong mấy đại nhân vật chỉ có Vịnh Minh biết Cảnh Ngôn là Hư Thần ngũ tinh, lão khống chế Huyền Sát Thiên Địa, thần niệm ở đây không bị ảnh hưởng. Đám người Cái Thần thì không thể dùng thần niệm xem xét tu vi cảnh giới của Cảnh Ngôn.Nên bọn họ thấy rất lạ tại sao Sài Dương tự ra lôi đài, vì sao không đánh với Cảnh Ngôn. Mấy đại nhân vật này không quan tâm võ giả bình thường trên bảng Thiên Hoa, nhưng họ đều có ấn tượng với cái tên trong bảng Thiên Hoa.Chỉ có Vịnh Minh đoán ra lý do Sài Dương chủ động rời khỏi:- Xem ra Sài Dương và Cảnh Ngôn từng có tiếp xúc.Cái Thần nghi hoặc hỏi: - Ý của trưởng lão Vịnh Minh là sao?Vịnh Minh cười nói: - Có lẽ Sài Dương và Cảnh Ngôn đã tiếp xúc, biết thực lực của Cảnh Ngôn dù cố đánh cũng không cơ hội thắng nên chủ động nhận thua rời đi.Một người mắt lấp lóe hỏi: - A? Thực lực của Cảnh Ngôn? Là cảnh giới gì? Mạnh hơn Sài Dương.Vịnh Minh nói: - Tu vi của Cảnh Ngôn là Hư Thần ngũ tinh.Cái Thần sửng sốt:- Cái này . . . không thể nào. Chẳng phải Cảnh Ngôn mới phi thăng sao? Làm sao là Hư Thần ngũ tinh được?Vịnh Minh nhẹ gật đầu nói: - Chuyện này đúng là kỳ lạ, ta tạm thời không rõ ràng. Chờ thử thách tuyển chọn kết thúc ta sẽ tra hỏi.Một người trầm giọng nói: - Ừm, phải chú ý chuyện này. Nếu trước khi Cảnh Ngôn phi thăng là Hư Thần nhất tinh, đến Thần giới trở thành Hư Thần ngũ tinh thì rất kinh người.Đối chiến vòng thứ bốn vẫn kết thúc trong nửa canh giờ.Khi trên sáu ngàn bốn trăm lôi đài chỉ còn một võ giả thì Vịnh Minh vung tay lên đưa sáu ngàn bốn trăm người ra lôi đài.Toàn bộ võ giả trở lại quảng trường khổng lồ. Tổng cộng một vạn hai ngàn tám trăm người chia ra hai nhóm, mỗi nhóm chẵn sáu ngàn bốn trăm người.Bên Cảnh Ngôn là qua thử thách bốn vòng, bên kia là đánh thua. Bên thua có người bị thương nhưng không ai chết trên lôi đài.Trong thử thách như vậy hiếm có tình huống chết chóc, dù sao không phải đánh nhau sống chết, dù không đánh lại nhưng kịp hét nhận thua là giữ được mạng sống.Vịnh Minh nhìn sáu ngàn bốn trăm người bên thua trước, nói: - Sáu ngàn bốn trăm người thua trong đối chiến vòng thứ bốn, tiếp theo các ngươi phải lựa chọn một việc. Các ngươi có thể chọn tham gia Lạc Cửu Thần Cung, nhưng phải vào khu vực khai thác khoáng sản đào khoáng ngàn năm. Ngàn năm sau các ngươi chính thức làm thành viên Đệ Nhất Cung Lạc Cửu Thần Cung. Lựa chọn thứ hai là từ bỏ tham gia Lạc Cửu Thần Cung, người từ bỏ sẽ được truyền tống ra Lạc Cửu Thần Cung.Vịnh Minh tiếp tục bảo: - Giờ các ngươi hãy tự quyết định, chọn tham gia Lạc Cửu Thần Cung đi lên một trăm bước, chọn bỏ cuộc thì đứng yên tại chỗ.Võ giả thua đối chiến vòng thứ bốn muốn vào Lạc Cửu Thần Cung phải làm khổ sai đào khoáng, đào một ngàn năm.Thái thượng trưởng lão Vịnh Minh dứt lời có nhiều người tiến lên trước.Trước khi họ tham gia thử thách tuyển chọn đã biết những quy định này nên đã có quyết định.Đào khoáng một ngàn năm? Chuyện nhỏ!Với họ một ngàn năm không quá dài, dù đi đào khoáng cũng sẽ được thưởng tài nguyên. Nếu sau lưng không có bối cảnh lớn thì đào khoáng vẫn được nhiều ưu việt hơn ở bên ngoài chém giết, mạo hiểm mạng sống kiếm thần tinh. Hơn nữa ngàn năm sau bọn họ sẽ làm thành viên chính thức, hoàn toàn được tự do.Có người không muốn lãng phí ngàn năm đào khoáng, họ đứng yên tại chỗ chờ bị truyền tống đi. Rất ít có võ giả như vậy, trong sáu ngàn bốn trăm người chỉ có khoảng hai trăm người lựa chọn như vậy.Vịnh Minh nhìn gần hai trăm võ giả này, lão vung tay lên, thần lực dâng trào cuốn đám người biến mất trên quảng trường Huyền Sát Thiên Địa to lớn.Vịnh Minh nhìn sang võ giả bên Cảnh Ngôn:- Sáu ngàn bốn trăm người các ngươi thuận lợi qua giai đoạn đào thải, toàn bộ được thân phận thành viên Đệ Nhất Cung Lạc Cửu Thần Cung, ta chúc mừng các ngươi trước. Nhưng tuyển chọn thử thách đợt này chưa kết thúc, tiếp theo là cuộc chiến giành thứ hạng. Vòng chiến thứ nhất phân ra ba ngàn hai trăm người đầu, ba ngàn hai trăm người cuối. Ba ngàn hai trăm người cuối mỗi người được thưởng một vạn thần tinh, ba ngàn hai trăm người đầu sẽ vào cuộc chiến xếp hạng thứ hai. Cho các ngươi nửa canh giờ nghỉ ngơi, sau nửa canh giờ bắt đầu cuộc chiến xếp hạng.Mắt Cảnh Ngôn lóe tia hưng phấn:- Có thưởng! Xếp hạng càng đầu thì thưởng càng cao!Cảnh Ngôn không có nhiều tài nguyên tu luyện, lấy từ người Manh Sơn Ngũ Hổ và Sài Dương đủ cho Hư Thần bình thường tu luyện thời gian dài, nhưng quá ít với hắn. Cảnh Ngôn tu luyện tiêu hao rất kinh người. Hết chương 994.



Bạn cần đăng nhập để bình luận